21 Stephen Farraday đến Scotland Yard với vẻ bên ngoài rất bình tĩnh, thản nhiên nhưng trong lòng thì xáo động, lo lắng. Anh ta cảm thấy như bị mất hết nhuệ khí, bị đè bẹp và bải hoải.
22 Anthony Browne nhìn cái danh thiếp mà người giúp việc vừa mang tới. Anh đưa tay lên sờ cằm rồi nói:- Được thôi! Cho ông ấy vào!Browne đứng cạnh cửa sổ, quay mình lại khi đại tá Race bước vào.
23 Anthony biết sau khi gọi một cú điện thoại, rằng Lucilla Drake sẽ ra ngoài vào 5h chiều để uống trà ở nhà bạn bè. Nếu tính đến những chuyện đột xuất như để quên ô hoặc túi, hoặc cần dặn dò đám gia nhân trước khi đi thì bà sẽ rời nhà muộn hơn một chút.
24 Ba người đàn ông ngồi quanh một cái bàn nhỏ có mặt bằng đá. Đại tá Race và thanh tra trưởng Kemp uống những cốc trà rất đặc: thẫm màu và rất giàu chất tanin.
25 Anthony vui mừng nhận thấy, qua những ánh mắt trao đổi với hai đồng nghiệp, rằng họ cũng đã hiểu vấn đề. Nhưng nỗi vui mừng không kéo dài được lâu, anh vừa nghĩ ra một việc mà cho đến lúc này đã quên khuất đi mất và với giọng sợ hãi anh thốt lên:- Lạy Chúa tôi! Cái ô tô!Anh đứng phắt lên:- Sao tôi lại ngu ngốc đến thế? Cô ấy đã nói với tôi là có một cái xe ô tô đã suýt chẹt phải cô ấy thế mà tôi lại không chú ý? Chạy thôi!- Khi rời khỏi Scotland Yard, cô ấy nói là sẽ về thẳng nhà.
26 - Bây giờ. Tony, anh hãy vui lòng kể cho em tất cả mọi chuyện đi!Iris nằm dài trên đi văng. Những tia nắng mặt trời nhảy nhót trong phòng khách của Tu viện nhỏ.