21 Các xe cảnh sát và xe cứu thương đã vây kín lấy căn nhà hoang này. Một viên cảnh sát nói lớn "Nơi này đã bị bao vây, mọi người hãy mau bỏ vũ khí xuống!"
-Khì, cuối cùng đội cứu trợ đã đến! Thất lục nói
-Cái gì!?! Mã Thượng bàng hoàng
-Ngươi tưởng ta đến đây mà không chuẩn bị gì cả à!
-Chết tiệt!?!
Sau một hồi, tên bệnh hoạn Mã Thượng đã bị khống chế.
22 Vài tuần sau chúng tôi được xuất viện, tôi và Thất Lục cùng hẹn nhau đến quán cafe nói chuyện. .
-May là hai đứa mình bị thương nặng nên đám cưới được dời tới tận tháng sau lận! Vui ghê! Tôi nói
-Chả lẽ em không muốn cưới anh sao? Hắn nói vẻ mặt trông có vẻ hơi buồn
-Không phải như thế! Chỉ là.
23 Chúng tôi rời khỏi quán cafe và nhanh chóng đến công viên giải trí bằng chiếc xe hơi mui trần sang trọng của Thất Lục.
-Thất Lục! Ở đây bán trà sữa ngon lắm đó! Em với Hàn Nghi uống thử rồi ngon cực kì luôn.
24 Chúng tôi đã đi lòng vòng quanh phố suốt nửa tiếng đồng mà vẫn chưa chọn được địa điểm:
-Chúng ta đến thư viện đọc sách cũng được mà! Tôi nói
-Không được! Thư viện không lãng mạn! Hắn nói vẻ nghiêm túc
-Hay là ta đi siêu thị mua đồ đi! Ở đó nhiều đồ cặp đẹp lắm đó! Tôi có gượng cười
-Không được! Ở đó nhiều người sẽ làm giảm đi sự lãng mạn!
-Haizz.
25 Tại căn biệt thự sang trọng của nhà anh ta đúng thật là có một chiếc máy bay to kinh khủng khiếp đậu ở sân sau. Dù tôi đúng là một tiểu thư giàu có của nhà họ Mạc nhưng nhà hắn có vẻ giàu hơn tôi rất nhiều.
26 Hehe! Cuối cùng tôi cũng tìm ra điểm yếu của anh rồi! Mà khoan. . . tại sao hắn rõ ràng biết mình bị say xe mà vẫn cố chấp đi máy bay chứ!? Mà thôi kệ đi, hôm nay tôi cũng đã biết được điểm yếu của hắn sau bao nhiêu ngày vất vả tìm kiếm mà.
27 -----------Tại Seoul Hàn Quốc-------------
-A~~ Đói bụng quá! Tôi nói
-Hay giờ chúng ta đi ăn gì trước đi! Thất Lục nói
Tôi không suy nghĩ gì nhiều nhanh chóng gật đầu và bị Thất Lục kéo đến một con hẻm nhỏ.
28 Chúng tôi vừa đi vừa ăn kẹo bông trên làn đường dành cho người đi bộ của sông Hàn đẹp thơ mộng. . .
-Thất Lục, hoàn cảnh của bác ấy thế nào? Tôi hỏi
-Nói ra thì em không tin đâu chứ thật ra trước đây bác ấy từng là một doanh nhân thành đạt.
29 Giờ đã hơn 5 giờ chiều rồi mà chúng tôi vẫn còn đi bộ bên sông Hàn. . .
-Chúng ta đi đâu chơi đi! Tôi tỏ vẻ chán nản
-Chúng ta đến tháp Namsan đi! Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói
Tôi chưa kịp trả lời thì đã bị tên Thất Lục kéo nhanh lên tàu điện ngầm Itaewon chuyến số 6 và điều khiến tôi tức giận nhất là "chỗ này đông kinh khủng tởm" đến nỗi hai đứa tôi phải đứng sát nhau.
30 ------(6 giờ tối) Tại tháp Namsan Hàn Quốc-------
-Chúng ta đến chỗ Ổ khóa tình yêu trước đi! Tôi kéo lấy cánh tay lực lưỡng của Thất Lục lôi đi mặc hắn cứ nhìn chằm chằm vào tôi
Cả hai chúng tôi đều im lặng.
31 Khi đi bộ gần chục cầu thang, cuối cùng chúng tôi cũng đến nơi mà người dân Hàn Quốc hay gọi là " thiên đường của tình yêu". Hai đứa chúng tôi như bị choáng ngợp trước khung cảnh hàng triệu chiếc ổ khóa được móc vào đài quan sát với đủ loại màu sắc khác nhau.
32 Do trời khá tối nên Thất Lục ngỏ ý cả hai cùng nghỉ chân tại một khách sạn, tôi và hắn mỗi người ở riêng một phòng nên tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều mà đồng ý.
33 Sau khi đi chơi Hàn Quốc về xong, tôi và Thất Lục đã 1 tuần rồi chưa gặp nhau. Vì tôi sợ rằng khi gặp hắn tôi sẽ nhớ lại về cái đêm anh ta biến thành một con sói hoang vô cùng đáng sợ.
34 Hôm nay tôi quyết định sẽ đến dinh thự nhà Thất Lục, hai mặt một lời với hắn.
Tôi nhanh chóng được các hầu cận của nhà hắn tiếp đãi rất nồng hậu. Trên chiếc ghế sofa màu trắng tinh tế, hai chúng tôi mặt đối mặt.
35 Hôm nay Thất Lục và tôi cùng đi shopping để mua đồ chuẩn bị cho đám cưới! Quan hệ giữa hai chúng tôi cũng đã trở nên thân ái như các cặp đôi khác mặc dù cũng thường hay cãi nhau một chút.
36 Chỉ còn 8 ngày nữa thôi là tiệc cưới sẽ diễn ra nên ai cũng bận rộn, riêng tôi và Thất Lục cũng tất bật chuẩn bị quần áo cưới.
Tại tiệm cưới Minh Tinh tôi như bị choáng ngợp trước hàng trăm bộ váy cưới khác nhau trông rất lộng lẫy và sang trọng.
37 Bộ lưng trần của Tiểu Kiều bị lộ ra khiến ai cũng dễ dàng nhìn thấy làn da trắng hồng của cô. Con sói hoang trong người Thất Lục từ từ trỗi dậy, anh cố gắng kiềm nén cảm xúc không làm những chuyện không mấy tốt đẹp như lần trước.
38 Trước đám cưới vài ngày, Thất Lục và tôi hôm nay cùng hẹn nhau đi siêu thị, nhưng lần này không phải là đi mua đồ cho đám cưới mà là đi hẹn hò. Thế nên tôi quyết định sẽ ăn mặc sành điệu và dễ thương hơn bình thường một chút để " thằng chồng vô tích sự" ngắm ý mà!
Sau khi lướt mạng đến nỗi hỏng cả bộ máy tính mới mua giá rẻ thì tôi đã đặt mua được một bộ váy thủy thủ màu trắng sọc xanh rất dễ thương với điểm nhấn là những chú hươu được may khéo léo ở trên cổ áo khiến ai cũng cảm thấy thích mê ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy nó.
39 Từ đó đến giờ chúng tôi vẫn giữ khoảng cách là 3 bước chân, không ai dám nói lời nào.
-Anh có thích ăn kem không? Tôi gượng tiếp chuyện
-Thích.
-Vậy anh có thích ăn kem dâu không?
-Nếu em thích thì anh cũng thích!
-Vậy còn kem socola thì sao?
-Không thích
-Tại sao chứ? Con trai ai chả thích kem socola.
40 Tiếp tục cuộc nói chuyện giữa Thất Lục và tôi.
-A. . . ừm thật ra chuyện này là. . . Thất Lục nói vẻ ấp úng
-Thật ra là cái gì mà cứ ấp a ấp úng thế kia! Có tin là "vợ yêu" này ném "chồng yêu" vô sọt rác ngay và luôn không hả!
-Thôi, thôi cho anh xin! Nghe em xưng hô như vậy làm anh sởn hết cả gai óc rồi đây này, có thể đêm nay còn mơ thấy ác mộng cũng không chừng.