21 CHƯƠNG 19 Những thằng ngốc bẩn thỉu luôn đầy rẫy trên hành tinh này Pat Controy[28] PHỐ HOUSTON HẠT SOHO NGÀY 16 THÁNG CHẠP - SÁU GIỜ SÁNG Garrett Goodrich cẩn thận bước trên những bậc tam cấp đóng băng của khu chung cư, một tòa nhà khiêm tốn xây bằng gạch màu nâu trông thẳng ra phố.
22 Anh đã lường trước mọi điều, chỉ trừ việc người ra mở cửa chính là Tyler. Cao lớn, mái tóc vàng nhạt hơi dài, nước da rám nắng hoàn hảo, hắn hơi xích qua một bên để lấy lối cho họ đi vào, vừa phô ra một nụ cười vừa mới lấy cao răng.
23 CHƯƠNG 20 Không phải nghi ngờ gì nữa, tình bạn và tình yêu có những nét tương đồng. Thậm chí ta có thể nói về tình yêu như cơn cuồng si của tình bạn. Sénèque Mưa trút xuống như thác đổ.
24 CHƯƠNG 21 Nếu tôi có một đứa con, điều ấy cũng giống như một tuyên ngôn: tôi được sinh ra, tôi đã nếm trại cuộc đời này và tôi nhận thấy nó tốt đẹp đến mức xứng đáng được nhân lên.
25 CHƯƠNG 22 Mỗi con người là duy nhất, chẳng ai cần tới Ai và nỗi đau của chúng ta là hòn đảo hoang Không một bóng người. Albert Cohen[38] NGÀY 18 THÁNG CHẠP Mặc dù thực lòng không muốn nhưng Nathan vẫn phải giữ lời hứa với vợ: đưa Bonnie đến chơi với ông bà ngoại suốt hai ngày dài đằng đẵng.
26 Khi anh còn là sinh viên, nghề luật sư đã tạo ra sức lôi cuốn lạ thường với anh. Anh đã nhắm tới nó như một mục đích, một phương tiện để bảo vệ những kẻ yếu nhất, những người cũng giống như anh, xuất thân từ tầng lớp nghèo khó.
27 CHƯƠNG 23 Nếu không sẵn sàng với tất cả, người ta sẽ không sẵn sàng với bất kì điều gì Paul Auster ¯¯A beautiful sight, we’re happy tonight. Walking in a winter wonderlanfd….
28 CHƯƠNG 24 Sự an toàn có thể tìm thấy ở bất kì điều gì khác. Nhưng vì cái chết mà chúng ta, những con người, đang sống trong một thành phố không có tường thành.
29 Jeffrey cùng tài xế riêng đứng đợi anh trong làn khí lạnh buổi sáng. Râu cạo nhẵn nhụi, khoác lên mình chiếc áo măng tô lịch lãm may bằng thứ vải dệt bằng lông dê xứ Ca-sơ-mia đem lại cho Wexler vóc dáng của một vị tướng, ấn tượng đầu tiên toát ra từ ông là sự vững vàng.
30 CHƯƠNG 25 Tôi nghĩ anh cũng như tôi, biết rõ vấn đề nằm ở đâu… Máy tính HAL trong phim 2001, CHUYẾN DU HÀNH KHÔNG GIAN - Abby, đừng có nhìn tôi như thế nữa.
31 CHƯƠNG 26 Hãy kiếm tiền và cả thế giới sẽ nhất trí gọi anh là Ngài Mark Twain Creed Leroy tua cuốn băng về điểm khởi đầu. Chỉ trong hai ngày, gã đã xem nó đến hơn hai chục lần mà vẫn không thấy chán mắt.
32 CHƯƠNG 27 Ta không phải là kẻ không khiếm khuyết Villon[44] BỆNH VIỆN PITSFIELD - KHOA HỒI SỨC CẤP CỨU - MỘT GIỜ SÁNG. - Đến rồi, bác sĩ Goodrich, phòng này ạ.
33 CHƯƠNG 28 Hãy nhắm mắt, giậm gót ba lần và tập trung suy nghĩ: người ta chỉ thoải mái khi ở nhà mình. Hội thoại trong phim Phù thủy xứ Oz của đạo diễn Victor Fleming NGÀY 24 THÁNG CHẠP - Con ăn xúc xích nướng được không ạ? Bonnie nhún nhảy trước cái xe đẩy của một người bán hàng rong, ở góc đại lộ số 5 giao với phố số 58.
34 CHƯƠNG 29 Chúng ta luôn đau khổ vì tình yêu, ngay cả khi chúng ta tin rằng mình không đau khổ vì bất cứ điều gì. Christian Bobin[47] VÀI TIẾNG SAU ĐÊM 24 THÁNG CHẠP CĂN HỘ CỦA TÒA NHÀ SAN REMO Cả hai người họ nằm dài trên giường ngắm Bầu trời quang đãng và mặt trăng rọi sáng phòng ngủ của họ bằng một thứ ánh sáng phơn phớt xanh.
35 CHƯƠNG 30 Đừng bao giờ nói về bất cứ chuyện gì: Tôi đã mất người ấy mà nói: Tôi đã trả lại người ấy. Con bạn chết ư? Nó đã được trả lại. Vợ của bạn chết ư? Cô ấy đã được trả lại.
36 CHƯƠNG CUỐI Cái chết chưa hẳn đã xấu. Mà là nhiệm vụ không hoàn thành. Đối thoại với thiên thần Tâm trí rối bời và bị cuốn theo những ý nghĩ điên rồ nhất, Nathan phóng xe hết tốc lực theo hướng đi Soho.