1 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 01 - Sao, anh thấy em thế nào? - Xoay người để anh nhìn em nào. - Stanley, anh soi em từ đầu đến chân suốt nửa tiếng đồng hồ rồi, em không đứng vững nổi trên cái bục này nữa.
2 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 02 Những bánh xe của chiếc Boeing 747 Cargo thuộc hãng hàng không Air France nghiến lạo xạo trên đường băng sân bay John Fitzgerald Kennedy.
3 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 03 Chiếc ô tô chở Julia chậm rãi xuôi xuống Đại lộ số 5 dưới một cơn mưa rào bất chợt. Tại chỗ xe dừng từ những phút dài qua, bị nghẽn trong đám tắc đường, Julia nhìn chăm chú mặt tiền của một cửa hàng đồ chơi ở góc Phố 58.
4 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 04 Mười giờ sáng, Julia rời khỏi căn hộ của mình, quyết định sẽ dành cả ngày hôm nay ở văn phòng. Công việc của cô đang chậm trễ và có ở nhà ăn không ngồi rồi hoặc tệ hơn là đi xếp dọn những thứ dĩ nhiên sẽ trở nên lộn xộn trong vài ngày tới cũng chẳng để làm gì.
5 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 05 - Con sắp thức dậy đây! Không gì trong số những chuyện xảy ra với con tối nay thuộc về thế giới thực cả! Hãy nói với con điều ấy trước khi con tin chắc rằng là mình đã loạn trí.
6 Julia mở toang cửa dẫn vào phòng ngủ, rồi cánh cửa tủ quần áo sau lưng; sau đó cô tiến về phía bếp và bắt đầu mở lần lượt từng ô tủ hốc tường, đầu tiên là hốc tủ phía trên bồn rửa bát, rồi hốc tủ kế bên, ô tiếp theo cho tới ô cuối cùng.
7 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 06 Trên bàn đầu giường, chiếc radio-báo thức đã chỉ chín giờ, Julia mở mắt và nhảy phắt khỏi giường. - Khỉ thật! Cô chạy vội về phía phòng tắm, bàn chân đá phải khung cửa.
8 Anthony Walsh cười phá lên. - Bố nói xong chưa? - Rồi, ông xin lỗi. Có Chúa chứng giám, chết cũng có cái hay, người ta dựa vào đó để nói tất cả những gì được truyền vào mình qua mạch điện, thú vị ra phết! - Bố có lý, chúng ta sẽ không bao giờ làm được! Julia nói, chấm dứt trận cười bột phát của bố cô.
9 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 07 Julia leo cầu thang bốn bậc một và bước vào căn hộ. Phòng khách vắng tanh vắng ngắt. Cô gọi nhiều lần nhưng không nhận được lời thưa nào.
10 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 08 Lúc năm rưỡi chiều, chuyến bay American Airline 4742 hạ cánh xuống đường băng sân bay Pierre-Trudeau của Montréal. Họ qua trạm hải quan không gặp phải trở ngại nào.
11 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 09 Julia tròn mười tám tuổi vào ngày đầu tiên của tháng Chín năm 1989. Và để mừng sinh nhật, cô đã rời bỏ trường college nơi Anthony ghi danh cho cô, để tham dự một chương trình trao đổi quốc tế một lĩnh vực hoàn toàn khác với lĩnh vực bố cô đã chọn.
12 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 10 Mọi tính toán ban đầu của họ đều tỏ ra sai lệch. Chiều ngày 8 tháng Mười một hầu như sắp kết thúc, nhưng không ai trong số họ bận tâm đến những chậm trễ tích tụ dọc đường đi.
13 Trên bờ kè, một người phụ nữ xô vào cô, không buồn dừng lại. Julia không mảy may để ý đến bà ta. Một người bán đồ trang sức vội phe phẩy trước mặt cô một chuỗi hạt bằng gỗ sáng màu, cô chậm rãi lắc đầu, không để lọt vào tai bất cứ lời chào mời nào đang tuôn ra từ miệng ông ta như người ta nguyện kinh.
14 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 11 Nhà hàng gần như đã kín chỗ. Một nam nhân viên phục vụ tận tâm đã đem ra cho họ hai ly sâm banh. Anthony không đụng đến ly của mình, Julia uống cạn một hơi phần rượu của mình trước khi quay sang uống nốt ly rượu của bố và ra hiệu cho anh bồi rót thêm.
15 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 12 Một bầu trời đỏ nhạt ló rạng trên Montréal. Gian khách nằm chính giữa phòng khách sạn tắm trong một luồng sáng êm dịu.
16 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 13 Họ không trao đổi với nhau một lời nào về chuyến đi. Julia chúi mũi vào ô cửa kính. ° ° ° Mỗi lần ngồi trên máy bay, em lại ngóng đợi gương mặt anh hiện ra giữa những đám mây, lần nào cũng lại hình dung ra những đường nét của anh trong những hình dạng trải ra trong bầu trời.
17 Cô tóm lấy chiếc phong bì, bóc niêm và lôi từ đó ra một bức thư. Tháng Chín 1991, Julia, Anh đã sống sót qua cơn điên loại của loài người. Anh là người duy nhất thoát nạn trở về từ một cuộc phiêu lưu ảm đạm.
18 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 14 Những khay thức ăn đã được dọn đi, tiếp viên hàng không giảm độ sáng đèn khiến khoang hành khách chìm trong một quầng tối mờ.
19 Trong vòng hai mươi năm, tuyến xa lộ đã thay đổi diện mạo của chuyến đi. Hai tiếng đồng hồ sau khi khởi hành, họ vượt qua Bruxelles. Anthony không được hoạt bát cho lắm.
20 Mọi điều ta chưa nói CHƯƠNG 15 Kể từ biên giới Đức, Anthony và Julia không nói với nhau lời nào. Thỉnh thoảng, cô vặn to âm lượng radio và Anthony lại giảm xuống ngay lập tức.