1 Mở đầu Đến năm mười hai tuổi, Harry Valentine có chút khác biệt so với những đứa bạn cùng lớp ở nước Anh đầu thế kỷ mười chín. Ấy là do cậu có hai biệt tài khác thường.
2 Cậu ta là người duy nhất chưa từng khiến Harry buồn phiền hay thất vọng. Chuyện như vậy cũng là lẽ đương nhiên không có gì khó hiểu cả. Sebastian không phải đứa kém thông minh - thực ra còn hoàn toàn ngược lại - nhưng cậu ta không phù hợp với con đường học hành.
3 Chương Một “Nghe đâu anh ta giết cô vợ cả đấy” Bao nhiêu đó cũng đủ để tiểu thư Olivia Bevelstoke đang khuấy trà ngừng phắt tay lại. “Ai cơ?” nàng hỏi, vì quả thật từ lúc nãy đến giờ nàng không hề lắng nghe.
4 Chương Một Nhưng rồi Geoffrey phát bệnh sốt và qua đời. Đương nhiên người vợ góa của anh ta không thể có thêm con và do vậy chẳng có người nối dõi để cứu tước vị bá tước khỏi bị rơi vào tay Sebastian Grey.
5 Chương Hai Olivia ngồi thụp xuống, chống cả hai tay hai chân trên sàn, tim đập thình thịch. Anh ta đã trông thấy nàng. Rõ ràng anh ta đã trông thấy nàng.
6 Chương Ba Mozart, Mozart, Bach, lại Mozart. Olivia nhìn xuống tờ chương trình nhạc hội Smythe-Smith thường niên, tay vơ vẩn miết góc tờ giấy khiến nó mềm rả ra từ lúc nào.
7 Chương Bốn Chuyện đã diễn ra tốt đẹp. Harry thấy hài lòng khi nhìn theo tiểu thư Olivia vội bước ra khỏi phòng. Cô ta đi không nhanh lắm, nhưng hai vai cô ta hơi rướn lên một chút, và một tay túm váy, kéo gấu lên.
8 Chương Năm Chắc phải có cách gì đó buộc tối nay phải kết thúc chứ. Nàng diễn giỏi hơn Winston mà. Nếu cậu ấy có thể giả vờ bị cảm lạnh giỏi như thế, Olivia tin nàng dư sức giả vờ mắc một căn bệnh truyền nhiễm nào đấy.
9 Chương Năm Olivia cố hết sức để tỏ vẻ chán chường về toàn bộ chuyện này. “Thôi được rồi,” Mary tiếp, không nản chí khi cô bạn chẳng thèm trả lời trả vốn gì.
10 Chương Sáu Harry đã định về nhà rồi. Anh có thói quen cưỡi ngựa lúc sáng sớm, ngay cả khi ở phố, và khi anh vừa sắp sửa ra khỏi công viên thì nhác thấy tiểu thư Olivia ngồi trên ghế băng.
11 Chương Bảy Còn tệ hơn thế. “Hoàng tử nào?” “Hoàng tử Alexei Ivanovich Gomarovsky,” Winthrop nhân viên Bộ Chiến tranh, người liên lạc thường xuyên với Harry, đáp.
12 Miệng nàng há ra. Trông nàng giận lắm, và anh gần như thấy hối lỗi – đó hẳn là phản xạ của cánh đàn ông, họ cảm thấy xấu hổ khi khiến phụ nữ giận dữ ra mặt.
13 Chương Tám Nguyên nhân khiến hoàng tử để mắt đến mình Olivia Bevelstoke Suy biến Hôn nhân Chẳng lựa chọn nào có sức thuyết phục đặc biệt cả. Phá đám thì rõ rồi, còn hôn nhân thì.
14 Chương Tám “Khi tôi mười một tuổi - đúng ra là sinh nhật mười một tuổi – tôi đã tổ chức một buổi tiệc - cả Winston nữa - và tất cả trẻ con ở đây đều được mời đến.
15 Chương Chín Hai người không thể ngồi mãi được nơi tường hõm đó, nên Olivia đành đứng dậy sửa sang lại váy xống rồi ngoảnh sang nói với Harry, “Lao qua ô tường thành lần nữa nào, hỡi bạn thân mến[2].
16 Chương Mười “Tiểu thư Olivia!” Sebastian kêu lên. “Thật vô cùng xin lỗi cô. Tôi hậu đậu quá. ” “Không sao,” nàng nói, kín đáo rung rung một bên chân, rồi chân kia.
17 Chương Mười một Sau khi cân nhắc mọi lẽ, Harry quyết định hôm nay làm việc thế đủ rồi. Ngày bình thường anh dịch gấp hai lần, có khi còn hơn, nhưng anh thấy phân tâm.
18 Chương Mười hai “Ngài Harry,” Olivia đứng lên gọi lớn. Nàng tì vào bậu cửa sổ, nhìn xuyên qua bóng đêm về phía cửa sổ nhà anh nơi anh đang ngồi bất động trong ánh sáng nhập nhoạng.
19 Chương Mười ba Ở ngài Harry Valentine có năm điều mình rất thích Olivia Bevelstoke Nụ cười Sự hóm hỉnh Ánh mắt Nói chuyện với mình qua cửa sổ “Vladimir!” hoàng tử bất chợt gọi to, khiến Olivia chưa kịp tính đến điều thứ năm.
20 Chương Mười bốn Harry thấy bực bội. Ngày hôm nay bắt đầu thật tuyệt, và quả thực là hứa hẹn nhiều niềm vui, cho đến khi anh bước vào phòng khách nhà Rudland và chạm trán Hoàng tử Alexei Gomarovsky, hậu duệ của nhà thơ không vợ nổi tiếng nhất của Nga.