1 − Cha. . . Cha đừng nói không nữa! Đừng cha! Cha ác lắm ! Kathleen Newbury nức nở. Cô đang ở cái tuổi mừơi bốn, cái tuổi mà một sự chấp thuận hay chối từ có thể trở thành cả một vấn đề sống chết.
2 Kate băng qua thảm cỏ mặc những giọt mưa lất phất. Tới chỗ hai hàng cọ lùn ngăn giữa hai trang trại Ludlow và Newbury, nàng cúi xuống chạy lom khom theo con đường mòn mà nàng mà nàng và Danny đã mở từ mấy năm trước.
3 Danny đứng giữ ngựa trong khi Kate trèo lên yên và ý tứ sửa lại chiếc váy muxolin cho vạt áo buông kín xung quanh. Khi nàng đã ngồi yên trên mình ngựa, Danny nhảy lên phía sau nắm lấy dây cương, đuổi theo ông Ludlow.
4 Kate kéo tấm rèm lụa Đamat màu hoa cà lên và mở tung cửa. Một buổi sáng đẹp trời, tươi mát. Nàng chạy ra khoảng ban công nhỏ, nghiêng người qua tay vịn qzan sát thế giới quen thuộc của nàng.
5 Kate nghiêng người qua thành tàu Bermudian, hai tay bám chặt vào thanh vịn. Nàng đội chiếc mũ rơm rộng vành, khoác áo choàng màu xanh nhạt với những nếp rủ qua vai.
6 Có tiếng gõ cửa nhẹ, Kate chạy ra mở và thấy người đàn ông trẻ khi nãy. Anh ta kẹp mũ dưới nách, tay cầm một cái ca đang bốc khói. Bây giờ Kate mới để ý tóc anh có màu nâu sáng, mái hơi lượn sóng trên vầng trán cao.
7 Tàu Burmudian lênh đênh trên biển đã gần ba tuần lễ. Tháng Mười Một kéo đến cùng những cơn mưa gió dữ dội, thất thường khiến toàn đội thủy thủ và hành khách lo âu.
8 Suốt ngày hôm đó, Paul Cooper bận rộn với việc sửa chữa lại con tàu nên không có dịp gần Kate. Bà Ellen cáo từ ông John để về nghỉ trưa. Nhưng bà vừa nằm lên giường và cầm lấy quyển truyện thì gặp vẻ mặt giễu cợt của Kate.
9 Sáng hôm sau, mùng 3 tháng 11, trời ấm áp và trong trẻo khác thường, Kate đứng một mình trên boong ở phía đuôi tàu, nhìn xuống làn nước sâu thẳm. Nàng lấy làm mừng vì đã dán bức thư viết cho Danny trước đêm hôm qua.
10 Hôm đó là ngày chủ nhật, mùng 5 tháng 11, tàu Bermudian cập bến cảng Southampton, nước Anh. Kate đứng bên Ellen ở đuôi tàu, người quấn chặt trong tấm áo choàng ấm áp.
11 Branwell Mannering, bá tước thứ năm dòng họ Mannering nằm tựa đầu lên cánh tay, đăm chiêu nhìn đình màn màu hồng trên chiếc giường lộng lẫy của tiểu thư Claire.
12 Kate trông thật xinh đẹp! Suối tóc đen dày đổ xuống tận eo, khẽ đung đưa mỗi khi nàng cử động. Chiếc váy dài óng ả, mỏng manh buông thẳng tới đôi cổ chân thanh tú, những ngón chân xinh xinh kiễng trên chiếc ghế lênh khêng trong thư viện.
13 Công viên Vauxhall hệt như trong tưởng tượng cuả Kate. Nàng đã từng đọc và nghe cha kể bao lần về nơi này. Và bây giờ nàng đang ở đây. Mọi chuyện xảy ra như trong mơ.
14 Kate ngồi thả người trong chiếc xe ngựa cuả cha nàng, thở dài mãn nguyện. − Ôi, cô Nell, tuần vừa qua thật là tuyệt! − Đúng vậy- bà Premble tán đồng, mắt lấp lánh một tia sáng kỳ lạ mà trước đây Kate chưa từng thấy.
15 Chiếc xe ngựa từ từ tiến vào cổng toà nhà và dừng lại trên khoảng sân lát đá. Chẳng cần đợi gã hầu đang tức tốc chạy tới mở cửa xe, Kate nhảy ra ngoài, phóng lên bậc thềm và lao qua cửa chính như một cơn lốc khiến người quản gia phải đứng giạt sang bên.
16 Hai ngày nặng nhọc trôi qua kể từ khi Kate trở về trang trại Lyndhurst. Bệnh tình cuả cha nàng mỗi lúc một trầm trọng. Những phút tỉnh táo thưa đi và ngắn ngủi dần, và tinh thần cuả Kate cũng đã tiến sát đến mức suy sụp.
17 − Ông tốt quá, ông Hatch- bà Premble nói, cảm thây khuây khoa? được nhìn thấy vóc dáng đồ sộ và cái liếc mắt âu yếm cuả ông- Nhưng quả tình, về phần tôi thì không có gì phải lo lắng.
18 Tháng Ba đã đến tự lúc nào! Kate cũng dần quen với sự vắng mặt cuả cha. Nàng đã học cách dựa vào sự hồi tưởng từ thời ông đi biệt bốn năm, và giờ đây điều đó giúp cho nàng sống qua những giờ phút đơn côi.
19 Tháng 4 nhẹ nhàng kéo đến, bao bọc vùng Hampshire trong sắc dịu dàng của những chồi non xanh mướt. Kate dạo bước thơ thẩn trên thảm cỏ trước trang trại.
20 Sarah đi tới đi lui trong thư viện Newburuy, những điều bà Premble mới kể làm bà bấn loạn. Cứ nghĩ cháu gái mình công khai tỏ ra say mê Banyon là bà không chịu được.