Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

R5 Chương 11

Chương trước: Chương 10



-1.027s, chưa được. - Vy vẻ mặt không vui vứt cái súng vào bàn và lấy khăn lau mồ hôi trên trán. Cô quay người, vừa bắt gặp Tịnh Dương vừa đẩy cửa bước vào.

- Dương,... Cậu xong rồi à? - Thiên Vy có chút bất ngờ khi thấy dương, giọng nói cô nàng bất giác và nhanh chóng chuyển sang hài lòng. Dương gật đầu mỉm cười thay lời nói.

- Vậy chúng ta về thôi. - Thiên Vy mỉm cười dịu dàng, lấy khẩu súng màu bạch kim cất vào người và bước về phía trước, để lại Dương với gương mặt ngây ngốc phía sau.

- Cậu không kiểm tra tớ sao? - Dương đuổi theo Vy, bất ngờ.

- Có cẩn thiết không? Chẳng lẽ cậu không tợ tin về bản thân mình sao? - Thiên Vy không dừng lại, vẫn tiếp tục bước đi, thay vì trả lời thì cô ngàng hỏi ngược lại Dương. Dương khựng lại, đôi mắt mở to, ngỡ ngàng, đôi môi mỏng manh vẽ lên một nụ cười ngọt lim.

Thiên Vy kéo dương lêm chiếc BMW mui trần màu đỏ rất sành điệu, một lần nữa, chiếc xe hào nhoáng vụt lao đi xuyên bóng tối, như một con sói hoang.

Dương về nhà khoảng 3h sáng. Người mỏi nhừ nhưng cô không thấy buồn ngủ, như con mắt mòn mỏi đã quá quen với việc thức đêm. Cố vùi mình vào giấc ngủ gượng ép không mấy nồng nàn và thức dậy lúc 6h sáng. Chuẩn bị mọi thứ và chuẩn bị đến Hoàng Gia, Dương phát hiện một chiếc chìa khóa ở bàn ăn cùng một tờ giấy nhắn của ba mẹ: “111 đường Hoàng gia gần quốc lộ số 7 - Double-Star. Cha mẹ đã mua nhà riêng cho con, hãy dọn đến đó nếu con muốn.” Dương nhìn dòng chữ nghiêng nghiêng của mẹ trên tờ giấy, cầm chìa khóa và khẽ mỉm cười. Cô sẽ dọn đến đó vào ngày mai!

Mở cửa khóa cẩn thận và bắt xe bus đến trường, mẹ cô có lẽ đã ra ngoài từ sớm. Cha thì bận rộn cả tuần nay chưa về nhà. Cô luôn cảm giác rất tự do khi ở nhà, ba mẹ thường xuyên bận rộn và vắng mặt nhưng không vì thế mà Dương cảm giác họ không quan tâm mình, họ luôn quan tâm lo lắng cho cô; và cô cảm nhận được điều đó từ những hành động của họ.

Mất khoảng 20 phút để Dương có thể đến được Hoàng Gia từ nhà của cha mẹ. Vừa bước vào lớp, Song Linh đã lôi tuột cô vào bàn của mình ở trên bàn của cô và Vũ Phong.

- Chúc mừng cậu nha, vừa nhập trường mà xếp hạng đã cao vun vút, top 10 rồi. – Linh cười vui vẻ, nụ cười của cô nàng thật đẹp; đôi mắt màu xanh biển long lanh khéo bị che đi bởi mái tóc ngắn màu hổ phách. Dương vẫn chưa tiêu hóa hết những lời Linh nói. Thấy vẻ ngây ngốc trên gương mặt cô bạn. Linh mỉm cười, giằng lấy cái Ipad trên tay Phong gần đó, cô nàng gõ nhanh một cái gì đó trong khoảng 1 – 2s rồi xoay màn hình cảm ứng về phía Dương.

- Top 10 học sinh có thành tích cao nhất trường?

1. Hoàng Nhi2. Hàn Yên3. Song Linh 4. Thiên Vy5. Tử Di

6.Tịnh Dương7. Hạ SanTớ đứng thứ 6?

- Đây là xếp hạng thành tích của nữ sinh theo tháng, thành tích của cậu tính bằng điểm thi nhập trường, cái này được thống kê hàng tháng theo từng khối bởi hội học sinh trường Hoàng Gia. Chắc cậu chưa biết, Vương Nhật chính là hội phó hội học sinh, Hoàng Nhi phụ trách đối sách còn Thiên Vy là thành viên ban thư kí. – Song Linh ra vẻ am hiểu nói một tràng dài. Vũ Phong giành lại cái Ipad từ tay Linh, ban tặng cô nàng một ánh nhìn cảnh báo. SP của Song Linh vang lên một giọng nói trầm lạnh như băng phiến khiến cô nàng lạnh sương sống: “ Cậu–chết–với–tôi. ”

Loading...

Xem tiếp: Chương 12

Loading...