21 Nhìn chằm chằm kim phút chậm rãi di chuyển, đã ba giờ rưỡi rồi, Tạ Mỹ Tiệp vẫn không thấy chút xíu buồn ngủ nào, mặc dù đầu óc và thân thể của cô đã mệt mỏi đến kinh khủng, nhưng làm cách nào cũng không chìm vào giấc ngủ được.
22 Tình ý anh đối với mình, căn bản là rõ rành rành, không che đậy mà lộ ra trước mặt mình, cô vì cái gì còn muốn ngu ngốc mà truy cầu tình yêu bị chính bản thân ngu muội che dấu tình yêu đây?Khẽ vuốt ve bề mặt đồng hồ trên tay, đồng hồ này thật có thể ghi lại thời gian anh yêu cô, nhưng, trước khi ở tại đây cái này còn chưa bắt đầu ghi chép, tình yêu của bọn họ, đã sớm lặng lẽ nở rộ.
23 “Tiểu thư, ngày hôm qua cậu đi ăn trộm sao?”Nhìn chằm chằm vết thâm quầng rõ ràng dưới mắt Tạ Mỹ Tiệp, Quan Điềm Điềm quả thực bị dọa sợ, cầm lấy cánh tay của cô dứt khoát hỏi tới cùng.
24 Tạ Mỹ Tiệp quả thực bởi vì chuyện của công ty mà lỡ thời gian về nhà, nhưng cô không nghĩ tới Lê Bách Thuần thế nhưng đến chỗ ở của cô tìm cô, cho nên cùng mẹ vừa vặn chạm mặt.
25 Quả nhiên buổi trưa ngày hôm sau, Tạ Mỹ Tiệp không chờ được mà hẹn anh đến phòng làm việc TALKTALK của cô. Cơ hội này anh cầu còn không được, tự nhiên vui mừng mà đi, cho dù phòng làm việc của cô là đầm rồng hang hổ, anh cũng phải ra sức mà xông vào một lần.
26 Sau khi cô dâu xác nhận tâm ý của nhau, đơn giản tiếp xúc thân thể lại dễ dàng biến thành lửa nóng kích tình. Không ai để ý người đang ở nơi nào, lại thêm không quan tâm suy nghĩ giờ phút này vị trí là nơi phòng làm việc, bên ngoài phòng làm việc người đến người đi, hai người lại ở bên trong hôn nhiệt tình và dữ dội.
27 "Anh nghĩ cô ấy sắp kết hôn rồi, cho nên muốn giải quyết hết chuyện lúc trước? Nếu không trong lòng luôn có bí mật cũng không thoải mái!" Lê Bách Thuần tự suy đoán.
28 Mở mắt ra lần nữa, Tạ Mỹ Tiệp tỉnh lại trong căn phòng màu trắng tràn đầy mùi thuốc, bên cạnh có Lê Bách Thuần, Quan Điềm Điềm, thậm chí cả boss đại nhân cũng ở đây, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt lo lắng nhìn cô.