621 Thôn Phúc Thắng cũng không lớn, thuộc loại già trẻ ngồi trên giường đất có thể kể ra hết trong thôn có bao nhiêu người, người trong núi thật thà, tuy rằng Lục Duệ không cho lão thôn trưởng chuẩn bị thức ăn, nhưng ông ta vẫn từ trong nhà lấy ra một ít thổ sản vùng núi, bảo vợ chuẩn bị ấy vị lãnh đạo.
622 Bệnh viện trung tâm Huyện Đông Lâm là bệnh viện tốt nhất Đông Lâm, hoàn cảnh vô cùng tốt, trụ sở bệnh viện cao ngất trông rất đẹp giữa rừng cây, đây là cục vệ sinh huyện tự bro tiền xây, nghe nói vận dụng không ít quan hệ mới tranh thủ đượcTrước cửa phòng cấp cứu hôm nay bỗng nhiên có rất nhiều người tới, có những đứa nhỏ hơn mười tuổ, có cả nông dân mặc quần áo cũ rách, ở giữa thậm chí còn có cả mấy nam nhân đi giày da mặc tây trang, nhóm người này vừa vào đại sảnh đã lớn tiếng hô: "Bác sĩ, bác sĩ.
623 Bên trong phòng bệnh, Trịnh Tú Nghiên từ từ tỉnh dậy có chút kinh ngạc nhìn Lục Duệ ngồi bên cạnh mình, em gái Tú Tinh lúc này đang tựa hồ rất vui vẻ trong lòng hắn, có điều cô ta quan tâm hơn về lời nói của lão trưởng thôn vừa rồi.
624 Lục Duệ sắc mặt âm trầm bước ra ngoài bệnh viện, Lý Giang Nam và Trần Dương đi cùng hắn, theo sau là một đám lãnh đạo huyện chính phủ huyện ủy huyện Đông Lâm sắc mặt tái mét.
625 Buổi chiều Ngày hôm sau, Lâm Nhược Lam tới thành phố Thanh Giang, trong nháy mắt nhìn thấy Lâm Nhược Lam, Trịnh Tú Nghiên nằm trên giường bệnh liền ngẩn ra, bởi vì cô ta nghe Lục Duệ nói qua, vợ của mình lúc trước cũng từng làm cô giáo, cô ta rất khó tưởng tượng, một nữ tử như hoa sen mới nở làm sao sống được trong sơn thôn.
626 " Thủy tinh?" Trịnh Tú Tinh tựa vào lòng Lục Duệ, ra sức dùng đầu cọ vào hắn, cười hì hì nói: "Chú thích gọi gì thì gọi, hì hì. "Lục Duệ bất đắc dĩ lắc đầu, cô bé này thật sự là rất đáng yêu, khiến cho người ta không nhịn được mà muốn thương xót nó.
627 Sáng sớm, Lục Duệ và chị em Trịnh gia cùng nhau điểm tâm, dặn dò Trịnh Tú Nghiên nhớ dẫn em gái đi chơi, sau đó cùng Lý Giang đi làm, hôm nay là ngày của cuộc họp thường ủy thị ủy, nếu không Lục Duệ cũng sẽ không từ huyện Đông Lâm vội vàng chạy về.
628 Xe hơi chậm rãi lái tới cửa chính trụ sở thị ủy, khi còn cách một đoạn, Lục Duệ bảo tiểu vương đỗ xe lại rồi một mình xuống xe. Từ rất xa đã có thể nghe thấy tiếng tranh cãi ầm ĩ của một đám người, nhìn nhân viên công tác đang đùn đùn đẩy đẩy với quần chúng, Lục Duệ cau mày, nhưng không nói gì, ánh mắt lấp lánh, Lục Duệ nhìn thấy mấy nhân viên công tác của cục tin tức thị ủy đang không ngừng khuyên giải quần chúng.
629 Đối mặt với một đám quần chúng sắc mặt đau khổ, Lục Duệ vái, vái thật sâu. "Tôi là phó bí thư thị ủy Thanh Giang Lục Duệ, bởi vì công tác của chúng tôi không tận trách, tạo thành hậu quả nghiêm trọng, mang đến đau xót khó có thể xóa nhòa cho gia đình các vị, lúc này, tôi thực sự xin lỗi mọi người.
630 Thư ký và lái xe, hai người này thường thường là người gần nhất với lãnh đạo, nếu như nói trên quan trường có ai là người lãnh đạo phải lựa chọn người trung thành nhất, đó chính là thư ký và lái xe, mỗi một thư ký và lái xe của lãnh đạo, không chỉ là tai mắt của lãnh đạo, đồng dạng cũng là tâm phúc, dù sao có chuyện gì lãnh đạo không thể toàn bộ đều tự mình đi làm, lúc này cần phải có người làm thay.
631 "Bại hoại không thể tha thứ" Hoàng Hiểu Dương hung hăng vỗ lên bàn làm việc. Hắn không phải kẻ ngốc, Lục Duệ nói ra những lời này, ban lãnh đạo huyện Đông Lâm tất nhiên phải động mạnh, chuyện đề bạt Vu Hạo Dương lên làm phó thị trưởng trên cơ bản không thể tiến hành, không chừng còn liên lụy đến tới Vu Hạo Dương, dù sao hắn làm quan ở huyện Đông Lâm lâu ngày, rất nhiều chuyện nếu như hắn không biết, người phía dưới không dám làm.
632 Mục đích ăn cơm với Lý Giang Nam và Vương Triển Bằng, tất nhiên là để liên lạc tình cảm, hiện tại xem ra, Lục Duệ với hai người họ, ở thành phố Thanh Giang sẽ thành thể cộng đồng lợi ích, triển khai chém giết với thị trưởng Tả Thiên Nhai và bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương.
633 Sáng sớm Ngày hôm sau, Lục Duệ vẫn đang ngủ thì cảm thấy một trận gió lạnh thổi tới, sau đó là một thân hình nho nhỏ chui vào chăn mình, bên tai vang lên tiếng cười nói: "Chú lười,mặt trời lên rồi, mau dậy đi nào.
634 "Bên trái, bên trái một chút, lại không bắt được rồi, chú ngốc quá đi. ""Tiểu nha đầu, lại nào, hôm nay chú nhất định phải bắt được con chó con này. "Trong sân chơi, Lục Duệ và Trịnh Tú Tinh một lớn một ngồi trước một cái máy khều gấu bông, vẻ mặt hưng phấn đó không thể nhìn ra hắn là đại nhân vật chấp chưởng quyền bính một phương, ngược lại giống với người cha dẫn con nhỏ đi chơi hơn.
635 Đối với Lục Duệ mà nói, tin tức Lưu Bân lộ ra không tính là một tin tức tốt. Người của Trung kỉ ủy đã rútĐiều này đã biểu lộ một phương hướng đối với thế cục của tỉnh lý, đó chính là lấy ổn làm chủ.
636 Trí nhớ của Lục Duệ tất nhiên là vô cùng tốt, hơn nữa đối phương nhắc tới tên Tề Quốc Phát, khiến Lục Duệ rất nhanh đã nghĩ tới đám người này chắc có quan hệ với tập đoàn Yến Bắc.
637 "Ối giờ, còn lên giọng à. "Một câu của Lục Duệ khiến hai cảnh sát đó tức giận, dân đen cũng dám làm trò trước mặt lão tử, muốn chết à?Cảnh sát lớn tuổi hơn một chút trực tiếp chỉ về phía Lục Duệ quát: "Mày định làm gì, ngồi xuống cho tao.
638 "Chú, không sao chứ?" Trịnh Tú Nghiên thấp giọng hỏi sau lưng Lục Duệ, Tuy rằng biết thân phận của Lục Duệ, nhưng cô ta vẫn có chút lo lắng. Lục Duệ cười cười lắc đầu, vừa đi vừa nói: "Đừng lo, tôi cũng rất hiếu kỳ, hắn có thể lôi được ai ra.
639 "Tôi hiểu rồi, tôi sẽ mau chóng thương lượng với người nhà. " Lam Hiểu Âu chậm rãi ngừng điện thoại với Lục Duệ, sắc mặt lại nghiêm túc. Lục Duệ không thích đi ăn, cho nên mấy cú điện thoại mời ăn cơm đều bị hắn cự tuyệt, vốn định nấu cơm cho chị em Trịnh gia, lại bị Trịnh Tú Nghiên đuổi khỏi bếp, lý do là một đại nam nhân sao có thể chạy vào bếp.
640 Buổi sáng, văn phòng Lục Duệ nghênh đón một vị khách, phó cục trưởng thường vụ cục công an thành phố Cung Thụy Sinh. " Bí thư Lục, chào ngài. " Đứng đối diện Lục Duệ, Cung Thụy Sinh vẻ mặt cung kính.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 23