741 Trần Dương trong cuộc họp báo lần này có thể nói vô cùng nổi bật, mọi người từ việc hắn đại biểu cho Lục Duệ xuất hiện trong họp báo đã ngửi được một loại hương vị bất thường, tin tức được công bố nhanh chóng cũng truyền ra trong phạm vi toàn thành phố, trong một đêm toàn bộ thành phố Thanh Giang, toàn bộ tỉnh H tiếng gió thay đổi, truyền thông đối với khu cao tân cũng cũng thi nhau đăng tin.
742 Đối với Trần Dương mà nói, cú điện thoại này của Vương Chu đối với hắn có ý nghĩa khó có thể tưởng tượng, hiện tại cả người Trần Dương đang tràn ngập hưng phấn, hắn biết rõ một chuyện, tuy rằng trong điện thoại Vương Chu không hề để lộ ra nội dung thực tế gì với mình, nhưng bản thân cú điện thoại này đã có ý nghĩa vô cùng quan trọng, hoặc là biểu lộ một số tin tức.
743 Tuyệt đối không thể bỏ qua cho Lục Duệ! Đây là khái niệm duy nhất trong đầu hai người Lâm Thiên Bình và Hoàng Bác Phong, tuy rằng không biết Lục Duệ rốt cuộc có chủ ý gì, nhưng từ tình huống hiện tại cho thấy, Hoàng Bác Phong ý thức được sâu sắc, Lục Duệ lần này chỉ sợ sẽ không dễ dàng thỏa hiệp với Lâm gia, dù sao hắn đi đến bây giờ cũng không dễ, loại hành vi hái quả đào này của Lâm gia không những vô sỉ, hơn nữa âm hiểm cực độ, hoàn toàn là lấy Lục Duệ ra làm lợi thế để hợp tác với Hoàng gia, Lục Duệ nếu cam tâm thì mới là lạ.
744 "Bí thư Lục, lời này của anh là có ý gì?" Nụ cười trên mặt Tả Thiên Nhai vẫn không thay đổi, nhìn Lục Duệ bình tĩnh hỏi. Lục Duệ thản nhiên cười cười, chậm rãi nói: "Trung Sơn tiên sinh có nói, quan muốn lập chí làm đại sự thì đừng kiêu ngạo.
745 Trong lòng nghĩ như vậy, Lục Duệ lại không biết Tả Thiên Nhai rốt cuộc có gì ỷ vào, những lời nói vừa rồi của mình rất khó nghe, nhưng dù vậy, Tả Thiên Nhai vẫn không nổi giận, ngược lại sau khi nhìn đồng hồ thì không ngờ lại im lặng.
746 Trong quan trường, chuyện chính là như vậy, có đôi khi từ trong những lời đồn nhảm, cũng có thể nhận thấy được rất nhiều thứ, cho nên người trong quan trường không muốn mình có những lời đồn không tốt bị lưu truyền, dù sao cái thứ lời đồn này là có thể giết người.
747 Lục Duệ không nói gì, bưng chén trà trước mặt lên im lặng rất lâu, móc ra một điếu thuốc, nghĩ một lát rồi lại bỏ xuống, bởi vì hắn nhớ ra Trần Bân đã bỏ thuốc.
748 Rời khỏi nhà Trần Bân, Lục Duệ vội vàng chạy về thành phố Thanh Giang, mặc dù ở tỉnh thành không lâu, nhưng Lục Duệ lại cảm thấy, mình chỉ sợ lâm vào một cục diện rắc rối.
749 " Bí thư Nghiêm, ngài vất vả rồi. "Ngồi trong văn phòng thị trưởng chính phủ Thành phố Thanh Giang, Tả Thiên Nhai và Nghiêm Hổ ngồi đối diện nhau, Tả Thiên Nhai cười nói với Nghiêm Hổ: "Lần này thị lý xảy ra biến cố lớn như vậy, thật là khiến lãnh đạo tỉnh ủy lo lắng.