281 Khi Hồ Cẩm Dương phun ra cái câu đồ đê tiện, Uông Tuyết Đình chính là gặp nguy cơ lần thứ hai trong nhân sinh của cô ta. Trái với năm thằng đàn ông bọn Lục Duệ không có hứng thú với Karaoke, mấy cô gái này rất rõ ràng thích được hát trong phòng riêng, loại cảm giác này hoàn toàn là do sự bất đồng suy nghĩa giữa nam nhân và nữ nhân quyết định, bởi vì nữ nhân luôn tự tin mình trong bất giác sẽ là tiêu điểm được người khác chú ý, mà nam nhân thì đa số đều tìm tiêu điểm mà hai mắt mình có thể nhìn thấy.
282 "Anh nói xem, vì sao các nam nhân đều thích chơi tối ở đây?" Lục Duệ cầm chén rượu lên nói với Hồ Cẩm Dương cũng không thích khiêu vũ. "Trên cơ bản, loại nam nhân này đều là đang chịu áp lực quá lâu trong hiện thực, phải biết rằng một người nếu như sống quá lâu trong áp lực, như vậy cần phải tìm một cách nào đó để phóng thích, cho nên bọn họ sẽ đến loại địa phương này để săn gái.
283 Trương Thiên Hào và Hồ Cẩm Dương rất rõ ràng lời nói của Lục Duệ có ý gì, mà bọn họ cũng hiểu rõ lời nói của Lục Duệ một khi được thực hiện, sẽ mang tới ảnh hưởng lớn cỡ nào, nhưng khiến Hồ Cẩm Dương không hiểu là Lục Duệ vì sao lại đề xuất đề nghị này, phải biết rằng thông qua cuộc nói chuyện phiếm vừa rồi, hắn đã biết năng lực của Lục Duệ, người có thể chỉ điểm Lâm Nhược Lam trở thành tỷ phú, tòng thương ư? Tựa hồ so với tòng chính thì tốt hơn, Hồ Cẩm Dương và Trương Thiên Hào đều không hiểu, chỉ có thể dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Lục Duệ, hy vọng có thể từ trong ánh mắt của Lục Duệ nhìn ra được dấu vết để lại, bọn họ cho rằng dựa theo năng lực và thủ đoạn của Lục Duệ, cơ hội giành được thành công khi tòng thương chỉ sợ so với tòng chính thì dễ dàng hơn , hoặc là nói, nếu Lục Duệ tòng thương, hoàn toàn có thể là hạc trong bầy gà, thậm chí có thể dựa vào sự giúp đỡ của Lâm Nhược Lam, trở thành thương nhân hồng đỉnh cũng chưa biết chừng.
284 "Nói nhiều như vậy làm gì? Đánh thì đánh đi!" Trương Thiên Hào đã đánh ngất một nam nhân trừng mắt lườm Lưu Bân cứ thích đùa bỡn, thu lại nắm đấm của mình.
285 "Nha đầu ngốc, đang nghĩ gì thế?" Đang lúc Uông Tuyết Đình ngẩn ngơ thì tay Lục Duệ xoa đầu cô ta, cười nói. Không biết vì sao, Uông Tuyết Đình lúc này lại không nói gì, cô ta thực sự cảm thấy có chút ngượng ngùng, mình tựa hồ mỗi một lần chạm mặt với Lục Duệ, luôn sẽ mang đến cho hắn một số phiền toái.
286 " Các anh đi đi. " Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên cạnh đám người Lục Duệ, Lục Duệ quay đầu lại nhìn, phát hiện Tiếu Khuynh Thành đang lạnh lùng nhìn về phía mình.
287 Thời không thường thường chính là thứ phiến diện như vậy, có lẽ anh từng rất tiếc nuối bởi vì đã bỏ qua một người giờ xa tận chân trời, trên thực tế rất có khả năng lại đang sống cách nhà anh rất gần, chỉ là đa số thời gian chúng ta bởi vì thói quen của cuộc sống mà bước sang trái, bước sang phải, thế lắc vậy tiếp tục bỏ qua, cho tới một ngày, có thể sẽ gặp lại ở ngã tư đường, cũng có thể không bao giờ gặp lại.
288 "Bốp. "Một cú hất vai rất tiêu chuẩn!Đám người Lục Duệ trợn mắt há hốc miệng, Lưu Bân vừa rồi còn đang mở miệng trêu đùa các cô gái chung quanh, bị nữ sĩ quan vừa tới vật ngã xuống đất, Lục Duệ vừa muốn hành động thì lại nhìn thấy Trương Thiên Hào khẽ lắc đầu với mình.
289 "Anh là Lục Duệ?"Câu hỏi lạnh lùng khiến tim người ta đập thình thịch, ở cửa Khuynh Thành Nhất Tiếu hội sở đỗ một chiếc xe hơi màu đen, mà ở bên ngoài xe hơi có một nữ tử mặc áo khoác màu đen, dáng người cao, khí chất khoan thai, vừa nhìn đã thấy có năm phần giống Thượng Quan Nhược Tuyết, chỉ là lông mi thon dài uốn cao, lộ ra vài phần khí tức thành thục lạnh lùng, đứng ở đó, trông rất xuất chúng, ánh mắt thì ngay lập tức dừng ở trên người Lục Duệ và Trương Thiên Hào, đồng thời tất nhiên là cả Lưu Bân và Phong Huống sắc mặt đại biến đi phía sau bọn họ.
290 " Công tử của bí thư Võ?" Thượng Quan Thâm Tuyết ý vị thâm trường nhìn Lục Duệ rồi quay đầu nhìn về phía Tiếu Khuynh Thành. Tiếu Khuynh Thành biến sắc, cô ta không ngờ Lục Duệ trực tiếp bới ra chuyện mà cô ta cố gắng che giấu, đối với cô ta mà nói, cái tên Vũ Tường này giống như một ngọn núi nặng nề đè trên đầu mình, sáu năm từ sự phẫn nộ tới chai lỳ, khi cô ta sớm đã từ bỏ phản kháng, nhưng người trẻ tuổi ngồi i diện mình lúc này, tựa hồ đang có ý muốn một cơn ác mộng đắm chìm sáu năm tỉnh lại.
291 Lục Duệ cũng cảm thấy kinh ngạc vì phán đoán này của mình, nghe thấy câu hỏi của Vũ Tường thì không khỏi cười ha ha, thái độ vẫn rất cung kính: "Tôi công tác ở thành phố Tất Phương của tỉnh G.
292 " Bí thư Võ, phiền ngài giúp liên hệ với Liễu Sinh tiên sinh và Tùng Bản tiên sinh, có được không?" Lục Duệ mỉm cười, nhìn Vũ Tường rồi chậm rãi phả ra một câu, khiến Vũ Tường sửng sốt.
293 Ban đêm rất Yên tĩnh, trên đường lớn đã không còn bóng người, trừ thủ hạ của chị em Thượng Quan ra, Lục Duệ căn bản không phát hiện bóng ai. "Thượng Quan đại tỷ, nếu như không còn việc gì thì tôi xin đi trước.
294 "Anh đó, sống thế không sợ mệt chết à?"Người Uông Tuyết Đình cứng đờ, lập tức thôi giãy dụa, lẳng lặng tựa vào vai nam nhân này, nếu mình đã quyết định, vậy thì sẽ không hối hận, tiếp xúc như vậy chỉ chẳng qua là giai đoạn đầu mà thôi, chỉ cần không vượt qua điểm mấu chốt của cô ta, cô ta có thể đáp ứng nam nhân tang thương không hợp với tuổi này.
295 Theo Lục Duệ, Mạc Ngôn còn đỡ hơn một chút, cô ta thật lòng thích mình, còn Uông Tuyết Đình, rất có thể chỉ là tình tự tiểu nữ hài nhi sùng bái anh hùng, nếu cô ta muốn yêu đương vụng trộm với mình, vậy thì cứ kệ, không chừng khi cô ta lớn rồi, sẽ nhận rõ đây chỉ là một chuyện vớ vẩn, rồi rời xa mình.
296 "Đại sắc lang, tiểu yêu tinh kia cùng cậu trở lại sao?"Thời điểm Lục Duệ nhìn thấy tin nhắn, cả người giống như bị điện giật. Sau khi suy nghĩ một chút thì quả đoán từ bỏ một số ý nghĩ không thiết thực, cười ha ha, Lục Duệ trả lời:"Máy bay của anh sau buổi trưa mới cất cánh, em đồng ý theo anh trở lại sao?"Chỉ chốc lát sau, Lục Duệ liền nhận được tin nhắn của Uông Tuyết Đình, chỉ có một câu nói:"Em nghe lời anh.
297 Nói đến chuyện này, cũng coi như gan của nha đầu Uông Tuyết Đình đủ lớn, sau khi biết Lục Duệ đồng ý sẽ cùng cô trở lại Tất Phương thành phố. Thì đến ngày thứ hai cô cô đến công ty để xin thôi việc, sau đó nói với người trong nhà là công ty ình nghỉ việc, rồi mua vé máy bay cùng chuyến với sau khi.
298 Mùa xuân năm nay đến tương đối sớm, ngày 16 tháng 1 đã bước sang năm mới rồi, huyện Đại Hồng tuy rằng không giống với quê hương của Lục Duệ có tuyết trắng mênh mang, nhưng thời tiết cũng tương đối lạng.
299 Mặc dù không hề có tuyết, thế nhưng Lục Duệ đi trên đường vẫn cứ cảm giác được có hàng loạt cơn gió lạnh đập vào mặt, chà xát trên gò má khiến hắn hơi đau đớn.
300 Sau khi ở Uông gia ăn cơm tất niên, sang ngày thứ hai Lục Duệ cố gắng tìm một nhà hàng trong huyện đang còn làm việc để mời tiệc gia đình Chu Kiến Dân, ngay cả nhà nhạc phụ của Chu Kiến dân cũng bị Lục Duệ mời tới đây.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50