Quỷ Vương Độc Sủng Sát Phi Chương 39: Chương 39
Chương trước: Chương 38: Chương 38
Bởi vì y phục Âu Dương Mặc Thần đều có người phụ trách đặt làm riêng, lần này đi xa nhà, chỉ mang theo một rương y phục để tắm rửa thay đồ mỗi ngày, vật phẩm riêng tư của bản thân càng không cho phép bất cứ ai động vào, năm năm qua điểm duy nhất mà hắn không thay đổi chính là căn bệnh sạch sẽ.
Khi chuyển xong rương hành lý lên trên xe ngựa đã quá trưa, Âu Dương Mặc Thần tiến vào xe ngựa rồi nằm lên tấm đệm được xếp ngay ngắn, nhắm mắt ngưng thần, còn Hắc Phong sau khi tiến vào xe ngựa vẫn đang say sưa quan sát bên trong xe, không thể không nói tiểu đồ đệ này của hắn cũng thật là một tên biết hưởng thụ.
Bên ngoài xe ngựa chỉ sơn màu đen gấm hoa bình thường, đi trong đám người cũng không có gì nổi trội, nhưng kiến trúc bên trong dùng ung dung hoa quý để hình dung cũng không quá, thuận tay có thể chạm vào ám cách*, hai bên xe ngựa là hai cái giường thu nhỏ, rất êm, bên trong thiết kế hai thanh chặn phòng ngừa lúc ngủ vô ý rơi xuống, phần đáy xe ngựa cũng rải thảm nhung màu đen, vì đã vào đông, xe ngựa còn có một ấm lô lớn có thể sưởi ấm bất cứ lúc nào, thậm chí nấu cháo cũng không thành vấn đề, dưới ấm lô có một ám cách nhỏ có thể hút bỏ khói.
(Ám cách: phần rỗng được giấu kín, dạng như ngăn tủ ấy.)
“Bố trí xe ngựa này không có vấn đề gì chứ?” Âu Dương Mặc Thần quét mắt nhìn thẳng vào Hắc Phong đang chăm chú nhìn vào xe ngựa của hắn, lạnh giọng hỏi.
“Không có vấn đề, bố trí của xe ngựa này quá hoàn mỹ, đồ đệ, quý phủ của con thật sự là người tài ba xuất hiện trùng trùng điệp điệp, lúc nào giới thiệu cho vi sư làm quen một chút, làm ra một chiếc xe giống như vậy để ta có chạy đi chạy lại Thiên Sơn tông và quý phủ con cũng không mệt đến đau lưng nhức eo vì ngồi xe ngựa.” Hắc Phong hào hứng tới quên hết mọi thứ, vẻ mặt cười gian đáp lại Âu Dương Mặc Thần.
“Đồ đạc của ta, nhất định phải tự làm, người khác đụng vào sẽ làm dơ bẩn, xe ngựa này là độc nhất vô nhị miễn bắt chước.” Âu Dương Mặc Thần nhắm mắt lại, không nhìn vẻ mặt của Hắc Phong trở nên âm trầm, hắn xác thực không có hứng thú chia sẻ với bất luận kẻ nào.
“Đồ đệ keo kiệt, ngủ.” Hắc Phong xoay người đưa lưng về phía Âu Dương Mặc Thần, mặc dù bị đồ đệ mình cự tuyệt đã như cơm ăn hằng ngày, nhưng ngoài mặt ông vẫn làm cho thật phù hợp.
** ta là đường phân cách nam chính ưa sạch sẽ **
Lam Lăng Nguyệt vừa rời khỏi Thiên Sơn tông liền vòng qua Hỏa Linh quốc, trên đường nàng lập kế hoạch muốn dịch chuyển cỗ thế lực hùng mạnh ở Hỏa Linh quốc sang cho Kim Hoa quốc, hai năm nay danh hiệu của nàng trên giang hồ càng lúc càng lớn, cho nên muốn một ngày sẽ trở lại Kim Hoa quốc, dùng thanh kiếm sắc bén chính là Quỷ Trung đường trong tay mình để đâm xuyên Lam phủ.
Phu xe đánh ngựa gấp rút đi mười mấy canh giờ rốt cuộc hừng đông ngày thứ hai đã tới Hỏa Linh quốc, Lam Lăng Nguyệt liền thanh toán tiền xe, cầm bọc hành lý tới cửa sau y trạch Quỷ Trung đường, mắt thấy người đánh xe rời đi, gõ cửa Quỷ Trung đường, phân phó môn đồ hậu viện chuyển toàn bộ hành lý vào.
“Chủ nhân, lần này ngài trở về có rời đi ngay không.” Lam Lăng Nguyệt vừa mới vào phòng tiếp khách của Quỷ Trung đường, đường chủ thay thế Hoa Ngạo Tuyết vội tiến lên nghênh đón.
“Trước chuẩn bị cho ta tắm rửa, đợi lát nữa triệu tập đường chủ năm phân đường đến phòng tiếp khách trao đổi chuyện quan trọng.” Lam Lăng Nguyệt cũng không trực tiếp trả lời Hoa Ngạo Tuyết, mà phân phó công việc cho nàng, Hoa Ngạo Tuyết được xem như nhân vật có địa vị và chức vụ cao nhất trong Quỷ Trung đường, cũng tuyệt đối trung thành với nàng, trên người trên giang hồ gọi là Quỷ Tiên.
“Thuộc hạ lập tức đi làm.” Tác phong làm việc của Hoa Ngạo Tuyết được xưng tụng là sấm rền gió cuốn, lúc Lam Lăng Nguyệt vừa mới tắm rửa xong đã sớm kêu gọi đường chủ các phân đường trong vòng tám trăm dặm Hỏa Linh quốc trở về.
Sau khi Lam Lăng Nguyệt tắm xong, để tỳ nữ mặc cho mình yêu hồng cẩm bào chỉ có duy nhất, chải làn tóc đen thẳm ngay ngắn ra sau tai, bôi qua một chút kem dưỡng da rồi mới cẩn thận đeo lên chiếc mặt nạ hồ ly quỷ mới được đặt làm riêng, đi nhanh về hướng phòng tiếp khách.
(Chú thích ở đây một chút: mặc dù ghi là hồng trong yêu hồng cẩm bào, nhưng thực chất là màu đỏ, trung quốc gọi màu đỏ là hồng sắc. Nên câu edit ra là cẩm bào màu đỏ yêu mị, cơ mà dài quá nên ta để như cũ =)))))).)
Đường chủ các phân đường đang uống trà ở phòng tiếp khách nghe tiếng bước chân càng lúc càng gần, vội ngồi thẳng người, mặc dù khuôn mặt và tuổi tác chủ tử không lớn, thế nhưng dường như nàng ấy luôn mang theo một khí chất

Xem tiếp: Chương 40: Chương 40