Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Quỷ Thoại Liên Thiên

Thể loại: Truyện Ma
Số chương: 101
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Trước đây người ta tính trên đời có năm loại người, loại thứ năm là chuyên thu hút tai nạn về mình. Nhưng với Quỷ thoại liên thiên thì loại người thứ sáu đã nảy ra, đó là người chuyên thu hút ma quỷ về mình.

Danh sách chương Quỷ Thoại Liên Thiên


Chương 20: Tương Tây Thi Cổ (trung)

21 Tôi nheo mắt nhìn bốn phía, sương mù dày đặc khiến tầm nhìn bị thu hẹp chỉ còn khoảng 2, 3m. Xung quanh không có lấy một nguồn sáng, dù leo lét. Tôi lục lọi một lúc trong ba lô, lôi ra một cái đèn pin cầm tay, tuy hơi nhỏ nhưng ít ra còn thấy được phía trước.


Loading...

Chương 21: Tương Tây Thi Cổ (hạ)

22 Để ngăn chặn Bạch Dực nói bậy bạ gì thêm, tôi vội vàng cướp lời: “Cháu tên An Tung, là đồng nghiệp và bạn cùng phòng của anh Bạch Dực ạ. ”Bạch Dực không kịp mở miệng, cũng chỉ gật gật đầu ý nói đúng là vậy.


Chương 22: Tiệc Vườn Đào Dưới Trăng (thượng)

23 Đến Tương Tây một chuyến về, tôi và Bạch Dực đều mệt mỏi tới mức chỉ có thể nằm gục trong nhà. Chắc không có ai trên đời này đi du lịch mà lại chật vật như chúng tôi được đâu nhỉ, thực lòng mà nói, từ sau khi trở về chỉ cần nhìn thấy con gián con sâu thôi là da đầu tôi lại run lên.


Chương 23: Tiệc Vườn Đào Dưới Trăng (trung)

24 Thực ra căn phòng của Lục Tử trông rất bình thường, nhìn bên ngoài chỉ giống như hàng ngàn vạn căn hộ tiêu chuẩn khác khắp Trung Quốc. Hắn giải thích với chúng tôi: “Hai người không biết đấy chứ, những người sưu tầm buôn bán cổ vật như chúng tôi sợ nhất là phô trương để cho người ta biết, hay nhất là mình làm gì đừng có ai hay, bằng không không làm sao ngăn nổi trộm đạo cướp bóc.


Chương 24: Tiệc Vườn Đào Dưới Trăng (hạ)

25 Phía sau cánh cửa phòng ngủ, mọi thứ vẫn rất bình thường, máy vi tính dừng lại ở cảnh cuối cùng khi hai diễn viên chính ôm nhau, nam cười đến tận mang tai, nữ khóc đến sắp trôi mascara.


Chương 25: Thủ Hồ (nhất)

26 Trò chơi là một thứ không cần phải dốc nhiều tâm huyết cho lắm, có thể đắm mình trong một thế giới tưởng tượng mà cảm nghiệm một chút hưng phấn của cuộc sống tiếu ngạo giang hồ.


Chương 26: Thủ Hồ (nhị)

27 Khi tôi trở lại khu câu cá, Bạch Dực đã đứng lên xếp cần câu, nhìn xô cá đầy nhóc, tâm tình tôi mới thoải mái hơn một chút, vì chí ít Bạch Dực có thể nấu mấy món rất ngon với đám cá này.


Chương 27: Thủ Hồ (tam)

28 Bạch Dực mân mê chén trà trong tay, không nói gì; Lục Tử tuy có vẻ như muốn ở lại tìm tung tích của thanh cổ kiếm, nhưng nhìn dáng vẻ lo sợ của tôi cũng không dám ép.


Chương 28: Thủ Hồ (tứ)

29 Sau khi Lục Tử bỏ chạy rồi, trong phòng chỉ còn tôi và Bạch Dực. Anh ta mặc áo khoác, bước ra mở cửa sổ, tiếng chim hót ríu rít liền tràn vào phòng. Tôi loay hoay chuẩn bị vài thứ, mà thực ra là cũng không biết phải mang theo cái gì, vì thế hết nhét cái này vào lại bỏ cái kia ra, chờ Bạch Dực ra rồi cùng đi.


Chương 29: Kẻ Báo Tử (thượng)

30 “…Con người không có cách nào thay đổi tương lai, chỉ có thể nhìn bánh xe vận mệnh từ từ lăn mà không có cách nào thay đổi. Sâu róm cho dù cuối cùng có biến thành bướm đi nữa thì chờ đợi nó ở cuối đường vẫn chỉ là cái chết.


Chương 30: Kẻ Báo Tử (trung)

31 Dọc đường về tôi kể hết cho Bạch Dực nghe, cả cái bóng đen lúc cuối cùng tôi thoáng nhìn thấy nữa. Bạch Dực nghe rất chăm chú, khiến tôi cao hứng kể tỉ mỉ tới mức suýt cắn nhằm đầu lưỡi mấy lần.


Chương 31: Kẻ Báo Tử (hạ)

32 Bạch Dực vẫn ngồi nguyên chỗ cũ dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn, lạnh lùng nói: “Con bé này còn giấu chúng ta vài thứ. ”Tôi khẽ run lên, sợ hãi hỏi: “Là cái gì?”Bạch Dực không nhìn tôi, bàn tay mân mê gọng kính trên sống mũi, vừa như phân tích vừa như tự thuật mà nói: “Nhạc Lan không phải mới sinh ra đã dự báo được cái chết, mà là từ sau khi uống phải một số lượng lớn tro cốt trẻ con mới biến thành như thế.


Chương 32: Ăn Thịt (nhất)

33 Con người là động vật ăn tạp, nói khó nghe một chút thì là cái gì cũng ăn. Người Trung Quốc, đặc biệt dân tộc Hán, vốn có truyền thống nghiêng về ăn chay, thức ăn chính là ngũ cốc.


Chương 33: Ăn Thịt (nhị)

34 Tôi rụt cổ hỏi lại: “Tại sao?”Ông ta nhìn tôi có vẻ có hứng thú, bèn ngẩng đầu suy nghĩ một chút, sau đó trả lời: “Thịt của nhà đó lúc nào cũng ôi như vậy hết, hơn nữa trong thịt còn có giòi, cậu nói có ghê không chứ? Ban đầu có người còn tới đó mua, nhưng dần dần không còn ai đến hết.


Chương 34 : Ăn Thịt (tam)

35 Mơ hồ cảm giác trong phòng có động tĩnh, nhưng cả người cứ như rã ra thành nước hết, cả mắt cũng mở không lên. Xung quanh cực kỳ ấm áp, ấm áp theo một kiểu giả tạo như thể được ai đó cố tình chỉnh nhiệt độ thật cao vậy, đâu đó trong góc phòng vang lên những tiếng loạt soạt khe khẽ, lắng nghe thật kỹ còn có thể nghe tiếng những con côn trùng ăn xác chết đang nghiến hàm rào rạo.


Chương 35: Ăn Thịt (tứ)

36 Liên Vĩnh Hác nghe thấy động tĩnh, quay lại nhìn thấy tôi đang giãy dụa liền cười nhạo nói: “Mày khỏi cắn, dây này là dây leo núi chính hiệu đấy, mày nghĩ răng mày cắn đứt nổi sao?”Tôi thở hổn hển, cảm giác lúc này dường như đã qua buổi trưa, khoảng 1, 2 giờ chiều gì đó, nói chung không còn cách giờ mặt trời lặn bao lâu nữa.


Chương 36: Giường (nhất)

37 Đung đưa bà ngoại đung đưa, bà gọi bé cưng bà ơi, kẹo một bao, quả một bao…“Ha ha, trông này, con gái tôi có xinh không cơ chứ!” Một người đàn ông hưng phấn ôm chặt cô bé gái mới sinh trong tay, dường như cô bé chính là kết tinh của toàn bộ ước mơ cùng kỳ vọng của anh ta vậy.


Chương 37: Giường (nhị)

38 Nói là vận động, chứ thực ra cũng chỉ là đi qua đi lại vài bước ngoài hành lang mà thôi, cũng coi như giãn gân giãn cốt. Bạch Dực ôm một bên vai tôi, tôi dùng tay còn lại đỡ lan can chậm chạp bước từng bước, ở trong góc hành lang rốt cuộc phát hiện ra Lục Tử đang nháy mắt trêu ghẹo cô y tá, cô kia vừa tức vừa thẹn đỏ mặt mắng hắn “Đồ lưu manh”.


Chương 38: Giường (tam)

39 Nữ y tá treo lại bình nước biển lên giá đàng hoàng rồi quay lại nhìn chúng tôi một cái, sau đó mới nói: “Cũng không biết nữa, tôi mới về bệnh viện nên cũng không rõ lắm, chỉ có điều…”Bạch Dực trừng trừng nhìn tôi một lúc, cuối cùng dường như chịu thua, đành thở dài quay sang cô gái hỏi lại: “Chỉ có điều thế nào?”Cô y tá dường như rất thích Bạch Dực, chí ít bản thân tôi cảm thấy loại người như Bạch Dực rất xứng đáng làm bạch mã hoàng tử trong mộng tiêu chuẩn của các cô, đương nhiên, ngoại trừ những người có khiếu thẩm mỹ ngang bằng Đặng Thiền Ngọc[1] thì không nói làm gì.


Chương 39: Giường (tứ)

40 Các bệnh viện buổi tối đều sẽ có người nhà bệnh nhân tới thăm hoặc tới ngủ lại, nhưng nói chung hễ cứ sau mười giờ đêm là không còn mấy ai qua lại nữa, ngoại trừ những y tá trực có trách nhiệm cứ vài tiếng đồng hồ lại phải đảo qua một lần, ngoài ra chỉ còn những bệnh nhân an tĩnh chìm trong giấc ngủ.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Bức Tranh Chết Chóc

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 7


Kiếp nạn trời định

Thể loại: Truyện Ma, Trinh thám

Số chương: 32


Đêm của ma mèo

Thể loại: Tiểu Thuyết, Truyện Ma

Số chương: 6


Tìm Kiếm Ghi Chép Của Quỷ

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 8


Nhật Ký Sau Khi Chết

Thể loại: Truyện Ma, Ngôn Tình

Số chương: 79


Cẩm Tú Kỳ Bào

Thể loại: Truyện Ma, Ngôn Tình

Số chương: 27


Dốc Quỷ Ám

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 29


Người Vợ Ma

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 11


Tắt đèn kể chuyện ma (Tập 2)

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 29


Thiên Huyền Địa Hoàng

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Ma

Số chương: 100