Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Quỷ Súc, Đẳng Ngược Ba!

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 117
Chương mới nhất: Chương 117: Extra
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Editor:Phong BụiThể loại: Đam mỹ, hài, 1vs1, ngược công, xuyên không. Thời buổi này những người sáng tác truyện văn đã không còn xa lạ nữa, cái độc nhất ở đây là viết văn theo thể loại ngược mà làm chúng ta bất ngờ là nhân vật chính dưới ngòi bút của mình lại trở thành nhân vật có thực.

Danh sách chương Quỷ Súc, Đẳng Ngược Ba!


Chương 81: Công Danh Là Lợi Thế Lừa Tình

81 Hoắc Cải làm sao có thể để vai diễn của mình bị phá như vậy, lập tức chủ động xuất kích, chân tay vừa chuyển, đã đi về phía Trần Bách Chu, đầu mày khoé mắt đã gạt bỏ hết nét sợ hãi, trên khuôn mặt chỉ thấy tràn đầy tức giận.


Loading...

Chương 82: Kết Cục Vẫn Cứ Bị Từ Chối

82 Hoắc Cải chân bước như bay, xung trận đi đầu ở phía trước Đông Phương Vị Minh, rất có phong phạm anh dũng xông vào nhà ăn năm đó của y.

“Tiểu Miêu, đệ làm gì mà đi vội vậy?” Đông Phương Vị Minh vươn tay nắm lấy cổ tay Hoắc Cải.


Chương 83: Diễn Viên Quần Chúng Bất Ngờ Cuồng Hoá

83 Hoắc Cải nhảy ra ngoài qua cửa sổ, nhẹ nhàng khép cửa sổ vào, quay người đi về cửa lớn Trần phủ. Nếu như cúc hoa đã không phải bị hỏng, vậy thì với điều khoản bá đạo của thứ này từ trước đến nay, hôm nay mình cho dù có gặp Thường Cốc Phong thì cũng chưa chắc phán định được thắng thua, cho nên, vẫn nên đi khỏi thì hơn.


Chương 84: Phồn Hoa Cuối Cùng Cũng Kết Thúc

84 Vạn Tư Tề nổi trận lôi đình gây nên bạo hành gia đình, chiến quả chẳng qua chỉ khiến Hoắc Cải rên rỉ trên giường một canh giờ liền ngủ ngon lành. Cũng không biết là do cái tát của đại ca cưng đệ không ăn thua hay là cái vỏ bọc tiện thụ của Hoắc Cải quá lợi hại.


Chương 85: Quà Là Một Thố Nhi Gia

85 Lời tác giả: [Tiểu kịch trường Đản Hoàng khóc đến giàn giụa máu]

Hoắc Cải: Đản Hoàng, chị không đi đánh chữ mà ngồi đây làm gì?

Đản Hoàng: Tôi nghĩ mãi không thông một vấn đề.


Chương 86: Tình Tiết Quay Trở Lại Nguyên Tác

86 Mặt trời lặn về phía Tây, Hoắc Cải một thân một mình ngồi trên chiếc xe ngựa đi về phía Vạn phủ.

Rèm xe vén lên, thu lấy những ánh sáng còn sót lại của tịch dương, nhuộm buồng xe tối tăm thành một màu vàng trầm buồn.


Chương 87: Đại Ca Rốt Cuộc Cũng Bày Tỏ

87 Hoắc Cải bừng bừng khí thế dựng nên tạo hình, ném ra lời thoại, mấy vị thân nhân Vạn gia mặt đều không thể khống chế mà co giật: Đến nước này rồi ngươi còn tỏ ra ngầu cái con khỉ!

Hoắc Cải đối diện với khuôn mặt 囧 của ba người, cuối cùng cũng ý thức được cái vỏ bọc bản thân đang khoác có tên là nhược thụ đáng thương, chứ không không là cường công manly, tỏ ra vẻ “cuối cùng cũng thoát khỏi đám người phụ bạc các ngươi rồi, tiểu gia cả thân thể và tâm hồn đều sung sướng!” có chút không phù hợp.


Chương 88: Hoắc Cải Vẫn Giảo Hoạt Như Cũ

88 Đinh Bằng thụp một cái quỳ xuống đất bên cạnh xe ngựa, nói với Hoắc Cải: “Tam thiếu gia, xin lỗi. Tiểu nhân cũng chỉ là phụng lệnh lão gia mà hành sự thôi.


Chương 89: Vô Sỉ Đến Cực Điểm

89 So xem ai khiêu khích đối phương đến cao trào trong thời gian ngắn hơn?!

Hoắc Cải nghe thấy yêu cầu thi tài dm đãng như thế, lập tức sửng sốt, sâu sắc cảm thấy Đông Phương Vị Minh đứa con thân sinh này về phương diện vô sỉ quả thực cha truyền con nối, hậu sinh khả uý.


Chương 90: Nhược Giả Chống Chọi Từ Nơi Hiểm Yếu

90 Bức tường gạch loang lổ u ám xây thành hình chữ U, một mặt còn chừa lại cắm đầy những thanh chắn bằng gỗ thô. Không chút nghi ngờ, đây là một nhà lao, một ***g giam không nhìn thấy mặt trời.


Chương 91: Đại Ca Là Giếng Cổ Ẩn Sóng

91 [Chỉ cầu một khi từ biệt liền xa cách vạn dặm, ngày sau ấm lạnh mong tự bảo trọng. ]

Nếu như tin thì không làm gì cũng được. Nếu như không tin, làm gì cũng đều sai.


Chương 92: Thảm Kịch Cuối Cùng Cũng Bạo Phát

92 Sắc trời âm u, mưa bụi liên miên nhuộm trời đất một sắc nước, Hoắc Cải vác hành lý, cầm ô không nhanh không chậm đi ở vùng ngoại ô. Mưa càng lúc càng to, màn trời cũng triệt để bị màu hoàng hôn ảm đạm nuốt gọn, một căn miếu rách mới xuất hiện trong tầm mắt.


Chương 93: Nấu Ếch Cần Nước Nóng Đun Lửa Nhỏ

93 “Sao ngươi lại rời Khôn thành, chạy đến chỗ này?” Vũ Vô Chính hỏi.

Hoắc Cải thề diễn vai bông hoa thuần khiết bất hạnh đến cùng: “Không có nhà để về, tất nhiên chỉ có thể lưu lạc thiên nhai.


Chương 94: Đại Hiệp Không Phải Đồ Ngốc

94 “Làm phiền rồi. ” Vũ Vô Chính cuối cùng cũng thấp giọng nói một câu cảm ơn.

Hoắc Cải đột nhiên cảm thấy cúc hoa trước ngực khẽ dao động, động tác chợt khựng lại, rồi lại tiếp tục sửa soạn lại những đồ vừa mua.


Chương 95: Đại Hiệp Cuối Cùng Cũng Đồng Ý

95 “Được rồi, ngươi đã có người bảo vệ thì ta cũng có thể an tâm đi khỏi rồi. ” Vũ Vô Chính quay người muốn đi.

Hoắc Cải nhào qua như bay, ôm chân: “Đừng đi mà, người này ta căn bản không quen biết! Ném ta một thiếu niên xinh đẹp như hoa thế này cho một tên cầm thú mặt mày lấm lét, ngươi nỡ nhẫn tâm sao!”

“Ta có việc phải đi trước, ngươi tự bảo trọng.


Chương 96: Câu Dẫn Mà Vừa Mừng Vừa Lo

96 Tiểu nhược thụ là một sinh vật rất thần kỳ, tuy rằng sở hữu tố chất của tiểu cường (gián) đòn roi xé thịt, nến nung đốt da, kim cắm hoàng qua, cúc hoa đổ máu vẫn không chết nổi, nhưng vẫn luôn duy trì một thể chất bã đậu một cơn gió cũng có thể thổi ngã, rớt xuống hồ liền có thể ngất xủi, chịu kích động liền có thể thổ huyết.


Chương 97: Tiểu Gia Là Sơn Trại Phu Nhân

97 Vũ Vô Chính ngây ra một lúc lâu, lúc này mới gom lại thần trí vừa bị sét đánh bay khắp trời. Vũ Vô Chính xoa xoa cằm, không khỏi hiếu kỳ, tên tiểu tử này rốt cuộc nằm mơ thấy mộng đẹp gì mà lời nói mớ lại như vậy…

Trước mắt đột nhiên hiện lên hình ảnh đứa trẻ nào đó dạy dỗ ba tên lưu manh lúc đầu, lời lẩm bẩm lúc đó, thủ đoạn đó, thần thái đó… chậc chậc chậc, có thể nói là lãnh tụ lưu manh khắp thiên hạ, thủ lĩnh ác đồ toàn thế giới.


Chương 98: Đường Lối Là Cường Cường Chi Luyến

98 Gió đêm thổi ào ào trên đỉnh núi, trời cao nhuộm sắc đêm đen đặc, cỏ dại trải khắp con đường đi về phía chủ trạch. Vũ Vô Chính đứng cuối con đường, nhìn ánh đèn bên đầu kia làm mờ đi sắc đêm, ánh sáng mơ hồ vẽ ra bóng người bên trong phòng, tay chống cằm, cúi đầu đọc sách, khuôn mặt nghiêng dịu dàng, thân hình mảnh mai, dáng người duyên dáng.


Chương 99: Đại Hiệp Nói Toạc Móng Heo

99 Hoắc Cải cảm thấy những ngày gần đây sống tràn đầy cảm giác làm vợ, cả ngày luẩn quẩn trong căn phòng, ăn cơm, nghỉ ngơi, điều giáo trẻ con.

Bình minh vừa lên, Hoắc Cải dựa vào đầu giường nhìn Vũ Vô Chính mặc áo thắt đai, ánh mắt mê ly: Khỉ, cái cảm giác sau một đêm kích tình, mắt tiễn khách làng chơi khỏi cửa này là thế nào đây?

“Ngươi không ngủ thêm chút à?” Vũ Vô Chính thắt đai xong, quay đầu nhìn Hoắc Cải, trong giọng nói còn mang theo chút uể oải thường có sau khi tỉnh dậy, gợi cảm đến hồ đồ.


Chương 100: Khảo Nghiệm Cuối Cùng Cũng Đến

100 “Phủ bách tính, khuyến khoan nhân, ngã gia phú, mạc khi bần, tá vật kiện, tựu phụng thừa, ứng tha cấp, cảm ngã tình…” Trong căn phòng nho nhỏ truyền ra tiếng đọc bài non nớt của đám trẻ, ánh trời chiều dịu dàng chiếu lên ngói xanh, Vũ Vô Chính nghiêng người dựa vào trước cửa, nhìn tiểu tiên sinh cầm sách lười nhác ngủ trên ghế mây trong phòng, khóe môi giãn ra như mây.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Khởi Đầu Của Hạnh Phúc

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 14


Bánh Bao Nhà Ai

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Đào Sắc Hãm Tỉnh

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 8


Thành Đôi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 8



Hảo Nhân Nan Vi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 22




Sổ Tay Tra Thụ Tìm Đường Chết

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Trung Thành Và Tình Yêu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12