1 Mở đầu Ánh nắng chói chang vắt từ trán ông già ra những giọt mồ hôi lớn, thế mà ông vẫn khum đôi tay ấp lấy cốc trà nóng ngọt ngào như muốn sưởi ấm chúng.
2 Chương 01: Bắt đầu Giống như một lóe sáng định mạng của bao nhiêu mặt trời nổ tung chỉ in dấu lờ mờ trên mắt người mù, sự bắt đầu của nỗi kinh hoàng ấy trôi qua hầu như không ai thấy.
3 Một kiều nữ tóc vàng tuổi đôi mươi đang ngồi ở bàn, Sharon Spencer. Tươi mát. Quê ở Oregon. Suốt ba năm gần đây, cô là gia sư của bé Regan và là thư ký riêng cho Chris.
4 Trong ngót một tiếng đồng hồ, nàng dọ dẩm đi vào các điểm rắc rối, các gút mắc đến tận cùng chi tiết. Các dữ kiện thì dễ dàng tìm thấy trong các sách giáo khoa rồi, nhưng nàng lại không có đủ kiên nhẫn để đọc sách.
5 " Trong phòng con à?" " Nghe cứ như tiếng gõ. Con không sao ngủ được. " Mấy cái bẫy chuột đâu cả rồi? " Cưng ạ, cứ ngủ trong phòng mẹ, còn mẹ sẽ đi xem chuyện gì.
6 Chương 02 Sáng sóm ngày 11 tháng Tư, Chris gọi điện thoại cho bác sĩ riêng của nàng ở Los Angeles để nhờ ông giới thiệu đến một bác sĩ tâm thần ở địa phương, hầu chạy chữa cho Regan.
7 Chương 03 Nàng đón khách trong lễ phục màu vỏ chanh với tay áo hình chuông, dài và quần tây. Giày rộng thoải mái. Chúng phản ảnh niềm hy vọng của nàng về buổi tối hôm ấy.
8 Từ hành lang, nàng đã nghe thấy tiếng hát, và lúc bước xuống thang gác, nàng hoan hỉ thấy vị linh mục trẻ Dyer đang chơi dương cầm cạnh cánh cửa sổ lớn, trong phòng khách, và đang hướng dẫn một nhóm vây quanh ông hát một bản vui nhộn.
9 Chương 04 Họ đưa bà tới nơi an nghĩ cuối cùng trong một nghĩa trang mà các bia mộ phải kêu khóc vì không đủ chỗ thở. Thánh lễ cũng trơ trọi như cuộc đời bà.
10 Chương 05 Regan nằm ngửa trên bàn khám của bác sĩ Klein, tay và chân khuỳnh ra ngoài. Nắm lấy bàn chân cô bé bằng cả hai tay, bác sĩ gập nó về phía mắt cá.
11 " Vâng, vậy thì đó không phải là trường hợp Regan rồi. " Chris bác khước. " Có điều tại sao tình trạng đó lại bất ưng xảy ra như thế?" " Chúng ta vẫn chưa biết chắc chắn là cô bé mắc chứng gì, và tôi phải công nhận rằng có lẽ bà đã đúng ngay từ đầu, rất có thể đó là bệnh tâm thần cơ thể.
12 Chương 06 Vị bác sĩ thần kinh được mời tới cố vấn ghìm chặt những tia X-quang lại lần nữa và tìm kỹ xem có những đường khía răng cưa - những đường sẽ trông như thể hộp sọ bị nện như một đồng xu dưới sức búa của một cái búa bé tí.
13 Gọi điện thoại xong, ông quay lại Chris và hỏi xem kể từ lần ông gặp Regan vừa rồi cho đến nay, có chuyện gì xảy ra. " Vâng, hôm thứ Ba," Chris cân nhắc, " thì không có chuyện gì xảy ra.
14 Chương 07 Thứ Sáu, ngày 29 tháng Tư. Trong lúc Chris chờ đợi nơi hành lang bên ngoài phòng ngủ, bác sĩ Klein và một bác sĩ thần kinh tâm thần nổi tiếng khám bệnh cho Regan.
15 Vị bác sĩ tâm thần ưu tư đó khẽ mỉm cười. " Chứng ít-tơ-ri ," ông nói tiếp, "là một thể loại thần kinh trong đó các rối loạn tình cảm bị chuyển dạng thành các rối loạn thuộc thể.
16 Chris bỗng cảm thấy như đất sụt lỡ dưới chân nàng. Cuộc hội kiến lùng sục đánh hơi này, nàng nhận ra, thoắt đã trở nên màn thẩm vấn khắc nghiệt như sắt thép.
17 Chương 08 Lọt thỏm trong lòng chảo xanh tươi, ấm áp của khuôn viên trường Đại học, Damien Karras một mình chạy lúp xúp quanh một đường chạy hình thuẫn đầy đất mùn, chiếc quần soóc kaki và áo thun bằng vải cô-tông ướt đẫm thứ mồ hôi dính dáp lành mạnh.
18 Karras gật đầu. " Cái gì trên áo thun của cha vậy ?" nhà thám tử hỏi vị linh mục, vừa hất đầu về phía ngực áo ông. " Cái gì đâu ?" " Trên ngực áo thun đó," nhà thám tử nói rõ.
19 Chương 09 Thứ tư ngày 11 tháng năm, mọi người đã trở về nhà. Họ đặt Regan vào giường, móc một ổ khoá lên các cánh cửa chớp, lột hết tất cả các gương soi ra khỏi phòng ngủ và phòng tắm của cô bé.
20 " Cám ơn," Sharon nói. " Không có chi. Xin lỗi. Cô là thư ký ?"" Sharon, đây là. . " " Kinderman," nhà thám tử nhắc nàng. " William Kinderman. " " Được rồi.
Thể loại: Truyện Ma
Số chương: 8