21 Chap 21: Đêm nay chúng ta có thể ở bên nhau- Đây là đâu? Tử Hàn ngỡ ngàng nhìn vào từng thứ trong cung này. Đường vào đây rất vòng vèo, muốn thoát ra cũng rất khó.
22 Chap22: Gặp Bệ Hạ!- Tử Hàn à… Nàng biết ta nhớ nàng như thế nào không?- Sao tôi phải biết chứ!Tử Hàn mỉm cười ngồi trong vòng tay ấm của Kiều Văn mà trả lời.
23 Chap 23: Hôn lễTử Hàn cũng đã ở trong hoàng cung này được một tháng. Cung Ngọc Hữu ngày nào cũng tấp nập có người ra, người vào. Tử Hàn thì mải mê chơi đùa với vườn hoa mà Kiều Văn tự tay ươm trồng.
24 Chap24: Là của nhauTử Hàn tinh nghịch nhòm vén tấm vải trùm đầu màu đỏ lên. Mọi thứ rất tấp nập, ồn ào và vội. Nàng liếc mắt sang nhìn Ngọc Nhi:- Muội có thấy hôm nay có gì đó rất lạ không?- Sao vậy tỉ…- Mọi thứ hôm nay thật là vội vã… Ta tưởng phải nghiêm trang chứ!Ngọc Nhi mỉm cười:- Do Kiều Văn sợ tỉ không quen nên mới làm như thế đó!Tử Hàn gật gù, nàng chợt mỉm cười rất nhẹ càng làm nàng thêm nổi bật trong sắc đỏ của bộ y phục này.
25 Chap25: HọaTử Hàn hướng đôi mắt mình nhìn từng đám mây trôi. Bỗng nhiên nàng nhớ đến từng cái cảm giác tiện nghi ở thời mình. Cũng đã 3 tháng kể từ ngày mình đến đây.
26 Chap26: Sinh linh bé nhỏ của chúng ta…Ngọc Nhi ồ lên một tiếng, khuôn mặt cô lộ rõ vẻ thích thú dần:- Xuất cung sao? Tỉ định đi đâu?- Ta cũng không rõ! Tử Hàn dạo bước cùng Ngọc Nhi đến bên vườn hoa cung Ngọc Hữu.
27 Chap 27: Xuất cungHôm nay bầu trời tỏa nắng nhưng nụ cười của Tử Hàn còn sáng láng hơi những tia nắng kia. Kể từ rất lâu rồi nàng mới được xem cuộc sống của người dân ngày xưa như thế nào.
28 Chap28: Kiều VănKiều Văn chờ cái màn sương trắng xóa đó tan hết đi mà trái tim y đập lên loạn xạ. Cảm giác bất an lan tỏa trong lòng y. Tiếng ho cuối của Tử Hàn càng làm y thêm sợ hãi.
29 Chap 29: Tử HànTử Hàn giật mình mở to mắt. Mọi thứ trước mặt nàng chỉ mang một màu đen. Tâm trí Tử Hàn rối loạn, trái tim nàng thắt lại và cái cảm giác bất an lại đang ở bên cạnh.
30 Chap30: Tương lai, hiện tại. Bảo Yến nhìn Hiểu Lâm mỉm cười:- Hôm nay anh sẽ đưa tôi đi đâu? - Hôm nay chúng ta sẽ đến Viện Khoa Học. Cô chủ thích đến đó mà!Bảo Yến mỉm cười:- Anh đúng là hiểu tôi nhất mà.
31 Chap31: Không hề đơn giản- Đó là cách chúng tôi đến với thế giới này! Mọi chuyện sau đó thì cô cũng đã biết…Hiểu Lâm kết thúc câu chuyện ở đây. Anh nhìn Tử Hàn với một ánh mắt lạnh lùng làm nàng khẽ rùng mình.
32 Chap32: Thật thất lễ… nhưng nàng là ai?Tử Hàn từ từ mở mắt, cô nhìn cảnh vật xung quanh. Giọng nói quen thuộc của Ngọc Nhi vang lên:- Tỉ tỉnh rồi!- Kiều Văn… Kiều Văn đâu?- Huynh ấy đang ở bên cạnh tỉ!Tử Hàn đưa ánh mắt của mình sang bên cảnh.
33 Chap33: Dù anh có không nhớ ra thì tôi vẫn sẽ yêu anh!Tử Hàn ngồi nhìn mặt nước lặng mà lòng nàng cũng lặng theo. Nàng khẽ chạm bàn chân của mình xuống mặt nước nhưng nàng vẫn không hé môi nửa lời.
34 Chap 34: Nhớ chàng nhớ nàngThi Thi ngồi thụp xuống cánh cửa, nàng ta vừa chứng kiến tất cả. Nàng ta đang sợ Kiều Văn nhớ lại, nàng ta sợ Tử Hàn một lần nữa lại mang Kiều Văn đi.
35 Chap 35: Ai ai cũng chờ nàng tỉnh dậy. Kiều Văn ngồi lặng người bên cạnh Tử Hàn. Tay của y không rời khỏi tay của Tử Hàn. Thậm chí đến việc ăn y cũng không cần.
36 Chap 36: Xin lỗi…. !Tử Hàn từ từ mở mắt. Cái cảm giác ong ong ở đầu nàng cứ vang vọng. Bao nhiêu giọng nói quen thuộc cứ văng vẳng bên tai nàng. Ánh mắt của nãng buồn rầu:- Xin lỗi mọi người… Tôi sẽ không tỉnh lại đâu!Nàng nhìn xuống từ trên tầng mây bồng bềnh nhưng nặng nễ u sầu.
37 - Tử Hàn! Sao nàng lại trốn trên thiên cung chơi một mình vậy? Phải xuống dưới kia chơi với ta chứ!Giọng Kiều Văn í ới gọi tên Tử Hàn. Cô bé có tên là Tử Hàn đang lấp sau bụi cây bỗng chạy ùa ra nhảy chồm lên ôm lấy y.