2621 - Theo vị trí địa lý Vân Quan tự thật ra còn cách Đài Hoài trấn tương đối xa, nói chung là thuộc núi Ngũ Sơn. Quan niệm về núi Ngũ Sơn là rất rộng, nghiêm ngặt mà nói chùa Vân Quan tự chưa được tính là chùa miếu của núi Ngũ Đài, việc này mới chỉ là trong suy nghĩ.
2622 - Haiz, mỗi người đều có chí hướng riêng của mình. Mao Ni không muốn làm hòa thượng thì cứ để nó đi đi. Tôi nghĩ, đại sư Vân Ngư hẳn không chỉ có một đồ đệ? Tuy nhiên, nếu đại sư Vân Ngư có thể đưa đệ tử đến đây rèn luyện thì mối quan hệ của ông và Hoa Không có lẽ đã lâu rồi.
2623 Lật thuyền trong mương khiến lão hòa thượng vô cùng tức giận. Trừng lớn mắt đập một đập hướng về phía Diệp Phàm, lần này là dùng đập đấy. Bởi vì lão già này cực kỳ tức giận, lần này dùng toàn lực.
2624 Bởi vì, bàn tay này quá sát khí rồi. Ngay cả đám cây nhỏ cách đó năm chục mét cũg bị cương khí từ bàn tay đánh gãy. Nhìn thấy Diệp Phàm không thể tránh ra, thì lúc này dường từ không trung bay đến một chiếc dây lưng ngũ màu.
2625 Ngô Tuấn bị tát năm sáu cái, trên mặt lập tức tím bầm. Gã giãy dụa muốn phản kháng. Tuy nhiên, gã làm sao có thể là đối thủ của Diệp Phàm. Còn Phí Nhất Độ đứng cười lạnh xem náo nhiệt.
2626 - Không có, tôi cũng đã nghĩ hàng trăm lần vẫn không hiểu nổi. Chẳng lẽ trên đời này có người làm chuyện tốt mà không để lại tên tuổi. Việc này cũng phải trì hoãn rồi, hơn nữa, lư hương này bị trộm chúng ta cũng không công bố.
2627 - Trợ lý Diệp, anh nói rất có lý. Tuy nhiên, hiện tại tôi chỉ là đại diện cho nhà họ Đằng bí mật trao đổi với trợ lý Diệp một chút. Chúng tôi cam đoan, khi ba nhà đàm phán xong chính thức khởi động việc xây dựng tuyệt đối sẽ không để công trình vì tiền mà bị cản trở.
2628 - Đó là đương nhiên, tiền này là mồ hôi nước mắt của chúng ta. Tuy nhiên, tạm thời mà nói trợ lý Diệp đã trả lại chúng ta lư hươngg kia chúng ta đã mất đi giấy thông hành để chuyển hồi lại khoản tiền kia.
2629 - Đúng vậy, tôi cũng suy nghĩ trăm lần không có lời giải đáp. Chúng ta có thể nghĩ đến quan hệ lợi hại của Phó chủ tịch tỉnh Vi và phó trưởng ban Vi không thể không nghĩ đến.
2630 - Sắp rồi, trong vòng ba tháng này. Đến lúc đó anh Diệp là khách quý của Vương Long Đông. Vương Long Đông gật gật đù nghiên người để Cổ Đức lộ ra nửa người.
2631 - Đúng, đúng, đúng, tôi tuy nói công tác ở Bắc Kinh cũng không nhiều lắm. Nhưng người ta nói đến Việt Đông thì ngại ít tiền, đến Bắc Kinh ngại quan nhỏ.
2632 - Ha ha, trợ lý Diệp đang là nhân vật điển hình được đài truyền hình tỉnh tuyên truyền mạnh mẽ rồi. Trưởng ban Chu cười mấy người bước vào phòng riêng.
2633 - Thế nào, sau khi xem xong cảm thấy công tác tuyên truyền của chúng ta có chỗ nào không đủ, có cần cải tiến không? Hay là có vấn đề về trình độ? Trưởng ban Trần nghiêm túc hỏi mấy câu, nhìn chằm chằm Vi Công Minh, vẻ mặt tươi cười của y mất hẳn rồi, trán bị mấy câu hỏi này làm cho toát mồ hôi.
2634 - Chuyện gì mà phải quyết tâm, Trưởng ban Chu nói rõ được không? Diệp Phàm thực sự không còn thời gian mà quan tâm đến chyện của Lưu Ngôn, chỉ riêng chuyện đường cao tốc đã khiến Diệp Phàm mệt mỏi lắm rồi.
2635 Phí Nhất Độ và những người đi cùng muốn cười mà không dám cười, trông ai nấy cũng rất khó chịu. - Sao phải so đo như vậy, cô còn không biết tình cảnh của tôi sao? Giấy chứng nhận thì miễn đi, quá phiền phức rồi.
2636 Phí Thanh Sơn có thể cảm nhận được một tiếng nổ cực lớn trong cơ thể mình, cứ như có một quả bom nhỏ đang nổ bên trong người vậy. Xong rồi, chẳng nhẽ lại tan xác sao? Phí Thanh Sơn lo lắng, nhưng ngẫm lại có nổ tan xác thì cũng chẳng có cách nào cả.
2637 - Ồ, sao mà cháu lại phát hiện ra được? Ngay cả Phí Thanh Sơn cũng thấy ngạc nhiên. - Sư bá, đôi mắt ưng của cháu có thể tạo ra được sóng giống như radar.
2638 Ngày hôm sau mới khoảng 5 giờ, khi trời vẫn còn tờ mờ sáng. Diệp Phàm và Phí Thanh Sơn đang chạy bộ trên bãi cỏ trước bảo, bỗng nhiên có âm thanh vang dội, vẻ đắc chí truyền lại : - Sao rồi, chỗ đồng kia bán sắt vụn được tí tiền chứ? Diệp Phàm nhìn theo nơi âm thanh phát ra, đó là âm thanh từ trong rừng cây đằng sau vọng lại.
2639 Sóng đạn kia bị đánh trang bên phí cái cây cách đó chừng bảy, tám mươi mét, két một tiếng, liền xuyên qua cái cây đó. Cái cây đó liền xuất hiện những lỗ nhỏ, nhìn xuyên qua được.
2640 Mắt đảo qua một lượt, đột nhiên sắc mặt của lão Cổ chuyển từ hồng sang xanh ngắt. Bởi vì một nửa mông không biết đã bị vật gì cắt đứt quần. Và đương nhiên là lộ ra một nửa quả mông đó.