1261 không hỏi con đường phía trước. Tiểu Đào Hồng còn mộng xuân chưa tỉnh, còn muốn ôm ghì lấy Chương Quốc Vĩ, mỹ nữ như nước, nhưng Chương Quốc Vĩ vẫn lòng lang dạ sắt, đẩy Tiểu Đào Hồng ra, lạnh lùng giải thích một câu:- Lập tức mặc quần áo, khẩn trương thu dọn đồ đạc rời khỏi Tần Đường ngay, đi Canada đi, mang đủ tiền, ít nhất trong vòng hai năm không được trở lại!Tiểu Đào Hồng còn chưa ý thức được hậu quả nghiêm trọng, còn kéo tay của Chương Quốc Vĩ đặt lên ngực của cô, nói một cách oan ức:- Anh đã nói yêu em cả đời.
1262 Phó Tiên Phong và hắn chưa từng liên lạc, Hạ Tưởng tự nhiên cũng sẽ không ngốc đến mức chủ động đi hỏi, cũng sẽ giả bộ không biết. Hắn hiểu rõ, Phó Tiên Phong chắc chắn có dụng ý khác.
1263 Trước lúc quay lại Tần Đường, Hạ Tưởng còn gặp Nghiêm Tiểu Thì. Nghiêm Tiểu Thì vẫn xinh đẹp quyến rũ như xưa, cô vừa thấy Hạ Tưởng, liền mặt mày hớn hở hỏi Hạ Tưởng tiếp theo sẽ đi nơi nào nhậm chức, cô muốn chuẩn bị sẵn sàng, đi trước rải đường, cũng coi như là một sự đầu tư tốt.
1264 Hạ Tưởng không muốn Phó Tiên Phong tóm được Chương Quốc Vĩ, nhưng sự việc không đến lượt hắn, thủ đoạn của Phó Tiên Phong làm cho người ta khó lòng phòng bị, y chẳng những đem vụ việc Chương Quốc Vĩ đầy chấn động phản ánh tới Ủy ban Kỷ luật tỉnh, còn báo lên tới Ủy ban Kỷ luật Trung ương rồi.
1265 Hạ Tưởng vừa xử lý xong mọi chuyện ở Thành ủy thì cũng vừa lúc tới giờ hẹn gặp Cổ Thu Thật, hắn liền đi xe tới nhà hàng Trần Gia CâuKhông sai, Hạ Tưởng hẹn gặp Cổ Thu Thật chính là nhà hàng Trần Gia Câu của Nga Ni Trần.
1266 Thực ra chuyện của Chương Quốc Vĩ cũng không phải chuyện bên ngoài, mà là một chuyện phải nói là rất quan trọng. Nhưng vấn đề là ở chỗ quyền chủ động không nằm trong tay hắn, chẳng lẽ Cổ Thu Thật cho rằng có bàn tay của hắn trong chuyện đó?Hạ Tưởng lắc đầu cười:- Tôi tin rằng chuyện của Thị trưởng Chương chỉ là tin đồn vô căn cứ, hẳn là không có vấn đề gì.
1267 Khác biệt so với những suy đoán trong tin đồn, bước tiếp theo đối với Hạ Tưởng diễn ra cực nhanh, kết thúc cũng nhanh chóng khiến Hạ Tưởng cũng giật mình.
1268 Yến tiệc của nhà họ Ngô được tiến hành rất thành công. Quan Viễn Khúc lấy thân phận gì tới tham dự yến tiệc của nhà họ Ngô, Hạ Tưởng cũng không hỏi nhiều, Quan Viễn Khúc không nói, ông cụ Ngô không giải thích, hắn cũng không nhiều chuyện.
1269 Trước khi Hạ Tưởng còn chưa rời khỏi Tần Đường, Phó Tiên Phong đã gọi điện muốn gặp mặt hắn, nhưng sau đó lại không có tin tức gì nữa, Hạ Tưởng cũng không hỏi lại việc này, giả bộ đã quên.
1270 Dường như trong tiền đồ của Hạ Tưởng, ai cũng có quyền lên tiếng, chỉ có hắn trở thành người sau cùng biết chân tướng. Phạm Duệ Hằng quả thật đã đến Bắc Kinh.
1271 Tạm biệt Tống Triêu Độ, Hạ Tưởng vừa nghĩ về tin tức Tống Triêu Độ mới tiết lộ, vừa cùng Tống Nhất Phàm đi dạo trong màn đêm Bắc Kinh. Tống Triêu Độ cũng đã nói, chẳng qua đó chỉ là một khuynh hướng mang tính nguyên tắc, càng không phải quyết định cuối cùng, có khả năng còn có thay đổi.
1272 Nếu như không phải có tiền lệ của Thủy Thiên, việc Hạ Tưởng được chọn chắc chắn sẽ gây chú từ các phía. Nhưng bởi vì lúc Thủy Thiên được chọn làm Bí thư thứ nhất ban Thư ký trung ương, cũng chưa từng có kinh nghiệm làm việc trong hệ thống Đoàn, bởi vậy, việc Hạ Tưởng được chọn cũng không hề bất ngờ.
1273 Hạ Tưởng sau một thoáng sững sờ, lắc đầu cười:- Phó chủ nhiệm Phó, anh và Hiểu Lâm bắt tay nhau cố ý trêu chọc tôi, đúng không?- Thật sự không phải thế.
1274 Thật ra Phó Tiên Phong lần này đi tỉnh Tương cũng chỉ có chút khả năng nhỏ là sẽ đảm nhiệm chức Phó Bí thư, cụ thể thế nào đến Phó Tiên Phong cũng chưa nắm rõ, lại còn muốn hắn đi cùng, quả là hơi liều lĩnh.
1275 Tết âm lịch năm 2010, Hạ Tưởng vội vàng đi một chuyến về Đan Thành để gặp mặt Chu Duệ Nhạc, cũng chỉ ở lại nhà có mấy ngày thì phải quay về Bắc Kinh, chứ không ở lại ăn tết ở thành phố Yến.
1276 Trước khi bổ nhiệm chính thức được công bố, Hạ Tưởng đã biết trước kết quả, hơn nữa, đã từng cùng bàn luận vấn đề này với ông cụ Ngô và Ngô Tài Dương.
1277 Gặp mặt Cổ Thu Thật thực ra không đề cập đến một câu chính sự nào, chỉ là uống trà, nói chuyện khoảng nửa tiếng, sau đó liền bắt tay từ biệt. Đến cuối cùng, Cổ Thu Thật nói một câu đầy ẩn ý:- Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật như thế nào cũng là một thử thách không nhỏ, Hạ Tưởng, cậu phải nhìn đường cho tốt rồi hãy bước đi.
1278 Phòng làm việc của Hạ Tưởng được bày biện không tồi. Trong nước, tỉnh Tương được xem như là một tỉnh giàu có, nhìn điều kiện làm việc hiện tại, căn phòng được bố trí rất tao nhã, cảm giác như ở nhà, khiêm tốn mà không mất vẻ xa hoa.
1279 Một lãnh đạo không thể đi đến đâu cũng có thể được cấp dưới ủng hộ hoan nghênh. Nhưng thân là lãnh đạo thì càng phải đề phòng cấp dưới có ý bất lương, cẩn thận không thì sẽ bị họ lợi dụng hoặc là bị rơi vào mê hồn trận.
1280 - Anh vừa tới tình Tương, làm sao mà quen được chứ? Sao em không biết suy nghĩ. Hạ Tưởng nửa trách móc, nửa đùa:- Tỉnh Tương thực sự là một nơi tốt.