941 Đoàn đại biểu đề cử Dương Kiếm là Thị trưởng chính là đoàn đại biểu huyện Bào Mã. Bí thư huyện ủy Bào Mã tên Biện Hữu Thủy, cái tên rất nữ tính. Trên thực tế là một ông già thô kệch cao to.
942 Trần Khiết Văn không nói với Biện Hữu Thủy. Chỉ là hung hăng trừng mắt nhìn y. Sau đó tuyên bố mở hội nghị khẩn cấp lần nữa. Tất cả các trưởng đoàn đại biểu đều phải đến.
943 Lại xảy ra chuyện lớn gì rồi?Vẫn là Bùi Nhất Phong phản ứng đầu tiên, lẽ nào là chuyện thanh lý lại xảy ra vấn đề? Ánh mắt trưng cầu nhìn Trần Khiết Văn liếc mắt một cái, không ngờ Trần Khiết Văn dường như có chút hơi hoang mang lo sợ, không nhìn một ai cả.
944 Bùi Nhất Phong lo lắng mọi việc không thuận lợi. Điều này khiến ông ta rất phiền muộn. Ngẩng đầu nhìn ra ngoài phía cửa sổ, không nhìn thì không lo, nhìn rồi thì lập tức hoảng sợ.
945 Sử Đại Hải bắt đầu hối hận vì bị Trần Khiết Văn kéo xuống nước. Vốn là sáng mai là nên tuyên bố Hội nghị thành công bế mạc, nhưng bây giờ Bí thư Trần thì nằm viện, Thị trưởng Hạ thì đi giải nguy.
946 Ngay cả Bì Bất Hưu và Từ Hâm cũng lăn lộn trong quan trường bao năm, tuy rằng tôn trọng cấp bậc của Hạ Tưởng, nhưng cũng không cho rằng bản thân hắn có uy thế gì, nhưng một Thị trưởng Hạ vừa mới từ trận sinh tử trở về, không giận tự uy, vừa mở miệng, khiến cho tim hai người thoáng chốc nhảy lên cổ họng!Bên ngoài gió tuyết càng lúc càng lớn, có xu thế hình thành một trận bão tuyết, trong lòng ai nấy đều hiểu rõ, nếu Thị trưởng Hạ nắm chắc không buông, thì gió bão trong quan trường tại thành phố Thiên Trạch, chắc chắn chẳng khác gì cơn lốc quét ngang vùng đất bằng.
947 Tóm lại năm nay hội nghị Hội đồng nhân dân giống như một trận bão tuyết bất ngờ đổ xuống, lời đồn theo gió bay, càng có nhiều vấn đề cho người ta nghị luận.
948 Cô làm Bí thư, nhưng không chỉ bị chìm lấp trong ánh hào quang của Thị trưởng, còn thấy rất mất mặt, bởi vì từ trước đến nay sự liên hợp giữa Bí thư và Thị trưởng sẽ đưa nền kinh tế phát triển, hiện tại hoàn toàn ngược lại, toàn bộ đều do một mình Hạ Tưởng gây dựng nên.
949 Tuy nhiên Hạ Tưởng vẫn cứ đùa cợt:- Tin tức là do ban Tuyên giáo quản lý, nhà báo Kim, tôi không tiện can dự vào…- Thị trưởng Hạ, ngài đừng nói với tôi với giọng quan cách nữa.
950 Thường Hào quả thực khiến người khác thất vọng, thân là Trưởng ban Tuyên giáo lại đi làm chuyện ám muội, đâm sau lưng, đến mức đấu không lại với một nhà báo thiếu nhân cách? Các nhà báo đạo đức kém trên cả nước nhiều vô kể, chẳng lẽ phải xử lý từng người? Việc này nếu như lan truyền ra, thành phố Thiên Trạch liền thành cạm bẫy của nhà báo, trở thành nơi nhà báo cả nước dùng ngòi bút làm vũ khí.
951 Nếu không phải Trần Khiết Văn tự ình là đúng mà cho rằng Hạ Tưởng có vấn đề, thái độ của Thường Hào cũng không cần phải hạ mình như vậy. Y hoàn toàn có thể đúng lý hợp tình mà trút toàn bộ trách nhiệm lên người Nguyên Dã một tên nhà báo bất lương.
952 Lưu Nhất Cửu biến mất một thời gian không ngắn, ít thì cũng khoảng một tháng rồi. Cậu ta cũng khá xuất quỷ nhập thần, nói xuất hiện là xuất hiện, nói biến mất thì biến mất.
953 Bành Vân Phong cười lớn:- Đàn ông đều có một cái tính, không có được mới là tốt nhất, sau khi đạt được rồi thì có là châu ngọc cũng sẽ trở thành hạt gạo thôi.
954 Tới văn phòng, còn chưa kịp ngồi yên chỗ thì Thường Hào liền vội gõ cửa đi vào:- Thị trưởng Hạ về rồi đây. Là Trưởng ban tuyên giáo nhìn thấy Thị trưởng như nhìn thấy Bí thư vậy, có điều y không còn thời gian để tâm nhiều vậy.
955 Lưu Nhất Cửu sau khi biến mất gần nửa tháng ở Cục thành phố, sau đó có vẻ mệt mỏi xuất hiện ở Cục công an thành phố. Lãovừaxuất hiện, đã bị không ít người vây quanh, hỏi chuyện này chuyện kia, nhận được sự đãi ngộ như một người anh hùng.
956 Hạ Tưởng hít sâu một hơi, vấn đề của huyện Bào Mã, có lẽ khiến ối quan hệ giữa hắn và Trần Khiết Văn lại một lần nữa trở nên trầm trọng. Từ lần trước Trần Khiết Văn ra sức bảo vệ Biện Hữu Thủy đã có thể nhận thấy, Biện Hữu Thủy nhận được sự tín nhiệm của bà.
957 Lưu Nhất Cửu ở huyện Bào Mã tổng cộng một tháng hai mươi ngày, hơn nữa còn ở vùng rừng sâu núi thẳm của huyện Bào Mã. Chưa đề cập tới huyện Bào Mã khí hậu rét lạnh hơn so với thành phố Thiên Trạch vì lệch về phía bắc hơn 100km, một mình nằm ở trong nơi vùng sâu núi thẳm hơn một tháng dài, người bình thườngcũng chịu không nổi.
958 Lô Thắng và Lưu Nhất Cửu từng là bạn chiến đấu thân thiết, hai người vào sinh ra tử cùng nhau, thân nhau như anh em. Trong một lần thi hành nhiệm vụ, Lô Thắng vì cứu Lưu Nhất Cửu, đã chặt đứt một ngón tay, bản thân lại bị trọng thương phải nhập viện ba tháng mới thoát khỏi nguy hiểm.
959 Kỷ Phong Thanh trước khi chết đã gặp mặt Từ Hâm, Từ Hâm vẫn kín như bưng, làm thế nào cạy miệng Từ Hâm bây giờ?Ấn tượng mà Từ Hâm để lại cho Hạ Tưởng là người dày dạn kinh nghiệm, mọi chuyện đều tính toán rất rõ ràng, không tham lam, nhưng cũng không chịu thiệt thòi, là một người không dễ thân thiện và còn so đo từng tý.
960 - Thật hay giả đó?Ba Lý Nhuận tốt xấu cũng là Phó vụ trưởng Bắc Kinh, y coi như cũng có chút kiến thức, biết Thị trưởng 30 tuổi là một cái khái niệm gì, dù là ba y hiện tại là Chủ tịch tỉnh, cũng không dám cam đoan y 30 tuổi có thể lên làm Thị trưởng.