521 Cổ lão làm điệu bộ không sao cả vung tay lên. - Già rồi, cũng đã thấy hết sự sinh tử, không sao cả. Mối quan tâm chính của tôi là để ý đến Cổ Ngọc, có lời của cậu nói thì tôi cũng an lòng.
522 Sau khi Cốc lão đã ngồi yên vị ở phòng, tay cầm chén trà thì lúc này ông ta mới nói một câu bằng giọng thành khẩn, tình ý sâu xa:- Gần đây đúng là em cũng rất cố gắng, xem như cũng gần như đã học xong tất cả những lý luận cần thiết rồi, tuy nhiên để tốt nghiệp thì còn kém một chút.
523 - Ngài phân tích không có đạo lý, cùng đạo lý, Phó gia cũng không thể cưỡng chế bí thư Diệp, luôn muốn đả động Bí thư Diệp, cũng là muốn trao đổi điều kiện.
524 - Anh làm rất tốt, không phạm chút sai sót gì, cũng có thể miễn chức của anh?Hạ Tưởng vẫn có chút không phục- Không có sai sót? Em là gì của anh? Đứa bé là gì của anh? Anh còn không biết xấu hổ nói không có sai sót? Chỉ dựa vào điểm này, anh nói xem khi ông cụ đã lên tiếng, Diệp Thạch Sinh còn có thể bỏ qua cho anh?Liên Nhược Hạm bỡn cợt Hạ Tưởng một câu, lại nghiêm chỉnh nói:- Cho dù là ông cụ hay là ba em biết được, đều chỉ có một kết quả, đại sự không ổn- Chuyện thật không dễ, chỉ có thể giấu được bao lâu hay bấy lâuHạ Tưởng lắc đầu nói:- Đợi đến ngày anh cây lá sum suê, xem bọn họ ai có thể làm gì được anh? Hiện tại anh còn hơi yếu thế nên tạm thời nhẫn nhịn.
525 Hạ Tưởng biết được hành động phía sau của Thành Thế Tài, trong lòng đối với sự tín nhiệm của Thành Thế Tài vô cùng cảm kích. Hắn suy nghĩ một chút, nói khéo:- Thị trưởng Hồ không cần sốt ruột, tôi nghĩ Tập đoàn Đạt Tài có lẽ đang chuẩn bị cho công tác giai đoạn đầu, tính cách chủ tịch Thành không phải là người hai lời, nếu làm sẽ dốc toàn lực ra.
526 - Chính trị là chính trị, kinh doanh là kinh doanh, không thể nhập lại làm một mà nói. Đạt Tài tán thưởng chỉ là khả năng kinh doanh của cậu, cho rằng ý tưởng của cậu có thể mang đến lợi ích cho Tập đoàn Đạt Tài.
527 Cho dù Phó Tiên Phong chịu dùng hết tâm sức mà đưa Bạch Chiến Mặc lên vị trí đó, y có thể hứa cho ủy viên thường vụ khác ưu đãi gì? Ủy viên thường vụ đang ngồi cũng không phải là kẻ ngốc làm chính trị, không có đủ lợi ích và lợi thế, ai tự nguyện mạo hiểm đắc tội nhân vật số một, không, là liên hợp nhân vật số một và nhân vật số haiĐắc tội bí thư và Thị trưởng, thì công tác về sau sao mở rộng phát triển được nữa? Trần Phong tin rằng mọi người có thể phân rõ nặng nhẹ, hơn nữa ông không cho rằng Phó Tiên Phong chỉ vì một vị trí Bí thư Quận ủy mà đặt cược hết vào đó đổi lại sự ủng hộ của mọi người, bởi vì làm vậy hại nhiều hơn lợiChính trị vốn là sự trao đổi quyền lợi, phải chú trọng sự cân bằng, cũng phải chú trọng sự cân đối, càng phải tính toán chi li được mất và suy tính phân chia ích lợi, nếu chi nhiều hơn thu, không ai sẽ dùng tình cảm để gây tổn hại ích lợi.
528 Trần Phong vừa dứt lời. Tôn Ái Dũng vẻ mặt hổ thẹn nói:- Tôi phát biểu sau cùng, cũng là muốn nghe thêm ý kiến của mọi người, cũng để chính mình có thể đưa ra một phán đoán tốt hơn chính xác hơn.
529 - Nghe nói Thành ủy muốn đề bạt một người thanh niên tên là Hạ Tưởng đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã? Tôi không cần biết thái độ của anh thế nào. Cái tôi cần chính là anh ít nhất cũng phải đứng ngoài cuộc, nếu không thể phản đối, thì bỏ phiếu trắng là tốt nhấtHồ Tăng Chu hết hồn, muốn hỏi tại sao, không ngờ thủ trưởng dường như đoán được tâm tư của ông, ngay sau đó nói một câu:- Không cần hỏi nhiều là tại sao, cái anh cần là phải tin tưởng tôi, theo đó mà làm.
530 Diệp Thạch Sinh nói gì, Hạ Tưởng nghe vậy, liên tục gật đầu nói phải. Đợi Diệp Thạch Sinh phê bình xong, cũng không nhắc tới xử lý hắn thế nào, lại hỏi:- Còn chuyện gì nữa không?- Gần đây tình trạng sức khỏe không tốt lắm, đi khám bác sĩ, bác sĩ kiến nghị tôi nghỉ ngơi một thời gian, tôi muốn xin nghỉ phép một tuần, nghỉ ngơi chút…Hạ Tưởng vẫn cung kính nói.
531 Tính tình của Mai Thái Bình thẳng thắn, nói chuyện dường như không chú trọng kỹ xảo, nhưng lời của ông trong tai của Diệp Thạch Sinh và Trần Phong lại không hể cảm thấy chói tai, ngược lại vô cùng thoải mái.
532 Khâu Tự Phong suy nghĩ, tỏ vẻ không hiểu:- E rằng ông cụ nhà chúng tôi ra mặt, cũng không có thể diện lớn như vậy. - Cái cần không phải là nhất định phải thuyết phục ông cụ Ngô gia, cái cần chính là xoay chuyển tầm mắt của ông cụ.
533 Trần Phong bất đắc dĩ thì bất đắc dĩ, cũng biết đối với nhân vật lớn mà nói, mây mưa thất thường chẳng qua là chuyện thường, ngay cả nhân vật số một trước đây trước khi đi đến một nơi cắt băng, nghe người chủ trì cho ông xuống sân khấu phát biểu, ông cũng trong lòng không vui, mượn cớ không đi.
534 Hạ Tưởng quả thật đã đoán đúng. Phạm Duệ Hằng vốn đối với Hạ Tưởng sau khi từ thủ độ trở về, quan hệ với ông có chút xa lạ mà trong lòng nảy sinh bất mãn, lại thấy Hạ Tưởng chuyện gì cũng xin chỉ thị Diệp Thạch Sinh, ông càng có ý kiến.
535 Cổ Ngọc vẻ mặt nghi ngờ, còn muốn hỏi lại cái gì, thấy Hạ Tưởng vẻ mặt kiên quyết, đành phải buồn bực không nói thêm nữa. Một lát sau sắc trời đã tối, Hạ Tưởng liền nói với Cổ Ngọc:- Hay là em cũng đừng về, ở lại nhà đi, dù sao cũng có rất nhiều phòng.
536 - Bản thân thực lực không đủ, nhưng đã xem chuẩn giữa các điểm cân bằng, chu toàn các thế lực bên trong … Thủ đoạn của cậu ta chẳng qua là đầu cơ trục lợi mà thôi, không thể phơi bày.
537 Đương nhiên, đứng ở góc độ của Hồ Tăng Chu mà suy xét, cách làm của y cũng không thể dị nghị, y là thị trưởng, là nhân vật chính phủ số một, nhưng từ khi đảm nhiệm thị trưởng đến nay, vẫn luôn cho người ta ấn tượng là mọi chuyện đều theo sau bước chân của Trần Phong.
538 Thành phố Yến cho dù là nhân công, hay là sinh hoạt tiêu dùng, cũng rẻ hơn rất nhiều so với thủ đô. Cũng như một số thành phố duyên hải tỉnh Tề, rất nhiều người Hàn Quốc đều ở đó mua nhà, mỗi khi đến cuối tuần đều đáp máy bay đến đây, ở Trung Quốc nghỉ cuối tuần.
539 Hạ Tưởng liền phát hiện trình độ làm công tác tư tưởng của hắn cũng không tệ, nói xong những lời biểu cảm, Hà Giang Hoa không ngờ hơi đỏ mắt.
540 Đàm Long đầu tiên bừng tĩnh lại, thì đột nhiên vỗ mạnh vào đầu, vô cùng khiếp sợ nói:- Thật sự là chuyện kỳ lạ, vừa nghe bộ trưởng Mã nói, đúng là có chút kỳ quái.