1981 Cho Hạ Tưởng thời gian mười năm, trả lại mảnh trời xanh cho tỉnh Tây. Cái Hạ Tưởng muốn không phải là có một đám quan liêu vì lợi ích cá nhân tranh quyền đoạt lợi bên mình, mà là đồng minh có khả năng đoàn kết xung quanh hắn, vì lí tưởng của hắn mà bầy mưu tính kế, làm rạng rỡ thêm cho bản kế hoạch của hắn.
1982 Quay trở lại quán rượu, Đổng Văn Vũ đã tỉnh rượu và rời đi rồi. Trước khi đi, nhiều lần hướng về Tiêu Ngũ bày tỏ xin lỗi, xin Tiêu Ngũ nhất thiết phải chuyển lại lời cảm tạ của y với Phó Bí thư Hạ.
1983 Lời của Diệp Thiên Nam không phải là lời nói giật gân, gã nói là sự thật. Nếu như Đông Phương Hiểu không kịp thời sửa chữa sai lầm, không lập tức đứng vững lập trường, tiền đồ của cô ta có khả năng rất u ám.
1984 Đêm ở Bắc Kinh đương nhiên náo nhiệt hơn nhiều so với Tấn Dương, nhất là một số tụ điểm xa hoa, vào thời điểm sắp sang xuân, người đến người đi, rất náo nhiệt.
1985 Chị Trần tuổi không lớn, nhiều lắm là hơn ba mươi, theo cách mặc quần áo có thể thấy được sự giỏi giang và tính cách rõ ràng, gọn gàng dứt khoát. Trước mặt Lôi Tiểu Minh và Giang An, cô chỉ mặc một bộ quần áo thể thao bó sát người, hơn nữa trên trán còn lấm tấm chút mồ hôi, dường như là vừa mới tập thể dục xong vậy, ngay cả trang điểm cũng không, mà tự nhiên ngồi trước mặt con trai Bí thư Tỉnh ủy và con trai của chủ mỏ than lớn của tỉnh Tây.
1986 Trời gần sáng, Hạ Tưởng liền tỉnh dậy. Một trận mưa xuân đêm qua khiến không khí sáng sớm vô cùng tươi mát. Trong trang viên Hạnh Hoa, mưa xuân còn đọng lại trên cánh hoa hạnh, cảnh sắc vô cùng mê người.
1987 Ngay từ đâu, Lôi Trị Học cũng không có làm việc gì lớn, hơn nữa ông ấy vừa qua khá vội vàng, không lên mạng, còn Trần Hạo cũng không báo cáo với ông ấy kịp thời, khi ông ấy biết, tình hình đã náo loạn.
1988 Ô tô trên đường lao nhanh, từ Tấn Dương thẳng đến thành phố Yến. Nửa đêm, trên đường cao tốc xe cộ không nhiều lắm, nhưng để an toàn, ô tô vẫn giữ tốc độ trong vòng 100km/h, mặc dù được mệnh danh là xe việt dã Volvo an toàn nhất, tuy nhiên dưới tình hình siêu tốc nói an toàn, thì giống như rời khỏi tự do phê bình đi ca ngợi duy tâm vậy, mất đi ý nghĩa công chính.
1989 Hạ Tưởng nhậm chức, không chỉ biểu thị tỉnh Tây sắp lật sang trang mới, cũng hé lộ cải cách thể chế chính trị trong nước từ khi Hạ Tưởng bước một bước đầu tiên vào tỉnh Tây, đã đặt ra bước đầu tiên vững chắc mà đổi mới.
1990 Kết cấu sản xuất của tỉnh Tây rất không hợp lý, về phía Hạ Tưởng trước khi đến nhận chức, hắn đã có nghiên cứu rất kỹ về kết cấu sản xuất của tỉnh Tây.
1991 Nếu y biết rõ thủ đoạn của Hạ Tưởng, sẽ hiểu hôm nay Hạ Tưởng tiện dịp đáp lại lời mời của y, mà Dương Nhâm Hải đến sớm không bằng khéo léo mà hiện thân, trên thực tế là một cục trong cục.
1992 Sau khi Trần Diễm và Quý Như Lan trò chuyện với nhau lần trước, liền biến mất không dấu vết, lại rất ít xuất đầu lộ diện trước mặt người khác, ngoại trừ chuyến đi đến tỉnh ủy ra, cô vẫn ru rú trong nhà, ở trong biệt thự, không để ý đến chuyện bên ngoài, gần như cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài.
1993 Lúc này Trần Diễm Hoàn vẫn không biết, tiếng tăm của cô đã bị Hạ Tưởng đặt trước hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, trước mặt mười mấy người có trọng lượng nhất ở tỉnh Tây, lần đầu tiên bay lên độ cao chính trị tiến hành thảo luận —— Lúc này, cô đã hoàn toàn thay đổi cách ăn mặc, nhịp chân thoải mái nhàn hạ, nhẹ bước tới chỗ hẹn với Giang An.
1994 Quý Như Lan không lên đường đến Tấn Dương, Hoa Nhài Vàng lại đến đây. Vừa mới buông điện thoại của Trần Diễm Hoàn xuống không lâu, Quý Như Lan đã biết Hạ Tưởng trong hội nghị thường vụ đã chính thức lấy sự kiện Trần Diễm Hoàn làm khúc dạo đầu, ván đầu tiên từ khi nhậm chức ở tỉnh Tây, công khai với bên ngoài.
1995 Lúc này, Đông Phương Hiểu có cảm giác choáng váng. Đầu hơi choáng váng, mắt hơi đau rát, không phải bởi vì khó chịu, mà là bởi vì kích động và hưng phấn.
1996 Hạ Tưởng rốt cuộc có báo cáo lên Ban tổ chức trung ương hay không, hắn không nói rõ, để lại nỗi lo lắng cho Lôi Trị HọcBuổi chiều ngày hôm đó, Hạ Tưởng tổ chức họp hội nghị ủy ban thường vụ chính phủ tỉnh lần thứ nhất từ lúc hắn nhậm chức đến nayTính cả Hạ Tưởng trong đó, bảy Phó chủ tịch Tỉnh đều đông đủ, không một ai vắng mặt, làm người ta khó hiểu chính là, Bí thư Uỷ ban chính trị pháp luật, Trưởng bộ công an Mộc Thành Kiệt cũng có mặt tại hội nghị này, ngồi ở phía bên ngoài, còn lấy một quyển vở chăm chỉ ghi chép lại nội dung cuộc họp và những điều Hạ Tưởng nói, làm cho người ta không khỏi hoang mang bất định.
1997 Sở dĩ trong lòng Lôi Trị Học ung dung là vì hai nguyên nhânThứ nhất hắn nghe Lôi Tiểu Minh nói là Giang An muốn lợi dụng Trần Diễm đối phó Hạ Tưởng. Lấy cấp bậc của Trần Diễm chính diện đối kháng với Hạ Tưởng, không thể đối kháng lại sức mạnh của Hạ Tưởng, nhưng đừng quên rằng cấp bậc của Trần Diễm thấp, lại có điều kiện thuận lợi mà trời ban cho, đó chính là cô ta là người Tấn Dương, ở Tấn Dương có mạng lưới quan hệ phức tạp rắc rối.
1998 Lôi Trị Học nghĩ về ba thế lực, tương lai của Hạ Tưởng ở tỉnh Tây, đã hoàn toàn có thể đoán trước. Người hiểu biết Hạ Tưởng đều biết, Hạ Tưởng không nắm chắc không đánh, hơn nữa lần này Hạ Tưởng đảm nhận tỉnh Tây, công tác chuẩn bị so với lúc trước càng nhiều hơn.
1999 - Đồng chí Hạ Tưởng, anh là Chủ tịch tỉnh lại quá quan tâm tới vấn đề nhân sự, hình như hơi quá phận sự rồi?Lôi Trị Học tức giận chất vấn Hạ Tưởng. Hạ Tưởng không chút hoang mang, đối mặt với áp lực lớn, nói một câu khiến Lôi Trị Học trợn mắt há hốc mồm.
2000 Khi ở tỉnh Tây đang vì chuyện của Trần Diễm mà sắp diễn một cuộc phân tranh mà không biết kết cục sẽ thế nào, thì ở Bắc Kinh phát sinh hai sự việc, bề ngoài không có liên quan tới việc ở tỉnh Tây, nhưng không thể tránh khỏi lòng người có nghi ngờ.