401 Mắt thấy hai cô gái cả vú lấp miệng em, từ chỗ hùng hùng hổ hổ, bỗng nhiên quay ngoắt một trăm tám mươi độ, hạ mình tới xin lỗi, Lương Thần không khỏi hơi sờ sợ.
402 - Thật sự là gặp quỷ, gặp quỷ. Ở biệt thư riêng của Vương Sâm, đại tiểu thư nhà họ Đào giơ lên song chưởng, không để ý đến hình tượng của mình mà ngửa đầu hô to.
403 Nịnh bợ bị phát hiện, Lương Thần cười ngượng ngùng, nhưng động tác trên tay vẫn không dừng lại, vẫn đang chậm chạp phe phẩy quạt cho Diệp lão. Trời tháng bảy ở thủ đô nóng như lửa đốt, cho dù là đứng dưới cây nho thì cũng chỉ bớt đi được ánh nắng mặt trời độc hại mà thôi.
404 - Ông cụ gặp hai cô bé kia ở tứ hợp viện ư? Lại còn cho họ ở lại nữa sao?Đêm đến, sau khi biết tin tức cụ thể, trên khuôn mặt già nua của Diệp Thành hiện ra vẻ phức tạp vô cùng, không rõ có phải vừa mừng vừa lo không.
405 - Hai người kia chính là Thanh Oánh và Tử Thanh sao?Diệp Cường và Diệp Lỵ nhìn hai cô gái bên cạnh thái gia gia đẹp như minh châu không khỏi ngạc nhiên nhìn trân trối.
406 Còn đang nghi hoặc thì nghe một giọng nói từ đằng sau vang đến:- Tiểu Thần à? đến thủ đô như thế này mà chẳng gọi điện thoại gì hết, chắc cậu đã quên chú Lâm rồi phải không?Nghe giọng nói này, Lương Thần không khỏi giật mình, quay mặt về phía sau.
407 Nhìn thái độ, động tác và giọng điệu của Lương Thần, chẳng những Đào Tông Diệc và Đào Tông Miểu bỗng nhiên biến sắc mà ngay cả Đào Kỳ Kỳ, Giang Gia Dung, Đào Kỳ và Vương Sâm hay mấy người bên nhóm Hoàng Dược Long, Hoàng Tiểu Nhã, Chu Nhất Nhất, Chu Vũ Đồng, Giang Tử, Vương Ngũ và Thạch Đầu cũng giật mình kinh hãi.
408 Nhìn thấy Tề Vũ Nhu bổ nhào vào trong lòng người thanh niên, Helen không khỏi giật mình. Cô thật sự hết chỗ nói với sự si tình mà Tề Vũ Nhu biểu hiện ra.
409 Nơi ở của nhà họ Lương cũng là một tòa tứ hợp viện. Tuy nhiên so sánh mà nói, tứ hợp viện của Lương gia rộng lớn hơn nhiều, là tứ hợp viện phức thức điển hình.
410 Trên sân, hai bóng người chợt xuất hiện, bất chợt phát ra âm thanh của tiếng quyền cước va chạm. Thân hình uyển chuyển, ra tay nhanh như tia chớp, nhìn vào sân thấy hai người đã giao thủ đến giai đoạn quyết liệt nhất, Lương Thần hoa hết cả mắt.
411 Lương Thần luôn tin tưởng và chấp hành, chính là đạo lý tiên hạ thủ vi cường (ra tay trước thì chiếm được lợi thế), sau hạ thủ gặp tai ương. Nếu như đã không thể tránh khỏi xung đột, vậy thì phí võ mồm cũng không có tác dụng, thôi thì trực tiếp dùng nắm đấm để thấy đúng sai.
412 Nghe lời nói của Đào Tông Diệc, trong lòng Lương Thần không khỏi giật mình. Hắn mau chóng nghe ra ý trong câu nói của y, có người đã tiết lộ cho huynh đệ họ Đào biết tin hắn đến quán rượu Vân Thắng.
413 Hai ngày nay Lương Thần cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, Liên Tuyết Phi nói về thành phố chúc thọ Diệp lão, nhưng trên buổi chúc thọ đêm trước, hắn không hề phát hiện bóng dáng của Liên Tuyết Phi.
414 Lời nói của cô, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người gồm cả Lâm Mi Mi trong đó. Ngay cả Lương Thần cũng có chút tò mò muốn biết, cái gọi là “niềm vui bất ngờ” rốt cuộc là gì! Bên cạnh hắn ba chị em Liên Tuyết Phi, Liên Tịch Nhược, Liên Hề Hề, cũng không khỏi đưa ánh nhìn qua đó, con gái trời sinh thích tò mò, đặc biệt là với trò ra vẻ huyền bí như vậy thì càng thấy hứng thú.
415 Hai ngày này thân thích ăn cơm cộng thêm bạn bè hội tụ, uống đến choáng váng, chậm trễ cập nhật. Giải siêng năng lại như mây bay, không cách nào khác! Ngày mai cập nhật như thường!- Nghĩ một đằng làm một nẻo, gương mặt đặc biệt của em đều in sâu trong một góc của tâm hồn, không lời nào để nói, kết quả chung tình của anh, như đỉnh núi bị tàn phá trơ trụi.
416 Tiếp theo, Liên nhị thiếu cầm ly rượu, thần thái phấn chấn cùng chị họ bàn tán chuyện làm ăn, dường như đang cố gắng chứng minh bản thân mình giờ đã khác xưa.
417 - Chủ ý này không tồi, Lương tiên sinh, chúng ta ngồi xuống chơi vài ván giải trí xem! Mi Mi, có bài không lấy qua đây một bộ. Liên nhị thiếu gia cười nhìn Lương Thần xin ý kiến của đối phương, nhưng trên thực tế trong giọng nói lại rất kiên quyết không cho đối phương từ chối.
418 - Không theo!Phùng Dư Chi và Chu Văn Quân đồng thời bỏ bài xuống. Quân bài hai người chưa lật là một quân tám và một quân chín. Tuy rằng quân bài không nhỏ nhưng không cùng như nhau nên cũng không có hy vọng.
419 Phùng Dư Chi hô tố, trong mắt Liên Văn Chương hiện lên vẻ hoan hỉ. Cho dù là mạt chược hay là bài chín thì Phùng Dư Chi đều tinh thông. Mấy năm trước, gã đã từng đi Macao đánh bạc nữa cơ mà.
420 Liên Tịch Nhược và Lâm Mi Mi khuôn mặt không khỏi lộ vẻ giật mình. Các cô không rõ tại sao hắn lại có hành động khác thường như vậy. Hay là hắn muốn dọa Phùng Dư Chi? Nhưng ai nấy đều biết rõ, vốn từng bước ép sát, tấn công mạnh mẽ thì Phùng Dư Chi không thể nào có thể mắc lừa hắn được.