861 - Thầy Hứa. . . muốn thì tự anh đi mời thôi. Trương Khác nói. Những truyện cũ trước kia có dính líu cả tình cảm bên trong, y đối với Hứa Hồng Bá là sự kính trọng vừa là thầy vừa là bạn.
862 4 năm trước, quy mô nhân khẩu, quy mô kinh tế, điều kiện sản xuất công nông nghiệp, kiến thiết thành phố, điều kiện các phương diện của Tân Đình cùng Hải Châu đều rất tương đương.
863 Nghe Trương Khác giới thiệu đảo Đông Sơn như thế, Khám Duy Đào kìm lòng không đậu nghiêng người ra trước, tay đỡ mép bàn trà thủy tinh, chỉ ngồi bằng nửa mông trên ghế sofa, mắt sáng rực, khó áp chế nổi hưng phấn.
864 Ngồi xe chạy đến khu nội thành, bầu trời đêm phía nam sấm sét đì đùng, không ngừng xé rách bầu trời đêm Kiến Nghiệp. Chuyến bay nhóm Trương Khác ngồi cũng là đến Kiến Nghiệp sớm 15 phút, bằng không thì có thể hạ xuống không vẫn là một nghi vấn.
865 Tôn Tĩnh Mông xoa bụng, đáng thương nhìn Trương Khác chằm chằm, trông cô như một con mèo ngoan, hoàn toàn không có khí thế bưu hãn trừng mắt như vừa rồi.
866 Lúc này trời đã chuyển lạnh, nhưng phản ứng của thân thể nhất thời chưa thể tiêu được, cậu nhỏ phình lên trong đũng quần như một ếch nhỏ nằm đó. Tôn Tĩnh Mông đưa mắt nhìn nơi đó, Trương Khác lại cảm thấy ngại ngùng, nghiêng người đi không cho cô nhìn vào nơi đó.
867 Đi cùng bọn Đỗ Phi lội nước đến khu KTX số 12, phải vén ống quần đến tận bắp đùi, nước ngập qua đầu gối. Đối với các sinh viên sắp được thả nghỉ hè mà nói, nghỉ rồi thì quản nó lũ lụt ngập trời làm quái gì! Mọi người đi về hướng KTX mà cao hứng bừng bừng, ai cũng không ý thức được vừa mới đi qua Kiến Nghiệp chỉ là đỉnh lũ đầu tiên của mùa hè này mà thôi.
868 Hồ Tôn Khánh vừa rồi chỉ là lo lắng, không nghĩ tới lại nhanh như vậy trở thành hiện thực rồi. Chuyện quan trọng như thế, Tiêu Minh Kiến thậm chí chưa từng suy nghĩ đến hắn.
869 Ở Kim Sơn, mấy ngày hôm trước cũng đổ mưa lớn, khách sạn Thấm Viên xây ở nơi tương đối cao, không trở ngại chút nào, nhưng mấy chỗ trũng xung quanh không ít nước, bánh xe chạy qua, nghe tiếng nước giống như đang chạy xe trong sông suối.
870 - Khởi đầu một chiến trường khác hả?Trương Khác nhìn Hứa Hồng Bá đi cờ, nở nụ cười, cũng đi một quân cờ đáp lại Hứa Hồng Bá, rồi đột nhiên hỏi Đàm Thiên:- Anh có nghe nói đến việc người Hoa rút vốn khỏi Indonesia hay không?- Nghe nói qua một ít, nhưng biết không nhiều.
871 Buổi sáng, Trương Khác cùng Hứa Hồng đi qua đó. Nhà xưởng giấy Thần Hi hướng về phía đông, khi xây xưởng vào đầu những năm 70, đồng thời khởi công xây dựng khu sinh hoạt, theo Thần Hi không ngừng phát triển, khu sinh hoạt cũng không ngừng mở rộng.
872 Đi theo thiếu nữ váy đỏ vào trong khu bằng hộ. Mưa lớn vài ngày liền, hoàng hôn ngày hôm qua mới ngừng, buổi sáng trong ngõ lầy lội không chỗ đứng, chỗ nào cũng là bùn.
873 - Gánh cái mẹ gì. Hình Kiến Quốc nhìn Hậu Tín Đạt nghênh ngang bỏ đi, chửi ầm lên:- Các người làm quan lúc nào không phải là đem cứt đái chụp lên đầu người khác, lúc nào giữ lại ình ăn chưa?Thiếu nữ váy đỏ cười, thè lưỡi:- Ông tôi nổi danh là Hình đại pháo của xưởng giấy, cái miệng của ông không biết đã đắc tội bao nhiêu người rồi.
874 Chỉ chờ khoảng 3 phút, nhóm Phó Tuấn liền lái xe chạy qua. Hình Kiến Quốc vốn nửa ngờ nửa tin đối với lời nói của Trương Khác, Hứa Hồng Bá cũng chỉ là bạn chơi cờ trong khoảng thời gian này mà thôi, đột nhiên nói muốn dẫn ông đi tìm thị trưởng của TP.
875 Triệu Hữu Luân cau mày, hắn cũng rất rõ ràng công tác phòng lụt qua loa không được. hắn nghiêng đầu phân phó thư ký:- Anh lập tức liên hệ ban chỉ huy phòng lụt thành phố, buổi chiều tôi muốn họ ở chỗ này báo cáo với tôi về công tác phòng lụt.
876 Hậu Tín Đạt thấy cháu gái của Hình Kiến Quốc như một chú thỏ nhỏ lo lắng hãi hùng ngồi ở trên ghế không dám nhúc nhích, hắn đứng lên vỗ vỗ vai cô. Cảm giác được đầu vai tiểu cô nương căng lại, cũng không dám giãy dụa, nghĩ thầm ngày hôm nay có hi vọng rồi.
877 Úng lụt tích lũy cả tháng rất sâu, dựa vào mỗi mấy cái máy bơm nước khó mà thoát được, khu lều lán nhà máy giấy toàn là nhà trệt thấp, gần như nhà nào cũng bị ngâm trong nước.
878 Chu Cẩn Du giật mình, nhưng ánh mắt vẫn còn hoang mang, Triệu Hữu Luân hiểu ra ngay, thấy Chu Cẩn Du luống ca luống cuống, ông ta đành phải nhận lấy trách nhiệm này, lớn tiếng chỉ thị điều động xe tuyên truyền, xe quân dụng đi cứu người dân đang ở phía chính diện cơn lũ, mời chuyên gia thủy lợi lên đê, mở cuộc hợp khẩn cấp, đưa ra phương án ngăn lũ.
879 Triệu Tề Đông cũng có một đêm mất ngủ ở Quốc vụ viện, sau khi nghe tin tường đất đã tạm ngăn được thế lũ mới thở phào:- Tôi sẽ lập tức tới Trường Sa thị sát tình hình lũ lụt, để đồng chí Như Thánh đến Kim Sơn đại biểu cho tôi thị sát công tác cứu nạn.
880 Cát Minh Tín chẳng bận tâm đê vỡ khiến bao nhiêu người bị dòng nước cuốn trôi, bao nhiêu người mất tài sản, ông ta cũng chìm trong tuyệt vọng khóc không ra nước mắt.