561 Lương Quân và Tôn Lệ yêu nhau từ thời đại học, chưa bao giờ chia tách nhau, đối với họ mà nói, đính hôn rồi, kết hôn sớm hay muôn không sao cả, chỉ suy tính xem có nên sinh con sớm hay không, dù sao cả hai còn trẻ, Lương Quân mới 25, Tôn Lệ 24, tất cả lấy sự nghiệp làm hàng đầu, nhưng điều này lại mâu thuẫn với gia đình, thôi thì tính sau.
562 Muốn dệt lưới thì phải có người cầm cương, Trương Khác ít tuổi là một điểm yếu, hơn nữa nếu tiếp xúc với nhân vật long xà hỗn tạp sẽ dễ bị xem thường, Trương Tri Phi không thể khoanh tay ngồi nhìn.
563 Ở phương diện kiến thiết kinh tế có chính tích hiển hách, mạnh mẽ cải cách, đều là nhân tố được giai tầng quan liêu mới của cái quốc gia này thừa nhận, không có lời nào động lòng một viên quan hơn thế nữa.
564 "Tung cú đấm mạnh, bí thư thành ủy tuần tra hiện trường, kiên quyết đóng cửa doanh nghiệp gây ô nhiễm nặng. . . "Lâm Tuyết cắn môi, nhìn chằm chằm vào ảnh La Quân quát nhân viên cục công nghiệp nhẹ trước cống xả của nhà máy nhuộm, hình ảnh người thanh niên hai tay đút túi quần bên cạnh có hơi mơ hồ, song người quen với tư thế uể oải của y thì có hóa thành than cũng nhận ra.
565 Lâm Tuyết liếc nhìn Hồ Tôn Khánh đang quan sát mình, nở nụ cười đầy phong tình:- Thị trưởng Hồ nói những lời này với tôi có tác dụng gì? Tinh Điển làm địa ốc mà, có làm hạng mục Vườn Sồi đâu, thịt béo tới đâu cũng chẳng thèm.
566 Sau khi bữa tiệc đáp tạ kết thúc, phóng viên trong nước đổ tới Hong Kong đều vắt óc tìm những lời lẽ nhiệt huyết nhất hình dung lần huy động vốn quy mô khổng lồ ở thị trường tư bản hải ngoại của một công ty trong nước.
567 - Anh thật biết quan tâm tới con gái đấy. Tôn Tĩnh Mông ngẩng đầu nhìn Trương Khác co ro vì lạnh, nói:- Vậy có cảm động chút nào không?Trương Khác cười hỏi:- Anh nghĩ sao?Tô Tĩnh Mông đáp một cách vô tình:- Cô nương đây nhận được sự ân cấp hơn thế này gấp trăm lần nhiều lắm rồi, nếu dễ cảm động như vậy thì chẳng biết đã thất thân bao nhiêu lần.
568 Thượng tuần sáng sáu, Trương Khác trở về Hải Châu, chùi sạch mông đem toàn bộ công việc giao cho đám Trần Tín Sinh, Đinh Hòe, Chu Du. . . Lúc này thời tiết Hải Châu đã khá nóng, Trương Khác mặc áo sơ mi, ngồi trước cửa sổ thi thoảng ngẩng đầu nhìn ngắm làn mây trắng lững lờ bay qua, thi thoảng lại nghịch ngợm di động trong tay.
569 Đường Thanh giữ ghi đông xe, dựa vào lòng Trương Khác, còn Trương Khác ôm vòng eo thon nhỏ mềm mại của cô, đầu dán sát vào lưng Đường Thanh ngửi u hương thoang thoảng của thiếu nữ, chân đạp xe, đi dưới ánh sáng sót lại trong sân trường.
570 Thời tiết nóng dần, nhưng Trương Khác mấy ngày qua lại ung dung tự tại, mỗi sáng chạy bộ tới nhà Đường Thanh ăn sáng, sau đó cùng cô nàng tình tứ đạp xe tới trường, trải qua thời gian không quá gian nan ở trường, tối ở lại trường học ôn tập, hoặc theo tới nhà Đường Thanh ôn bài.
571 Trương Khác đi theo, trong tay Đỗ Phi chỉ có một cái đèn pin, chiếu vào cửa sổ tối đen của nhà ăn, đột nhiên chiếu vào hai bóng người trên tầng hai, Trương Khác giật nảy mình, nhìn tình hình có vẻ vì trốn giáo viên nên định nhảy từ trên xuống.
572 Trung tuần tháng sáu, Diệp gia cùng Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức âm thầm không ngừng bán cổ phiếu đi lấy một lượng tiền mặt lớn, chỉ riếng cổ phiếu điện tử Ái Đạt mà ba nhà bán ra đã hơn 1 tỷ HKD, số tài chính này chuyển vào tài khoản bí mật ở Singapore và Hong Kong.
573 Trương Khác vẫn nhớ khi đó cô bạn này mới vào cục tái chính công tác, vẫn rất sinh đẹp, một hôm mọi người đi uống rượu, đang lúc uống hào hứng, cô ấy đột nhiên tuyên bố có lời muốn hỏi mình, mọi người đều yên tĩnh lại, cô ấy nhìn mình chăm chú hỏi ba năm cao trung ngồi đằng sau cô, có từng thích cô ấy không.
574 Trong mắt Nick Leeson thì Trương Khác, Tôn Thượng Nghĩa, Diệp Kiến Bân là chủ gửi tiền, thường thì rất ít khi tham gia vào thao tác cụ thể của quỹ đầu tư, có điều Diệp Kiến Bân tìm hắn đề xuất tham gia hành động đi săn ở Đông Nam Á lần này.
575 Lúc này đám Trương Khác đang ngồi ăn ở nhà ăn Pháp ở ngay bên cạnh, kể chuyện giả câm trên đường cao tốc, mọi người cố áp tiếng cười để không làm ảnh hưởng tới người khác.
576 Trương Khác mỉm cười nói:- Bảo vệ phồn vinh ổn định của Hong Kong mới là chủ yếu nhất, còn kinh tế tự do vốn là để đặt dưới chân dẫm đạp mà chú. . Diệp Trăn Dân bật cười:- Cháu nói phải, đôi khi không thể sợ trước sợ sau được.
577 Trần Tĩnh quay về khách sạn thấy Tạ Tử Gia vẫn nhìn chằm chằm màn hình, tựa hồ từ lúc cô đi tới giờ, Tạ Tử Gia vẫn ngồi yên với tư thế đó:- Cả ngày không rời ổ à?- Ừm.
578 Trương Khác vừa đứng dậy chạy được vài bước thì nhìn thấy liền nhìn thấy một bóng người xẹt qua cánh cửa pha lê, tiếng cơ thể rơi xuống đất hết sức vang dội.
579 Mây đen cơn bão tài chính tàn phá khắp ĐNÁ, nhưng đám cá mập vẫn chưa chịu dừng tay, đám đầu cơ tràn vào thị trường tài chính ngày càng đông, đã lâu lắm không có cơ hội tiệc tùng rồi, tất cả đều muốn tới chia một phần bữa ăn ngon lành.
580 Tạ Tử Gia tức tối nói:- Vênh váo cái gì chứ, coi người ta như không khí vậy. Lần trước ở khách sạn Bán Đảo cũng bị Trương Khác không nói một lời bỏ lại đó, cô ta không chịu nổi bị người khác xem nhẹ, có điều khi đám Tạ Kiếm Nam tới, lại nói:- Lục ca, sao bọn anh xui xẻo thế, ngồi đúng chuyến bay cùng tên đó à?Câu này của Tạ Tử Gia như xoa thêm muối vào vết thương, đám Tạ Kiếm Nam không nói gì, lòng càng thêm u uất, đi thẳng ra ngoài đại sảnh.