581 Cơn bão tài chính sẽ còn tiếp tục lan đi, lúc này phán đoán được phương hướng tiếp theo cơn bão tập kích, có thể theo sát bước tiến của những con cá mập lớn, có được cơ hội lớn hơn.
582 Cửa vừa mới đóng lại, tình dục trong cơ thể liền bốc cháy dữ dội, Trương Khác đẩy Hứa Tư dựa vào cửa, chống hai tay lên cửa nhìn cô ánh mắt trở nên nóng bóng đầy tính xâm lược, Hứa Tư đỏ mặt, từ từ nhắm mắt lại:- Đồ trẻ con hư hỏng.
583 - Trong cơn bão tài chính ĐNÁ, cơ hội lớn nhất của chúng ta không phải là đầu cơ vào thị trường ngoại hối. Trương Khác nghiêm túc nói, trông không hề hợp với cách ăn mặc của y lúc này:- Mà đó là qua cơn bão, ngành chế tạo sản xuất ở ĐNÁ bị trọng thương, phải nghỉ dưỡng sức, nhất định phải chúng ta phải nắm chắc lấy thị trường 300 triệu nhân khẩu đang trưởng thành nhanh chóng này.
584 - Anh còn nhỏ lắm đấy. Tôn Tĩnh Mông quay đầu nhìn thấy hành động trẻ con của Trương Khác chống tay vào hông lè lưỡi trêu, đợi y đi tới khoác tay y sóng vai đi dưới ánh trăng:- Mau lên nào, anh phải mang ba két bia đấy, vì đợi bọn anh mà tôi đói meo đây này.
585 Cay cú, Trương Khác ngay bò cả người nằm lên đượt ván lướt sóng cũng phí hết công sức rồi, xem ra không có thầy dậy là không được , nhìn thấy sóng cuốn tới, y liền bơi ra xa một chút, nhìn thấy Tôn Tĩnh Mông đứng trên ván lướt sóng lao lên con sóng với một tư thế ưu mỹ, khiến rất nhiều lướt sóng vây quanh xem, reo hò, có anh chàng còn lướt tới thể hiển kỹ thuật rất khó lấy lòng người đẹp.
586 Vì phép lịch sự, buổi tối ăn đồ nướng tất nhiên phải mời Liễu Minh cùng cha cô tham gia, Trương Khác còn kéo Phó Tuấn, Đỗ Phi chuẩn bị đống củi, chuẩn bị đốt lửa trại đêm.
587 Tôn Tĩnh Mông cười khúc khích, nhảy lên ghế sô pha, ôm gối ngồi bên cạnh Hứa Tư, hít hít:- Chị Hứa Tư, trên người chị có mùi thơm rất đặc biệt nhé, để em ngửi xem, rốt cuộc là từ đâu tỏa ra.
588 Trời vẫn còn lất phất mưa, Trương Khác, Diệp Kiến Bân, Trần Tín Sinh, Tôn Thượng nghĩ tới biệt thự ngói đỏ của Diệp Trăn Dân ở Hong Kong, trong màn mưa ánh đèn đường phát ra ánh sáng vàng đục, chiếu lên mặt đường ướt nhoẹt.
589 Xe đi rất êm, ngồi trong xe có thể nghe thấy tiếng mưa bên ngoài, Trương khác gọi điện cho Diêu Văn Thịnh. Ở đầu bên kia điện thoại Diêu Văn Thịnh vừa ngáp vừa uy hiếp:- Nếu không có chuyện gì khẩn cấp thì cứ đợi tới Kiến Nghiệp ăn đòn đi.
590 Đương nhiên khi Từ Học Bình chấp chính ở Đông Hải cũng vay vốn nước ngoài, chỉ một lần với quy mô hơn 2 tỷ USD, nhưng lại là vay vốn dài hạn của Nhật, trong thời gian ngắn không bị ảnh hưởng của cơn bão tài chính, chẳng những thế vì đồng Yên sụt giá mà có thu hoạch lớn.
591 Ngày 4 tháng 9, khi Trương Khác về tới Hải Châu thì gặp đúng một trận mưa như trút, mưa đổ xuống ào ào như bầu trời bị xé toạc một chỗ ngay ở Hải Châu, rời đường cao tốc mưa càng lúc càng lớn, phía trước chỉ nhìn thấy một màn mưa trắng xóa, Phó Tuấn phải giảm tốc độ lại.
592 Trương Khác vỗ vai Tiêu Xuân Minh, chỉ Tạ Tử Gia nói:- Nghe nói cô ấy cùng khoa với mày, tới chào một tiếng đi, tránh sau này bị người ta bắt nạt. Tiêu Xuân Minh mặc dù trước mặt người quen thì nói rất nhiều, song vẫn là thiếu niên ngại ngùng, nào có dũng khí tới chào hỏi Tạ Tử Gia?Trần Tĩnh, Tự Tử Gia ăn song là đi luôn.
593 Chi phí kinh doanh của Khoa Vương năm nay cực lớn, chỉ riêng quảng cáo ĐTH TW đã mất 350 triệu rồi. . . Trong kẹp tài liệu kia Tạ Kiếm Nam viết bốn chữ "thị trường, chi phí", định tới quán bar bàn chuyện này, đâu ngờ cục diện lại như thế?Tạ Kiếm Nam trong lòng cảm xúc lẫn lộn, cố dằn lòng nói với Trần Tĩnh:- Ngồi một lúc hẵng đi.
594 Đưa Đường Thanh, Trần Phi Dung về nhà xong, Trương Khác lái xe về Tân Cẩm Viên. Khi đi qua cảnh cổng thứ hai Trương Khác nhìn thấy Triệu Ti Minh đứng dưới đèn đường, đi về phía xe của mình, liền dừng xe lại, vẫy tay với bảo vệ đang thò đầu ra, ý bảo với bọn họ bên này không có chuyện gì.
595 Lật người mình lại, sờ xung quanh không biết Tạ Vãn Tình đi lúc nào, nói chung tỉnh lại không hề cảm giác thấy dấu vết buổi tối Tạ Vãn Tình đã từng ở đây.
596 Lý Quý học pháp luật, Hứa Nhược Hồng thì học ngoại ngữ, Trương Khác và Đỗ Phi học kinh tế, Tiêu Xuân Minh tài chính quốc tế cùng khoa với Tạ Tử Gia. Trương Khác cũng từng làm việc tiếp đãi sinh viên mới rồi, có gì đâu, chỉ giữa hai cây ngô đồng giăng biểu ngữ "học viện thương mại quốc tế hoan nghênh", dưới là ba bốn cái bàn, cán bộ sinh viên ngồi sau bàn, thông thường còn có một cái xe ba bánh giúp chuyển hành lý, biết làm sao, có sinh viên mới chuẩn bị luôn cả chăn đệm ùa đông mà.
597 Nhìn cảnh này Trương Khác nhớ lại lầ đầu tới nhà Trần Phi Dung, lúc đó cô mặc áo ngủ, dưới ánh đèn gần như trong suốt, quan trọng là phía bên trong Trần Phi Dung không mặc gì, khi đó Trương Khác nhìn trộm vài cái thôi mà bị Trần Phi Dung phát hiện đá ột cái đau điếng.
598 Trương Khác đang định đùa với Lâm Băng vài câu, rồi tối mời họ đi ăn cơm để mọi người thân thiết hơn, ai ngờ hắn ném ột câu như thế, không khí cương lại tại chỗ, Đường Thanh rất khó chịu câu này cô có thể nói Trương Khác, chứ người khác nói là không được, nếu không phải Trần Phi Dung giữ tay đã nói lại rồi.
599 Hiện giờ mới 5 giờ chiều, trên trời tầng mây rất dầy, khí nóng lúc này mới dần tan đi, gió từ rừng thổi tới, làm người ta cảm thấy mát mẻ. Vẫn không ngừng có sinh viên mới cùng phụ huynh tới trường báo danh, Trương Khác nhìn trời, có vẻ tối sẽ có mưa đây.
600 Đường Thanh ở trong lòng Trương Khác cười tới thở không nổi, vậy mà chưa thỏa, kéo cả Trần Phi Dung tới ôm lấy cười, Trần Phi Dung cũng cười chết thôi, hai cô gái ôm lấy nhau, Trương Khác đứng bên cạnh, đặt cằm lên vai Đường Thanh nói nhỏ với Trần Phi Dung:- Sau này ở trường ngàn vạn lần đừng nói quen mình, nói có cũng đừng nói tên ra, cái tên này coi như bị hủy triệt để rồi.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Đô Thị
Số chương: 50