361 Tề Nguyên Tuấn tuyệt đối không muốn bước vào phòng làm việc của Thích Bản Dự một chút nào, nhưng y vẫn không thể không đến. Cho tới bây giờ y cũng không phải là người của Thích Bản Dự, điểm này y biết rõ, Thích Bản Dự biết rõ, những người khác cũng rất rõ ràng như vậy.
362 Lục Vi Dân đến Oa Cố hơn một tháng, đã nghe quen những chuyện cười tục tĩu, lỗ mãng, đùa giỡn trắng trợn của Chương Minh Tuyền, những chuyện ngầm bậy bạ của Hồ Hoán Sơn, các kiểu “truyền kỳ” liên quan đến phụ nữ của Mạch Tử Huy.
363 Lúc qua đêm trong Quận ủy Oa Cố, Lục Vi Dân cũng ghét thời tiết này. Một mình ở trong Quận ủy chăn đơn gối chiếc, vừa đến bảy tám giờ tối ề xung quanh không một bóng người, trên đường thị trấn Oa Cố cũng mờ tối lạnh lẽo.
364 - Tôi đây chẳng phải ở lại để muốn báo cáo tình hình này với Lương Quốc Uy sao. Tôi cảm thấy trong huyện chúng ta chắc hẳn có chút không khí bất chính.
365 Chiêm Thái Chi thì không nói nữa, tâm tư của phụ nữ rất khó nắm bắt. Lục Vi Dân từ cấp cao như vậy xuống, hơn nữa lại hành xử độc lập như vậy, chỉ sợ một số lãnh đạo hơi hẹp hòi một chút đều có chút tâm tư tế nhị nào đó.
366 Nói cũng đúng, đường đường là Bí thư Quận ủy kiêm Bí thư Đảng ủy thị trấn và Chủ tịch thị trấn đồng thời bị người ta ngấm ngầm mưu tính. Mà hơn nữa lại không hiển sơn lộ thủy, trong lúc nhất thời anh còn tìm không ra trong đó rốt cuộc là ai làm, nhiều lắm cũng chỉ có một hai đối tượng hoài nghi, còn không có chứng cớ.
367 Tề Nguyên Tuấn lại nhíu chặt mày, y biết bữa tối Lục Vi Dân giải quyết ở đâu, quán ăn của quả phụ Tùy. Chu Minh Khuê vừa mới chết trên bụng quả phụ Tùy, tất cả mọi người đều biết, Lục Vi Dân này cũng không biết kiêng dè một chút.
368 Lục Vi Dân tổng hợp cân nhắc nhiều lần, cũng tiến hành trao đổi với bên xã Cát Lương. Bên Cát Lương cơ bản đồng ý với ý kiến của Lục Vi Dân, cùng nhau xây dựng chợ này, tỉ lệ hùn vốn cũng đồng ý làm một ít nhượng bộ, không dùng cái mà bọn họ ban đầu đề xuất dựa theo diện tích chiếm đất mà tính toán tỷ lệ.
369 Tề Nguyên Tuấn cúi đầu cân nhắc cẩn thận trong lời nói của Lục Vi Dân có bao nhiêu là chân thật, nhưng cân nhắc hồi lâu, y phải thừa nhận những lời Lục Vi Dân nói không phải là giả.
370 Chương Minh Tuyền đương nhiên có thể nghe ra được ngụ ý của đối phương. Đó là nếu khu chợ chuyên dược liệu này có thể xây dựng thành công, mà thị trấn Oa Cố lại có thể tham dự vào, vậy trong vấn đề di dời và xây dựng chợ, thị trấn Oa Cố nguyện ý làm một vài nhượng bộ lớn.
371 Nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh vật không ngừng lao như bay về phía sau, Lục Vi Dân miên man bất định. Sau khi Tề Nguyên Tuấn nhượng bộ, công trình di dời chợ đó về cơ bản đã quyết định.
372 - Ha ha, cũng được, ít nhất so với nhà máy cũng mạnh hơn nhiều. Ngô Kiện cười ngoác miệng. - Xe này là của tôi, Kính Phong có một chiếc Thái Tử Vương Suzuki rồi.
373 Thực ra làm đài này cũng không mấy phức tạp, quan trọng nhất vẫn là trình tự và quy định xét duyệt. Qua được cửa ải giành tần số này, vậy thì cái gì cũng không thành vấn đề, mượn thêm đường dây của bộ ngành bưu điện thì có thể xây dựng được cái khung công trình.
374 Lục Vi Dân thở dài một hơi đầy cảm khái. - Mà công việc nông thôn có thể nói là vấn đề cụ thể mà khó giải quyết nhất, gần như công việc nào cũng phải gian nan.
375 - Vi Dân, có nhiều chuyện anh cần đi từng bước một. Hơn nữa tôi cảm thấy nếu khu chợ dược liệu Đông Y này thúc đẩy được gieo trồng như đã nói… thì nhất định sẽ dẫn đến phản ứng dây chuyền, một số ngành nghề lúc đầu anh có thể không ngờ tới cũng sẽ có thể được kéo theo.
376 Đúng lúc Lục Vi Dân nói bỗng nghe được một giọng nói có phần lạnh lùng chen vào: - Tăng cường học tập? Lục Vi Dân, đây là lý do cậu đến cà phê Đông Lai? Cậu cứ lén sau lưng Chân Ny để cùng những cô gái khác học tập? Học tập cái gì? Học làm thế nào để lừa gạt tình cảm của một cô gái? - A, là anh, Đào Trạch Phong? Lục Vi Dân hơi cảm thấy kinh ngạc.
377 Nhiều năm như vậy luôn êm chèo mát mái, Đào Trạch Phong cũng không biết vì sao duy chỉ có việc theo đuổi Chân Ny là gặp khó dễ. Y vốn tự cho rằng với ưu thế của mình, có thể cho Chân Ny vào túi một cách dễ dàng, nhưng ai ngờ lại nhiều lần thất bại.
378 Lục Vi Dân cười. - Cho nên tôi mới nói anh ta cân nhắc tôi quá mức, tôi tự biết mình trước mặt Trưởng ban thư kí Hạ không có ảnh hưởng lớn đến như vậy.
379 Nhưng loại thông thuận này rốt cuộc có thể duy trì bao lâu lại rất khó nói. Theo nhận xét của Lục Vi Dân, nếu các lãnh đạo thành phố Xương Châu không thể sớm đưa ra quyết sách, sự thông thuận này rất nhanh sẽ bị chôn vùi trong tiến trình thành thị hóa đang được đẩy mạnh.
380 - Trưởng ban thư ký vẫn đang họp sao? - Ừ, ông ấy bảo tôi mời thư ký Lục ngồi đợi chút trong phòng làm việc ông ấy, mời đi bên này. Dù trong lòng không nói lên được cảm giác nhưng cậu thanh niên vẫn rất khách khí mời Lục Vi Dân đến ngồi đợi trong phòng làm việc của Hạ Lực Hành, sau đó pha trà cho Lục Vi Dân.