121 Chương 116: Bão tố song quy.
Đỗ Phẩm Thượng cười tủm tỉm đứng bên cạnh xe:
- Lão sư, vị này là tài xế của bố đệ tử, là Anh Tuyền, kỹ thuật giỏi khỏi nói.
122 Chương 117: Phụ tử.
Tạ Văn có nói gã còn nắm giữ chứng cứ phạm luật của Tạ Minh Hạo và Tạ Văn bí thư huyện ủy. Miễn Từ Tranh Thành cho Ngưu Đức Trụ cơ hội chuộc tội thì gã sẽ nộp hết chứng cứ ra.
123 Chương 118: Tạ Văn rơi đài.
Không ai sạch sẽ, Tạ Văn càng bẩn. Tạ Văn ngồi trên vị trí bí thư huyện ủy huyện Hình Đường mấy năm, gã làm những chuyện nghiêm trọng hơn Tạ Minh Hạo nhiều.
124 Chương 119: Thăm dò.
Thủy sản Hồng Phong muốn bao kiến thiết khu viên sinh thái công nghệ cao Trấn Hắc Sơn, kế hoạch đầu tư hai ức.
Tập đoàn Chu thị muốn bao căn cứ lá duẫn tiêm trà Trấn Hắc Sơn, kế hoạch đầu tư ba ngàn vạn.
125 Chương 120: Cha vợ. (1)
Quan trường có nhiều quy tắc ngầm, thứ tự ra phòng họp là một trong số dó. Nhiều lúc bí thư như Lương Xương Quý sẽ đến vào phút cuối, cho thấy mình quan trọng.
126 Chương 121: Cha vợ. (2)
Tô Mộc ăn bữa cơm rất ngon. Món ăn chung một nồi to, có bánh bao chay, bánh bao thịt, trừ không thể uống rượu ra bữa cơm rất chắc bụng.
127 Chương 122: Trời long đất lở.
Đặc điểm nhiều kiểu chữ toàn là Chu Tùng Lan chưa từng nghe qua, nói đến lúc hào hứng hai người chấm rượu múa bút trên bàn.
128 Chương 123: Đốt bếp lạnh.
Chu Từ cười yêu kiều dụi điếu thuốc vào gạt tàn:
- Oa, tướng công tốt quá, em biết ngay tướng công thương người ta. Bây giờ nương tử nghèo rớt mồng tơi, tướng công đưa tiền đến, nương tử rất sung sướng.
129 Chương 124: Đầu vào tôi lấy đào.
Hơn nữa sự kiện kia Nhiếp Việt chỉ suy đoán, chưa hành động, làm sao Tô Mộc biết? Nếu Tô Mộc không biết, vậy Nhiếp Việt chờ nghe xem mục đích của hắn là gì.
130 Chương 125: Báo chi dĩ lý.
Sự chờ đợi này không lâu, đến ngày thứ bảy từ khi Tô Mộc trở về Trấn Hắc Sơn, Nhiếp Việt gọi một cú phone. Tô Mộc chạy ngay lên thị trấn Hình Đường, chuyến đi này hắn không đến tòa nhà huyện ủy mà vào quán rượu khá hẻo lánh.
131 Tô Mộc châm thuốc lá, trong làn khói hắn nheo mắt nói:
- Có nên điều tra lai lịch Nhiếp bí thư không đây?
Nếu Tô Mộc muốn điều tra thì không cần dùng Trịnh Mục, nhắn tin một phát cho Đỗ Phẩm Thượng là biết ngay.
132 Trước khi ngồi trong phòng họp Tô Mộc đã nghiên cứu lý lịch của Nhiếp Việt, hắn kinh ngạc phát hiện gã từng làm chủ tịch huyện ở huyện khác, làm trưởng phòng tỉnh trực cơ quan mấy năm.
133 Lý Kiều phó bí thư huyện ủy, Trần Thái Niên trưởng bộ tổ chức huyện ủy, sau lưng hai người đều có chỗ dựa. Nghĩ đến đây Triệu Thụy An quyết tâm tranh thủ thời gian đi Thành phố Thanh Lâm, báo cáo công tác với phó thị trưởng thường vụ Lý Hưng Hoa, thuận tiện tìm hiểu bối cảnh của Lý Kiều, Trần Thái Niên, nếu được thì thăm dò luôn lai lịch của Nhiếp Việt.
134 Tô Mộc cười xòa nói:
- Lý bí thư nghiêm trọng, tôi tin tưởng với sự lãnh đạo anh minh của huyện ủy thì Trấn Hắc Sơn chắc chắn sẽ phát triển bền vững.
135 Chương 130: Đoàn khảo sát ức nguyên.
Nhiếp Việt đã trở thành bí thư huyện ủy huyện Hình Đường, nhưng nếu không khống chế được đại cục, dù trên đầu gã có người thì cũng khó giữ được mình.
136 Chương 131: Có người bắt đầu đỏ mắt.
Anh nhớ em. . .
Lòng Diệp Tích rung động, cô cảm nhận được Tô Mộc chân thành.
Diệp Tích cố nén cảm động, mỉm cười nói:
- Em cũng nhớ anh.
137 Chương 132: Đến.
Lâm Thần tiến lên, khẽ hỏi:
- Trưởng trấn, thật sự không cần chúng ta làm gì khác sao?
- Không cần.
Tô Mộc lắc đầu, nói:
- Cứ để bọn họ đi khảo sát, chỉ có khảo sát thực địa tài liệu trực tiếp thì bọn họ mới tin duẫn tiêm trà có giá trị khai phá.
138 Chương 133: Nhìn bộ dáng hèn hạ của ngươi đi, còn là nam nhân không?
Lương Xương Quý định xuống xe, nhưng cửa mới mở thì Tô Mộc đã đứng trước đầu xe.
139 Chương 134: Theo tôi lăn lộn đi.
Ngộ Tự Cường run cầm cập khi thấy nam nhân xuất hiện thì nổi lên can đảm.
Ngộ Tự Cường chỉ vào Tô Mộc, Trịnh Mục, hét to:
- Vênh váo đi, càn rỡ đi, các ngươi giỏi lắm mà! Giờ lên mặt cho ta xem! Có tin là một mình Bằng Tử giải quyết cả hai người không? Các ngươi tiêu đời rồi, tiền thuốc men của huynh đệ chúng ta, hai mạng chó Đại Hoàng, Tiểu Hoàng, phí qua đường.
140 Chương 135: Thu phục.
Đoạn Bằng nhíu mày, lắc mạnh đầu:
- Tôi sẽ không theo nhà giàu mới nổi các ngươi. Hơn nữa ngươi chỉ là bảo tiêu, mạnh miệng cái gì?
Bảo tiêu? Tô Mộc hóa đá, hắn bị ngộ nhận là bảo tiêu, bảo tiêu của ai? Trịnh Mục sao? Chết tiệt, chẳng lẽ bộ dáng của Trịnh Mục đẹp trai tiêu sái phong lưu phóng khoáng, người thành đạt hơn hắn sao?
Trịnh Mục cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Tô Mộc, Tô đại trưởng trấn, nghe chưa? Người ta nói ngươi là bảo tiêu, cười chết mất.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Giới, Đô Thị, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn
Số chương: 50