21 Căn phòng dưới lòng đất tỏa ra mùi hôi thối, bốn phía không có một tia sáng nào lọt vào, tối tăm đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng nức nở nghẹn ngào cực kỳ rõ ràng, âm thanh kia giống như bị nhét một vật gì đó vào miệng, giãy dụa, thống khổ, khao khát có được sự tự do.
22 Lúc Mộ Hữu Thành tới cửa có mang theo hai túi đồ lớn, cả đồ ăn lẫn đồ dùng, anh nói: “Nghỉ lễ thanh minh, công ty cũng nghỉ, nghe công ty xây dựng bảo có lẽ thang máy phải mấy ngày nữa mới sửa xong, cho nên mấy hôm tới em cứ ở trong nhà, những đồ này đủ cho em dùng đến hết ngày nghỉ.
23 Cúp điện thoại, cô gái ngồi bên cạnh Tiêu Thần cười rất đắc ý: “Ha ha, thì ra anh cũng không tốt đẹp hơn em bao nhiêu. ”"Câm miệng, chỗ này không đến lượt cô lên tiếng!” Tiêu Thần dùng từ không một chút khách khí.
24 Cả người trần trụi nằm trên ghế sofa, Niệm An đưa tay vuốt ve cơ bụng của Mộ Hữu Thành, từng khối từng khối, lẩm bẩm trong miệng: “Một ngày 24h, còn hai ngày mười giờ, tổng cộng là năm mươi tám giờ, trừ thời gian tắm, ăn cơm, nghỉ ngơi, còn chừng năm mươi giờ.
25 Ngoài cửa Tiêu Thần thật sự hết cách, anh đã dùng bật lửa giả vờ phóng hỏa kích động chuông cứu hỏa cũng không cách nào khiến người trong căn hộ ra khỏi cửa, anh còn có thể làm gì được nữa?Mộ Tình bên cạnh lắc đầu mấy cái, cô kéo Tiêu thần chạy xuống lầu.
26 Sau khi rời khỏi quán bar, Mộ Tình chạy tới bệnh viện. Từ Na đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị xuất viện, thấy con gái đột nhiên xuất hiện, không khỏi nở nụ cười: “Lại cãi nhau với Tiêu Thần sao?” Cô ta giang cánh tay ôm Mộ Tình vào trong ngực, an ủi: “Được rồi, cậu ta cũng chỉ là nhất thời bị người ta mê hoặc, chỉ cần con nắm giữ thứ quan trọng nhất, không lo cuối cùng cậu ta sẽ trở lại bên cạnh con.
27 Những năm gần đây Mộ Hữu Thành có không ít bạn bè, hạng người nào cũng có. Vậy nên cũng không thiếu những bạn bè làm loại công việc trinh thám. Anh là người trượng nghĩa, ngày thường không ngần ngại hay giúp đỡ bạn bè, vì vậy trong thời khắc quan trọng này tất cả mọi người đều tình nguyện giúp đỡ anh.
28 Cảm giác cả người như bị vùi dưới một cái đầm lầy không đáy, càng giãy dụa càng chìm sâu, lúc thở cũng cảm thấy đuối sức, Niệm An cảm thấy như có người đang nhẹ nhàng vuốt tóc cô, ánh sáng từ mi mắt truyền vào, cô ngẩng đầu nhìn gương mặt đau buồn kia rồi bỗng nhiên khóc nức nở, giống như một đứa trẻ đang lạc đường bỗng tìm thấy người thân.
29 Tâm trạng Tiêu Thần âm u như chưa từng được nhìn thấy ánh sáng, bị đám người áo đen đưa lên đường cao tốc, vất vả lắm mới trở lại được, vậy mà lại gặp mẹ.
30 Công trình trung tâm mua sắm bắt đầu tiến vào giai đoạn chuẩn bị, có lời đồn đại nói rằng Mộ thị cũng là một cổ đông, nhưng cuối cùng vẫn chỉ là lời đồn đại.
31 Lão Mộ lái xe tới bệnh viện cùng với Tiêu Thần, trên đường đi cả Lão Mộ và Tiêu Thần không nói với nhau câu nào. Lúc tới bệnh viện, Tiêu Thần đột nhiên hỏi Lão Mộ một câu: “Nếu như thật sự cô ấy có xảy ra chuyện gì, ví dụ như tàn tật, thậm chí… Anh sẽ làm thế nào?”Lão Mộ chợt nở nụ cười: “Còn làm thế nào nữa, đương nhiên là tôi không mong chuyện này sẽ xảy ra.
32 Phòng bệnh của Mộ Tình lúc này thật náo nhiệt, bác sĩ đang nói gì đó, Từ Na khóc đến mức không còn chút sức lực nào, từ từ dựa đầu vào bả vai Lão Mộ, hai mắt đẫm nước mắt mông lung nhìn anh: “Hữu Thành, Tình Tình sẽ không có chuyện gì chứ?”Lão Mộ nhìn cô ta, hỏi: “Sức khỏe em vẫn ổn chứ?”Từ Na lắc đầu: “Em không sao cả, chỉ mong Tình Tình không mệnh hệ gì.
33 Niệm An vẫn cảm thấy mình trong chuyện nam nữ vừa vụng về vừa ngốc ngếch. Lúc còn nhỏ ba mẹ qua đời bất ngờ, cô được mang đến nhà người thân chăm sóc.
34 “Người đàn ông tôi đã nhìn trúng thì bất kể là ai cũng đừng hòng cướp đi. ” Niệm An gằn từng chữ, ngồi xuống bên cạnh Từ Na, “Còn nữa, cô có thời gian tìm cách đối phó tôi, không bằng quan tâm tới Mộ Tình nhiều thêm.
35 Cuối cùng Tô Tô và Lão Thẩm cũng có thể thở dài một hơi, mấy ngày nay dạy cho Niệm An vài bài học, cuối cùng cô cũng đồng ý kết hôn. Dĩ nhiên vì muốn tốt cho sức khỏe của cô, bọn họ tới cục dân chính đăng ký trước, sau đó mời mấy người quen tới ăn một bữa cơm, tiệc cưới để sau này tính sau.
36 Hoa hồng được bày khắp nơi trong phòng tiệc, ly uống sâm panh được xếp thành hình bảo tháp, có người đang dùng sức để mở Bampagne, sau đó một tiếng nắp bình bật ra, Bampagne phun một cột nước thật xa, mấy chàng trai cô gái đứng gần đó cũng không tránh khỏi tai ương, giật mình kêu lên.
37 Chỉ trông thấy một người phụ nữ điên cuồng nhào tới, trực tiếp lấy túi đánh tới tấp lên người Từ Na, vừa đập vừa mắng: “Tiện nhân, tao đánh chết mày, xem mày còn dám quyến rũ chồng người khác hay không? Mấy người nói xem sao con tiện nhân này lại hèn hạ như vậy, ở Mỹ vẫn không chịu buông tha cho John nhà tôi, để anh ta đòi ly hôn với tôi, bà đây hôm nay liều mạng với mày…” Người phụ nữ kia nói xong liền khóc, trước đây bà chưa bao giờ phải chịu ấm ức như vậy.
38 Niệm An ngủ không được ngon giấc, buổi sáng lúc xuống ăn điểm tâm, gặp vợ chồng lão Thẩm trong phòng ăn. Tô Tô nhíu mày cười một tiếng: “Nhìn dáng vẻ phóng túng quá độ của em này, tối hôm qua Lão Mộ dày vò em lắm hả?”Niệm An day day huyệt Thái Dương nhớ lại nói: “Đúng vậy, rất giày vò.
39 Không sai không sai, tất cả đều từ một cuộc cá cược mà ra. Nội dung đánh cược chính là sáng sớm Lão Mộ đã đi đâu?Tô Tô và Lão Thẩm nhất trí cho rằng Lão Mộ nhất định đã sắp xếp chuyện vui nào đó, vất vả lắm mới cưới được vợ, hơn nữa còn mua một tặng một, anh nhất định vui mừng không ngậm miệng lại được.
40 Phim điện ảnh và phim truyền hình đều thích gạt người. Xem TV mà một diễn viên đánh nhau với một đám yêu quái, giả tưởng thám hiểm, hoặc là yêu đến chết đi sống lại, giống như trên thế giới chỉ có hai người bọn họ.