21 Rowena nằm trên chiếc đệm rơm khô ráp trên sàn nhà của phòng dệt, không ngủ được dù nàng đã để chiếc áo lót xuống phía dưới rồi mới nằm lên. Vải len thô có thể làm ngứa ngáy, nhưng chiếc đệm rơm thô cứng này còn tệ hơn nhiều, nên chiếc áo lót mang đến cho nàng chút dễ chịu.
22 Nhà bếp trở nên kỳ quái khi không có ánh lửa lập lòe trong bếp lò, còn mấy ngọn đuốc như bị bóng tối đuổi chạy mất. Cái bẫy chuột léo nhéo trước khi bị đóng sập và đem dấu sau lồng cầu thang.
23 Warrick đang trong trạng thái giằng xé giữa sự thỏa mãn và cáu kỉnh. Không cảm xúc nào ở lại lâu với gã và cũng không cái nào bỏ gã một mình. Một cái làm gã ước có thể phủ nhận cái còn lại, nhưng gã không thể vì mãi nhấn chìm mình cùng ả tóc vàng đã mang đến cảm giác sảng khoái một cách khó tin.
24 Chúa nhân từ khi sáng hôm sau để Rowena thức giấc trong căn phòng trống. Nàng không biết làm sao đối mặt với Warrick sau những gì xảy ra đêm qua, nhưng ít nhất nàng cũng có sự trì hoãn tạm thời, ngoại trừ ký ức.
25 Do đã tỉ mỉ lau dọn hôm qua nên Rowena và Enid sớm xong việc ở phòng ngủ, vì thế chưa đến trưa nàng đã có thể lên lầu về phòng dệt. Nhưng nàng gần như giật nảy mình khi một cánh cửa nơi nàng vừa đi qua bỗng bật mở rồi nàng bị kéo tuột vào trong.
26 “Chào anh, Sheldon!” Warrick kêu lên rồi ôm choàng người bạn già. “Lâu rồi không thấy anh đến chơi” ‘Vì mỗi lần đến cậu, tôi gần như bị gãy hết xương sườn”, Sheldon lẩm bẩm.
27 Ngay khi Rowena vừa trở về phòng dệt, Celia đã ló mặt vô, cô ta bước vào thong dong với bộ mặt kể cả và nụ cười nham hiểm cảnh báo Rowena biết trước nàng sẽ không thích nghe bất cứ thứ gì cô ta nói.
28 Warrick đã không để ý trước đây có bao nhiêu người của mình quan sát Rowena giống như gã, nhưng giờ khi nàng mới bước vào đại sảnh, biết bao cặp mắt bên cạnh gã đang dán lên nàng.
29 Rowena sẽ bị nhắc đến mãi. Nàng chắc chắn những lời xì xầm về cảnh tượng hãi hùng đó trong đại sảnh sẽ bám theo nàng cho đến cuối đời, đến bất cứ nơi đâu nếu nàng không thể rời Fulkhurst.
30 Warrick vẫn còn khi Rowena tỉnh giấc vào sáng hôm sau, gã vẫn nằm dài bên cạnh nàng, nhưng đã thức. Nàng có cảm giác gã đã lặng lẽ ngắm mình rất lâu và điều đó làm nàng bối rối vì trông gã rất nghiêm nghị mà giờ đã qua nửa buổi sáng.
31 Warrick không chắc điều rắc rối nào mà nàng đang gây ra cho gã, nhưng gã quyết định không bận tâm đến nó nữa. Gã không thèm đoán Rowena mong đợi lợi lộc gì với cách hành xử lạ lùng của nàng.
32 Warrick không thể có tâm trạng tốt hơn khi bước vào đại sảnh vào buổi chiều muộn, nhưng khi trông thấy Emma, gã sực nhớ chưa làm gì thay đổi cô bé. Gã gọi cô khi tiến lại khu lò sưởi đang vắng người.
33 Gã đã đi, nhưng Rowena không bị bắt giam trở lại như nàng đã lo sợ, cũng không bị đẩy khỏi giường đi làm nhiệm vụ buổi sáng, mà nàng được tự thức dậy trong căn phòng trống.
34 Khu rừng không phải là nơi trú ẩn được mong chờ đối với 1 phụ nữ đơn độc, và tất nhiên cũng không khi từng âm thanh nhỏ nhất cũng tạo nên hình ảnh kẻ cướp hoặc kẻ giết người chỉ chực chồm lên nàng.
35 Mặt trời chỉ ló dạng được một lúc vào sáng đó trước khi bị những đám mây đe dọa đổ mưa từ đêm qua nuốt chửng. Rowena ước trời mưa như trút. Tại sao không chứ? Nàng thực cảm thấy rất bất an khiến bụng nhộn nhạo.
36 Buổi trưa trôi qua chậm chạp với lo âu. Rowena vẽ trong đầu không biết bao nhiêu cảnh có thể sẽ xảy ra, nhưng hiện thực là nếu đội quân khác ở vùng kế bên, thì một trong những người của Gilbert đã phải trở lại trước giờ này để thông báo rằng những người Kirkburough đang đào ngũ… trừ phi không họ đã không làm thế.
37 “Nguyên do gì nàng ra đây chờ ta, nha đầu, thay vì ở nơi nàng thuộc về?” “Tôi đã trốn thoát. ” Rowena trả lời thẳng. “Thật sao?” Chất nghi ngờ cũng như nụ cười của Warrick cho nàng biết gã không tin nàng.
38 Tiếng ồn từ Đại sảnh vọng ra cho thấy bữa tối vẫn đang diễn ra. Rowena có thể nghe thấy khi nàng đến đầu cầu thang vào sảnh và bước chậm lại. Tâm trạng nàng cũng dịu lại khi nhớ đến những gì sắp phải đối mặt.
39 Warrick đánh con gái bằng sợi dây da dày đeo gươm, ngay trong đại sảnh trước mặt mọi người. Rowena dựa người vào ghế nàng được phép ngồi nãy giờ và nhắm mắt, nhưng nàng không thể cản âm thanh vào đầu.
40 “Ta đã phái một người đi trước đến Gilly Field để trinh sát. Lúc anh tra quay trở lại thông báo không tìm thấy bất cứ dấu hiệu hành động nào, ta cũng nhận được tin tức về một đạo quân đang đi về phía bắc hướng Fulkhurst.