Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phút Giây Gặp Gỡ, Một Đời Bên Nhau

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 138
Chương mới nhất: Chương 91
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Đọc truyện Phút Giây Gặp Gỡ, Một Đời Bên Nhau của tác giả Hoa Thanh Thần đưa bạn đọc đến với truyện teen mới, với cuộc tình rất sâu sắc. “Anh không biết bị trúng tà hay bị em nguyền rủa.

Danh sách chương Phút Giây Gặp Gỡ, Một Đời Bên Nhau


Chương 8: Chương 8 :đi Cầu Xin Anh Ta

21 CHƯƠNG 8 :ĐI CẦU XIN ANH TA

Sau bữa cơm tối, Lương phu nhân không quên việc Lương Nặc bỗng nhiên về nhà, bà chất vấn xem có phải bọn họ cãi nhau không, Lương Nặc lúng túng dùng mọi cách để trả lời cho qua chuyện, đúng lúc cô chuẩn bị lên phòng đi nghỉ thì chuông cửa reo lên.


Loading...

Chương 14: Tôi Nhớ Em Rồi, Em Có Biết Chăng?

22 Thị Y Thần không biết liệu có phải kiếp trước cô đã tạo nghiệp chướng gì không mà kiếp này lại phải chịu báo ứng như thế.

Cô nhìn người đàn ông đang nằm trên giường, thực sự muốn khóc mà không ra nước mắt, vốn chỉ định gọi giúp anh xe cấp cứu mà thôi, nhưng lại bị bác sỹ hiểu nhầm là người nhà, sống chết kéo cô đến bệnh viện cùng.


Chương 9: Chương 9: Tôi Không Phải Gái Làm Tiền

23

CHƯƠNG 9: TÔI KHÔNG PHẢI GÁI LÀM TIỀN

Sau bữa tối.

Lương Nặc cắn răng bắt xe đi đến nhà Bắc Minh ngay trong buổi tối, trong ánh sáng lờ mờ, ngôi biệt thự nằm sừng sững ở cuối tầm nhìn, nhuộm lên nó là một không khí hiu quạnh và hoang vắng.


Chương 15: Chương 4.2

24 “Cháu cũng… không biết. ”

“Trộm?”

“Đương nhiên không phải ạ…”

“Không phải trộm ư? Khoan đã, tối qua nó ở cùng với cậu?”

“Cháu nghĩ chắc là vậy…” Trí não của Lục Thần Hòa nhanh chóng hoạt động.


Chương 10: Chương 10:tôi Thích Dùng Tiền Để Sỉ Nhục Cô

25

CHƯƠNG 10:TÔI THÍCH DÙNG TIỀN ĐỂ SỈ NHỤC CÔ

Đôi mắt cô dừng lại ở hình ảnh rất thuận tầm nhìn của một người đàn ông trên tấm áp phích phía bên tay phải, anh ta mặc bộ đồ âu màu đen phẳng lì không một nếp nhăn, chiếc cà vạt màu đỏ được thắt chỉnh tề, ánh mắt sâu sắc, ngũ quan cân đối, khuôn mặt rõ ràng từng nét như được cắt gọt qua vậy, cho dù là được in trên tấm áp phích nhưng cô cũng có thể cảm nhận được khí chất và sự mạnh mẽ cường tráng của anh ta.


Chương 16: Chương 4.3

26 “Lát nữa gặp. ”

Ngắt điện thoại, Thị Y Thần thu dọn qua loa rồi xách túi, bắt xe đến K. O.

Gần đây số lần đến K. O tăng đột xuất, đến mức ông chủ Lạc Thiên – người hiếm lắm mới gặp được một lần vừa nhìn thấy cô đã nhíu mày, “Vẫn còn để bụng chuyện chiếc áo choàng trước kia cho vợ tôi sao?”.


Chương 17: Chương 4.4

27 Thị Y Thần sững người, sau đó nhanh chóng phản bác lại: “Đương nhiên là không rồi! Mẹ à, dù con có kém cỏi đến đâu, lẽ nào ngay cả nguyên tắc làm người cơ bản nhất cũng không có sao?”.


Chương 11: Chương 11 Tại Sao Lại Có Thể Như Vậy

28 CHƯƠNG 11 TẠI SAO LẠI CÓ THỂ NHƯ VẬY

Về sau Lương Nặc vẫn nhặt số tiền ở dưới đất lên, cô với số tiền ấy không có thù hằn gì với nhau mà.

Cất cẩn thận và chỉnh lại quần áo túi xách, cô tiếp tục tìm Bắc Minh Dục, nhưng tìm đến cả hai vòng rồi mà vẫn không thấy có ai có thân hình, thần thái giống với anh ta, cô chỉ biết thở dài và nghĩ, anh ta có lẽ sớm đã rời khỏi đây rồi.


Chương 18: Nếu Như Anh Cũng Ở Đây

29 Từ nhà vệ sinh trở về, Thị Y Thần liền ngồi xuống ghế sô pha, mặt mũi u ám, yên lặng không nói một lời.

Chẳng bao lâu, Lục Thần Hòa liền lượn qua trước mặt cô, tiện thể liếc mắt nhìn Chu Tân Vũ ngồi đối diện, khóe môi khẽ cong lên để lộ một nụ cười.


Chương 12: Chương 12 Cầu Xin Anh Giúp Tôi

30 CHƯƠNG 12 CẦU XIN ANH GIÚP TÔI

Nhìn chiếc Spyker đen phóng đi mà Lương Nặc đứng thẫn thờ ngoài cánh cửa, cảm giác trời đất như sụp đổ và cô hoàn toàn hết hi vọng.


Chương 19: Chương 5.2

31 Cao Minh Dương đột ngột đứng dậy, không nói không rằng, cầm chặt lấy cổ tay, kéo cô đi ra phía cửa nhà hàng.

“Anh làm gì vậy? Buông ra!” Thị Y Thần không ngờ anh ta lại làm vậy.


Chương 13: Chương 13 Vứt Cô Ta Lên Đây

32 CHƯƠNG 13 VỨT CÔ TA LÊN ĐÂY

Ngày hôm sau, mặt trời đỏ rực từ phía đông mọc lên, chiếu rọi ánh sáng vàng rực rỡ qua chiếc áo màu nâu ướt sũng của Lương Nặc, khúc xạ lên một màu sắc óng ánh, Lương Nặc vừa đói vừa lạnh, vì quỳ quá lâu mà đầu gối bắt đầu có những vết sước, chảy cả máu.


Chương 20: Chương 5.3

33 “Y Y!”

“Anh Thần Hòa!”

Thị Y Thần quay lại nhìn. Cách đó không xa, một nam một nữ đang tiến đến, người đàn ông chính là Cao Minh Dương, còn cô gái xinh đẹp kia là người vừa rồi ngồi đối diện với Lục Thần Hòa.


Chương 14: Chương 14 Bây Giờ Thiếu Gia Lại Cần Cô Rồi

34 CHƯƠNG 14 BÂY GIỜ THIẾU GIA LẠI CẦN CÔ RỒI

Lại một lần nữa bước chân vào đại sảnh này, Lương Nặc vẫn bị bắt quỳ dưới nền nhà, ngồi trên ghế là Bắc Minh phu nhân với sự lạnh lùng không hề giảm, điều này làm cô sợ tới mức không dám thở to, vết thương roi mây hôm trước quất vào người làm cô nghĩ lại vẫn thấy rùng mình.


Chương 21: Chương 5.4

35 “Thôi được rồi, tôi thấy anh đưa tôi đến nhà anh, là bởi anh thấy việc tìm một nơi yên tĩnh không người lại thoải mái như ở nhà, thì thà rằng về nhà còn tiện hơn.


Chương 15: Chương 15 Cô Là Người Phụ Nữ Tôi Mua Về

36 CHƯƠNG 15 CÔ LÀ NGƯỜI PHỤ NỮ TÔI MUA VỀ

Trời đã tối.

Rất nhiều người đứng bên ngoài căn gác nhỏ, nào là bác sỹ, người giúp việc, thậm chí còn có một đạo sĩ Mao Sơn mặc áo choàng đứng đó, Lương Nặc chỉ biết từng bước đi theo thư ký Tôn đến cửa của căn gác nhỏ.


Chương 22: Là Vận May Nào Đã Khiến Em Gặp Được Anh?

37 Lục Thần Hòa vừa lau tóc vừa đi ra khỏi phòng tắm. Di động trên chiếc tủ đầu giường đang không ngừng rung lên. Anh không cần phải nhìn dãy số đang gọi đến cũng biết cuộc gọi réo rắt kia đến từ ai.


Chương 16: Chương 16 Đừng Lột Bỏ Quần Áo Của Tôiô Là Người Phụ Nữ Tôi Mua Về

38 CHƯƠNG 16 ĐỪNG LỘT BỎ QUẦN ÁO CỦA TÔI

“Tôi biết sự thật này rồi, anh không cần phải nhắc nhở tôi!” Lương Nặc cắn chặt môi, co ro trong chiếc chăn, nhìn anh ta mà lòng bất an: “Có điều, tôi muốn biết ngay từ đầu vì sao anh lại muốn cưới tôi?”

Trong nhận thức của cô, Bắc Minh Dục còn tốt hơn nhiều mụ phù thủy già kia, ít nhất lúc cô bị ăn đòn và bị ép ký vào hợp đồng không bình đẳng kia thì anh ta đều không có mặt.


Chương 23: Chương 6.2

39 Ánh nắng mùa hạ xuyên qua tấm kính chiếu thẳng lên mặt, phải khó khăn lắm Thị Y Thần mới đấu tranh nổi mà mở mắt ra, rồi lại đau khổ nhắm mắt vào, hai tay ôm lấy cái đầu đang ong ong của mình.


Chương 17: Chương 17 Cả Đời Đừng Nghĩ Tới Việc Rời Khỏi Đó

40 CHƯƠNG 17 CẢ ĐỜI ĐỪNG NGHĨ TỚI VIỆC RỜI KHỎI ĐÓ

Lau khô mồ hôi, Lương Nặc thừ người ra ngồi trên giường một lúc, giấc mơ hoang đường đêm qua hiện về trong ký ức, cô nheo mày tìm kiếm gì đó bên cạnh mình nhưng sớm đã là khoảng trống, ngay đến cả chiếc gối cũng lạnh ngắt.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Ma Tôn Đế Vương

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 19


Hôn Nhân Cho Sự Nghiệp

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33




Hậu Cung Chân Hoàn Truyện 2

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25



Tướng Quân Lệnh - Thanh Mai

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 3


Thuê Nhà Của Trạch Nam

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Liệt Nữ Đấu Phu

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 11


Sói

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10