Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phượng Vu Cửu Thiên

Thể loại: Xuyên Không
Số chương: 150
Chương mới nhất: Quyển 9 - Chương 7
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Phượng Minh đã chết. Ngay cả cậu cũng không ngờ sinh mệnh mình lại ngắn ngủi như thế. Phương Minh vì cứu một đứa trẻ khỏi bị xe tải đâm mà chết, hồn lìa khỏi xác, vượt qua cánh cửa thời không nhập vào xác của một người vừa mới chết.

Danh sách chương Phượng Vu Cửu Thiên


Q.3 - Chương 12

61 Đến giờ khắc này, yến tiệc để thiết đãi Phượng Minh đã thành cuộc tranh đấu giữa bốn vị vương tử, mọi người không còn ai màng uống rượu thưởng nhạc nữa, Bác Gian vương vừa hạ lệnh, mọi người đã lũ lượt hành lễ rồi lục tục lui đi cả.


Loading...

Q.3 - Chương 13

62 Nhàn rỗi vui chơi cả một buổi, việc điều tra của Bác Cần chẳng hề tiến triển. Phượng Minh mừng thầm: với tấm lòng tinh thuần đơn giản của Bác Cần, sao mà đọ nổi đồ đệ Bác Diệu của cái tên xảo trá kia? Cũng may mà Bác Lăng còn biện pháp tự bảo hộ bản thân, nên Phượng Minh cũng chẳng buồn lo lắng.


Q.4 - Chương 1

63 Ra khỏi phòng, những cơn gió mát lành mơn man làn tóc, thản nhiên đắm chìm giữa biển hoa mênh mang. Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Phượng Minh, Diệu Quang cười khẽ: “Vương huynh thật hết sức xem trọng Minh Vương a.


Q.4 - Chương 2

64 Nhảy khỏi Huyền Nhai, Phượng Minh có nằm mơ cũng không nghĩ được bản thân mình lại có tiềm lực mạnh mẽ đến thế, giữa lúc vận tốc rớt xuống vô cùng nhanh đến chóng mặt cậu dốc toàn lực mở banh được chiếc dù ra.


Q.4 - Chương 3

65 May nhờ có lương dược từ Thổ Nguyệt tộc, thương thế của Phượng Minh rất nhanh chuyển biến. Mới chỉ độ mười ngày, Phượng Minh rốt cuộc đã đứng ngồi không yên, sốt ruột nóng lòng muốn chạy đến Lý Đồng – đô thành của Ly Quốc để tụ họp với Dung Điềm.


Q.4 - Chương 4

66 Tới tận canh hai hai kẻ kia mới chìm vào giấc nồng. Chớm canh ba, không trung tĩnh mịch thình lình truyền đến những tiếng kêu la huyên náo. Dung Điềm cảnh giác, tức thì bật dậy nhảy phắt xuống giường, bảo kiếm trên tay lăm lăm chắn trước mặt Phượng Minh, quát: “Xảy ra chuyện gì?”Dung Hổ xộc qua mành cửa, khuôn mặt lúc nào cũng bình tĩnh giờ đã nhuốm sắc ưu tư, quỳ xuống đáp: “Đại vương, đại quân Ly Quốc đột nhiên tiếp cận, hiện tại cách Thổ Nguyệt tộc chưa đến năm dặm.


Q.4 - Chương 5

67 Dung Điềm chưa từng nghĩ Phượng Minh chỉ mới nhác thấy Nhược Ngôn từ xa đã bị dọa cho sợ hãi đến mức này, mày nhướn lên, nhẹ giọng vỗ về: “Đừng sợ, đã có ta đây rồi.


Q.4 - Chương 6

68 “Phượng Minh, chúng ta không bỏ chạy. ” Dung Điềm ôm Phượng Minh: “Chúng ta không thể bỏ chạy. ” Một lời đã quyết, không một ai lên tiếng phản đối. Dung Điềm là vương, là vương Tây Lôi.


Q.4 - Chương 7

69 Sắc máu, ánh kiếm, tiếng gào thét như dã thú của kẻ hấp hối, từ bốn phương tám hướng công kích. Bầu không khí trĩu trịt nhe nanh giương vuốt, chung quanh một mảng tối đen như mực, áp sát tới gần.


Q.4 - Chương 8

70 Phượng Minh nhảy từ mũi thuyền xuống, nghe theo đề xuất của Dung Hổ ra sức bơi về hướng đông. Nhưng chỉ chốc lát, tầm mắt cậu càng lúc càng mơ hồ, cả người lại rời rã.


Q.4 - Chương 9

71 Hai người họ cẩn thận dùng khăn ấm nhẹ nhàng chà xát cánh tay của Phượng Minh. Thu Nguyệt chạy đi thay một chậu nước ấm mới đồng thời đổi một chiếc khăn mới để lau mặt cho cậu.


Q.4 - Chương 10

72 Hiệu suất làm việc của Trác Nhiên vô cùng thần tốc. Chỉ nội một ngày một đêm, đã xâu chuỗi được hàng loạt các chiến thuyền lớn nhỏ. Ly quân vốn không thiện thủy chiến, những con thuyền đơn vốn chòng chành sẽ khiến chúng phân tán lực chiến đấu.


Q.4 - Chương 11

73 Phượng Minh trợn tròn mắt, mừng húm. Cậu không ngờ bản mệnh mình vẫn còn lớn đến thế. Nhưng tấm thân vẫn cứ liên tục bị quầy quật xóc nảy, con tuấn mã vẫn lồng lên phi như điên như dại, không biết định vác cậu đến tận phương trời nào.


Q.4 - Chương 12

74 Dung Điềm là tên sắc lang. Từ khi Phượng Minh được phép xuống giường lại quen thói chui chung chăn nằm chung nệm, qua đêm đầu ấp tay gối. Ban đầu hắn còn chút cố kỵ vì đám thương tích của cậu, chỉ nâng khẽ chân chạm khẽ tay mà ôm ôm ấp ấp, thế nhưng cả hai lại như bó rơm khô bén lửa nhạy không nhẫn nhịn nổi, chưa được mấy ngày đã lại ý xuân mơn mởn tràn phòng hòa khúc hoan ca văng vẳng hằng đêm.


Q.4 - Chương 13: Phiên Ngoại 32 Kế Sách

75 Hoàng cung Tây Lôi lanh lảnh tiếng đọc sách. Phượng Minh đã cao lên không ít, thân vận cẩm bào thiển tự, tay cầm thư cuốn đứng hiên ngang giữa đại sảnh.


Q.5 - Chương 1

76 Tây Lôi. Dung Điềm đăng cơ đã được mười hai tháng. Mùa thu lại đến. Những bông lúa nặng trĩu đong đưa hiển lộ sự nhân từ của thần mùa màng đối với dân chúng Tây Lôi.


Q.5 - Chương 2

77 Làm vương, không phải chuyện dễ. Ngàn vạn dân chúng dưới lâu thành ai nấy đều ngưỡng mộ phong thái của Đại vương và Minh vương. Càng lúc càng nhiều người đổ xô vào từ ngoại thành.


Q.5 - Chương 3

78 Đến khi cậu tỉnh lại, đêm đã xuống. Phượng Minh tròn xoe mắt, nhìn ra phía chân trời rực rỡ pháo hoa sau khung cửa sổ. Tiếng đàn ca thanh sáo văng vẳng trong bóng tối.


Q.5 - Chương 4

79 Để biểu thị mình không có địch ý, năm ngàn tinh binh của Diệu Quang đều đóng lại cách đô thành Tây Lôi chừng mười lăm dặm. Nhập thành cùng Diệu Quang, cận thị lẫn hộ vệ chỉ vỏn vẹn ba trăm người nhưng dũng khí cùng can đảm cũng đủ để đám Dung Điềm bội phục.


Q.5 - Chương 5

80 Diệu Quang chăm chú nhìn Phượng Minh trong chốc lát đoạn thản nhiên hỏi lại: “Minh vương cho rằng Tây Lôi vương sẽ đáp ứng cho Ly Quốc ta mượn lương?” Phượng Minh đương nhiên biết Dung Điềm sẽ không đáp ứng, nhưng Dung Điềm cũng đã nói Diệu Quang chỉ mượn danh, trên thực tế nhất định còn giấu giếm một mưu đồ khác.


Loading...