Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phượng Vu Cửu Thiên

Thể loại: Xuyên Không
Số chương: 150
Chương mới nhất: Quyển 9 - Chương 7
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Phượng Minh đã chết. Ngay cả cậu cũng không ngờ sinh mệnh mình lại ngắn ngủi như thế. Phương Minh vì cứu một đứa trẻ khỏi bị xe tải đâm mà chết, hồn lìa khỏi xác, vượt qua cánh cửa thời không nhập vào xác của một người vừa mới chết.

Danh sách chương Phượng Vu Cửu Thiên


Q.1 - Chương 21

21 Giả tử dược gây thương tổn với thân thể nặng nề, tuy mạch Phượng Minh lúc này đã dần hồi phục, nhưng vẫn miên man mê mệt mấy ngày liên tiếp. Thế cục Tây Lôi rối ren bất ổn, Phồn Giai vương thất đã lên tiếng đòi báo thù, trong triều quần thần nhao nhao phản đối, chống biến loạn.


Loading...

Q.1 - Chương 22: Chương 22

22 Phượng Minh đánh chết cũng không thừa nhận đêm qua vì hôn quá say mê cuồng nhiệt mà mất tri giác, cậu đem tất cả nguyên nhân quy đổ cho Dung Vương vì đã không đề cập với mình về công dụng của cái thứ thảo dược cổ quái kia, khiến cho cơ thể suy yếu đi.


Q.1 - Chương 23

23 “Bởi vì… đề phòng Phồn Giai vương phái đại quân xâm phạm biên giới, cũng để biểu thị thịnh tình của Tây Lôi với cái chết của An Tuần, Tây Lôi đã chính thức dâng sỡ nói rõ ràng rằng thái tử điện hạ sẽ tự thân đến Phồn Giai, đón Phồn giai tam công chúa trở về Tây Lôi, dĩ dưỡng thiên niên.


Q.2 - Chương 1

24 Tinh mơ hôm sau lên đường xuất hành, nên Thu Lam từ sớm đã giúp Phượng Minh thay đổi y phục. Thái tử lên đường đi sứ, lễ tiết rườm rà trọng yếu, chẳng cần nói cũng biết, phục sức lại càng quan trọng không kém.


Q.2 - Chương 2

25 Phượng Minh nhìn ra xung quanh, thấy mọi người ai ai cũng mang một vẻ mù mờ y hệt nhau, càng lúc càng khơi gợi thêm sự hiếu kỳ nơi cậu, lắc đầu nói: “Ta làm sao biết được?” “Haha, kỳ khí nơi Tây Lôi này đời đời đều do vương thất lưu giữ, hiếm khi được nhắc đến, mọi người không biết cũng chẳng có gì kỳ quái.


Q.2 - Chương 3

26 Thái tử lên đường đi sứ, quan lại khắp nơi lẽ đương nhiên phải dốc sức mà hầu hạ, thuận buồm xuôi gió, đoàn người cứ thế đi mãi suốt bảy ngày trời, cuối cùng cũng đặt chân tới biên giới Tây Lôi.


Q.2 - Chương 4

27 Ngay cả đến những ngày đông thế này, cảnh vật đáng lẽ vẫn phải còn sót lại vài nét gì đó, nhưng tiếc thay ở nơi biên giới Vĩnh Ân này chỉ toàn những con đường đại đạo rộng thênh thang, hai bên một dải nếu không phải là những cánh đồng lúa hoang vu thì chỉ toàn đồi núi, nhìn mãi khiến con người ta vì mất hứng mà sinh chán ghét.


Q.2 - Chương 5

28 Chẳng dè Liệt Nhi sau khi bước chân lên xe lại tỏ ra vô cùng hiền lành, ngoan ngoãn ngồi vào một góc, trên tay cầm một cuốn sách để xem. Phượng Minh ban đầu căn bản còn nơm nớp lo sợ đề phòng Liệt Nhi sẽ giở trò nhõng nhẽo nũng nịu với mình, nhưng đợi tới nửa ngày trời, cậu phát hiện ra mình quả là kẻ đem dạ tiểu nhân so lòng quân tử, trong lòng có chút xấu hổ, mới nhân dịp ấy rủ rê Liệt Nhi ngồi nói chuyện phiếm.


Q.2 - Chương 6

29 Từ khi biết Liệt Nhi có khả năng là gian tế Vịnh Ân, Phượng Minh đã không còn dám tuỳ tiện mở miệng cùng Liệt Nhi tán gẫu như khi trước nữa. Liệt Nhi tự nhiên cũng nhận thấy thái độ của Phượng Minh có chút thay đổi, nhưng lại chẳng thèm để tâm, mỗi ngày vẫn cùng Phượng Minh ngồi chung một xe, đến tối lại cùng bọn Thu Lam hầu hạ Phượng Minh tắm rửa, ăn uống.


Q.2 - Chương 7

30 Dưới sự chỉ dẫn của Quy Sâm, đoàn người cứ thế tiến về phía nam chừng nửa canh giờ thì đã tới phủ tam công chúa. Tam công chúa hiển nhiên phải được Phồn Giai Vương cưng chiều hết mực, phủ đệ của nàng bề ngoài so với hoàng cung Phồn Giai không kém hơn là mấy.


Q.2 - Chương 8

31 Quy Sâm hất tung tấm mành, sải bước đi vào. Phượng Minh theo sát ngay sau, đang lúc định cùng hắn bước vào trong, chợt quay đầu thấy nàng tỳ nữ kia mỉm cười liếc nhìn như thể đang đợi một vở kịch hay kéo màn, bèn dừng chân đứng lại.


Q.2 - Chương 9

32 Cực chẳng đã, đành phải bất chấp tất cả lê bước vào trong. Vừa bước vào, một vị hương xông thơm dìu dịu ấm áp phả nhè nhẹ vào mặt, phảng phất như tức thì đã đặt chân tới nơi quần tiên tụ họp, tiếng nước chảy như ẩn như hiện, tận trong đây lại tựa như càng lúc càng rõ ràng hơn.


Q.2 - Chương 10: Chương 10

33 “Ta ra đề mục là…” Nói được nửa chừng, tam công chúa dừng lại, mỉm cười, ánh mắt thông tuệ sáng lên như làn nước xao động dưới tia nắng chói chang, trong tích tắc hiển hiện nét phong tình rung động lòng người.


Q.2 - Chương 11

34 Hôm sau tiết trời bất chợt trở lạnh, tuyết rơi dai dẳng, một tầng trắng xoá phủ quanh đình viện. Quy Sâm từ tinh mơ đã đến tận cửa. Phồn Giai có lẽ là một đất nước thực sự ưa chuộng cái đẹp, ngay đến nam nhân cũng không ngoại lệ.


Q.2 - Chương 12

35 Chạng vạng tối, Hạ Quản vội vội vàng vàng đạp tuyết trở về. Đồng tướng quân vừa thấy, đã nhanh chóng kéo y vào phòng, hai người họ thì thầm nhỏ to bàn bạc với nhau hồi lâu.


Q.2 - Chương 13

36 Liệt Nhi hỏi: “Hạ Quản tiên sinh, ngài nói có hai việc, một đã nói rồi, vậy việc còn lại là gì vậy?” “Việc này chỉ liên quan đến thái tử, một Liệt Nhi tiểu tốt như ngươi biết gì mà hỏi?” Liệt Nhi hừ lạnh một tiếng, xem xét Phượng Minh một hồi, mới nhếch miệng cười: “Tiểu nhân hiểu rồi, mọi người muốn bàn chuyện riêng.


Q.2 - Chương 14

37 Hoàng cung Phồn Giai lấy màu đỏ làm chủ đạo, hùng vĩ tráng lệ. Phượng Minh đem Đồng tướng quân, Hạ Quản đến cửa lớn hoàng cung, Liệt Nhi vì thân phận kẻ hầu, chỉ có thể đứng chờ ngoài xe ngựa.


Q.2 - Chương 15

38 Nếu bỏ qua ánh mắt chăm chú của Nhược Ngôn lúc nào cũng khiến Phượng Minh nhấp nhổm như ngồi trên bàn chông, thì cuộc gặp gỡ với Phồn Giai Vương thực hết sức suôn sẻ.


Q.2 - Chương 16

39 Mắt thấy Dung Vương sắp đẩy cửa phòng, Phượng Minh như mèo bị dẫm phải đuôi, bất thình lình nhào lên trước, chắn ngay ở cửa. “Không nên vào!” Dung Vương liếc kỳ quặc: “Tại sao?” “Vì… Vì…” Phượng Minh cố chống lại ánh mắt sâu sắc của Dung Vương, không dám đưa tay lên quệt mồ hôi lạnh trên trán: “Vì giường của ta không đủ lớn, hai người ngủ không nổi.


Q.2 - Chương 17

40 Vừa bước vào biên phận Vĩnh Ân, tin tức đã truyền đến nơi, Phồn Giai Vương quả nhiên bệnh nặng không chữa trị được. Mọi người nhận được tin tức ấy, ai nấy đều thất kinh thán phục Hạ Quản liệu sự như thần.


Loading...