41 Oa! Vĩnh Tường Cung thật ghê gớm, so với Thần Hi cung không chừng phải lớn gấp hai lần! Đáng tiếc không chờ cho Phượng Tần tán thưởng xong, Lạc Quân Tường đã vội vàng kéo y vào trong tẩm thất.
42 Còn có mười ngày nữa là đến hội tân xuân rồi, đại bộ phận mọi người trong cung vì nghênh đón ngày hội long trọng mỗi năm một lần này mà vô cùng bận rộn.
43 Đại niên đêm 30
Vì hôm nay là ngày quan trọng mỗi năm một lần, tất cả thái giám, cung nữ từ trên xuống dưới trong hoàng cung đều bận rộn ước chừng cũng đến nửa tháng rồi.
44 Cái gì? Ngươi có chuẩn bị lễ vật!”
Lâm Quý Phi kinh ngạc hét to, không thể tin được là Phượng Tần cũng có chuẩn bị lễ vật. Nhưng mà hắn tặng cái gì đây? Hoàng Thượng thân là vua một nước, vật chất của cải đều là tốt nhất.
45 Hồi bẩm nương nương, Quốc Cữu gia đã tới cửa. ”
Một gã thái giám đi vào bẩm báo.
“Được, mau mời người tiến vào. ”
Lâm Quý Phi ngồi trong đại sảnh phân phó.
46 Ban đêm
Lạc Quân Tường và Phượng Tần hai người vừa mới triền miên xong đang ngọt ngào tựa vào nhau tán gẫu, bất chợt Lạc Quân Tường nói:
“Tần, làm Hoàng Hậu của Trẫm được không?”
“Cái gì? Làm Hoàng Hậu?”
“Đúng, đây là nguyện vọng lớn nhất của Trẫm.
47 Kế hoạch suốt một ngày nằm trong sáng sớm nay.
Trời canh năm, cả triều bá quan văn võ đã xếp hàng chỉnh tề đứng ở Phi Long điện chờ thánh giá.
“Hoàng Thượng giá lâm!”
“Thần khấu khiến Hoàng Thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Nghe thấy thanh âm tuyên giá chói tai của thái giám, tất cả quan viên đều quỳ hai chân xuống tham bái.
48 Trải qua bao nhiêu lễ nghĩa tế bái phức tạp đến kinh hãi, cuối cùng Phượng Tần cũng trở thành Hoàng Hậu của Lạc Quân Tường.
Trong những ngày tháng thanh bình này, mọi việc lặng trôi như chiều ý đôi uyên ương đang đắm chìm trong hạnh phúc.
49 "Cái gì !!!!!????" Lạc Quân Tề kinh hãi nói lớn.
"Đột xâm? Nghĩa là sao?" Phượng Tần không rõ tại sao Lạc Quân Tề nghe xong lại phản ứng dữ dội đến thế.
50 Lạc Quân Tường và Lạc Quân Tề theo sát gót Phượng Tần-người đang mang vẻ mặt đắc ý muôn phần- tiến vào phòng thí nghiệm ở Vĩnh Tường Cung
Trên cửa còn dán tấm thiếp ── chưa phê chuẩn, tuyệt đối không được tiến vào.
51 Lạc Quân Tề làm trò một màn như thế, không khí đang căng thẳng cũng có chiều lắng dịu. "Khụ!" Lạc Quân Tường đứng đắn nói: "Tốt lắm, Quân Tề đừng giỡn nữa , chính sự quan trọng hơn.
52 Ngày hôm sau
Một đạo thánh chỉ ban ra làm từ quan chí dân đều kinh hãi. "Phụng thiên thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết, Thần Khê Quốc bất ngờ khởi binh làm loạn, Hoàng Thượng lệnh cho Hoàng Hậu dẫn năm vạn tinh binh ra chiến biên ải trợ giúp Khanh Vương Gia, mười ngày sau xuất phát, khâm thử.
53 Người khác có thể không biết, nhưng với Lý Thái Phó, đệ tử do chính mình huấn luyện nên làm sao lại không hiểu rõ tâm tình. Đoạn Thủy mở miệng kêu là đùa giỡn nhưng chắc chắn đã thấy đươc không ít nội tình.
54 Đêm xuống
Chạy đường trường hơn 10 ngày vì quân tình khẩn cấp, mỗi ngày buổi tối đều ngủ trên núi. Binh lính trải quần áo sơ sài mà nằm ra đất. Phượng Tần thân làm Hoàng Hậu có thêm tấm chăn dày mà đắp.
55 "Không biết Nguyên soái đã có đối sách gì?"
"Ta quyết định lần này chúng ta phải chủ động xuất binh. "
Chu tướng quân khó hiểu nói: "Chủ động xuất binh?"
"Đúng.
56 Sáng sớm, Lâm Quý Phi thừa dịp Lạc Quân Tường lâm triều, một mình đi vào đại môn Vĩnh Tường Cung.
"Khấu kiến Quý Phi Nương Nương, thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.
57 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ ơn Quý Phi Nương Nương.
58 "Quân Khanh, giờ ta nên công kích địch một lần nữa, chấm dứt chiến sự nhanh đi. " Mấy ngày sau trận pháo lẫy lừng, hội nghị tướng quân lại họp, Phượng Tần nói ra chủ ý.
59 "Hoàng Tẩu, chúng ta trở lại chuyện chính. Quân Khanh xin Hoàng Tẩu cho biết chiến lược ngày mai. "
"Quân Khanh, đệ còn nhớ rõ đầu xe gỗ dùng để vận chuyển đại pháo lần này?"
Kỳ quái, Hoàng Tẩu sao tự nhiên lại hỏi vấn đề này? "Nhớ rõ a.
60 Sau vài ngày nghỉ ngơi, binh sĩ mong chiến đến điên người. Lần trước vũ khí thần thánh mà Phượng Tần mang đến làm ai cũng tràn ngập kích động, trong lòng đều có một mục tiêu không hẹn mà thống nhất: lần này nhất định phải đánh cho địch một trận tan tác tơi bời, nước chảy hoa trôi mới hả dạ, để chúng sau này không dám xâm phạm Thiên Triều nữa.