461 Chín cái đầu xấu xí vặn vẹo xoắn xít giống như rắn, nước dãi từ trong miệng chảy tong tong xuống đất, bộ dạng muốn bao nhiêu buồn nôn thì có bấy nhiêu buồn nôn.
462 Phía sau băng thuẫn, một thiếu nữ yếu đuối đang nhìn nàng với ánh mắt hoảng sợ! “Tiểu… thư?” Đông Lăng khẽ hô một tiếng. Hồng Liên hơi nghiêng đầu: “Tiểu thư?” Tiểu Hổ nhe răng, hung dữ phát ra vài tiếng rống giận, chỉ tiếc thân thể nó quá nhỏ quá non, rống cỡ nào cũng không ra nổi khí thế.
463 Hồng Liên xoay người, chậm rãi đi từng bước về phía Đông Lăng: “Thần Thú là thứ chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Thần Thú cấp bốn nếu không tự thần phục thì Triệu hoán sư trên cơ bản đều không thể sai khiến nó, nhưng ấu thú thì khác, chỉ cần được huấn luyện bồi dưỡng từ nhỏ, vậy quả thật là quá tốt rồi.
464 Hồng Liên biến sắc nhìn về phía ngọn lửa màu tím lao ra, mày liễu dựng thẳng: “Là ai?”Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân toàn thân được bao phủ trong ngọn lửa tím chậm rãi đi ra khỏi rừng cây.
465 Vừa dứt lời, Mạnh Kỳ Thiên bên kia đã nhanh chóng cưỡi Độc Giác Thú bay tới, bàn tay vừa lật, một thanh trường thương trắng như tuyết lập tức xuất hiện trong tay hắn, tiên phát chế nhân, trường thương vũ động, Phong nguyên khí xung quanh cấp tốc ngưng tụ tạo thành một cái lốc xoáy càng ngày càng lớn.
466 “Hí Thiên…” Chiến Dã thì thào. “Đó là ai?” Hồng Liên quay đầu hỏi Mạnh Kỳ Thiên, tên này chẳng phải được mệnh danh là học sâu biết rộng, thế gian không gì không biết sao?Mạnh Kỳ Thiên nhìn thiếu nữ tóc đỏ trên bầu trời, cũng muôn phần khó hiểu, người này rốt cục là ai vậy? Tư liệu của mọi cao thủ trên Tạp Nhĩ Tháp đại lục, hắn đều thuộc nằm lòng, tùy tùy tiện tiện là có thể nói ra.
467 Thân hình của Hoàng Bắc Nguyệt đột nhiên khựng lại, ngọn lửa bốc cháy phía trước kia khiến nàng ngay cả việc mở mắt cũng thấy khó khăn! Sau màn lửa, nàng thấp thoáng nhìn thấy Cửu Đầu Điểu kia càng bay càng xa, mà Đông Lăng dưới móng vuốt nó đang nhìn nàng với ánh mắt thê lương sợ hãi cũng càng ngày càng xa…Còn nàng thì lại chỉ có thể đứng ở đây mà không thể xông ra được! Đến cái thế giới này, đây là lần đầu tiên nàng cảm giác được mùi vị của sự đau lòng hối hận, nếu như lúc đó nàng không để Đông Lăng lại một mình thì tốt rồi! Nếu như lúc đó không để con Thần Thú là Tiểu Hổ ở bên cạnh Đông Lăng thì tốt rồi! Như vậy sẽ không khiến cho đám người của Quang Diệu Điện này chú ý! Ả Hồng Liên chết tiệt này! “Lão tử thề không đội trời chung với người của Quang Diệu Điện!” (Dạ: Nguyệt tỷ phải xưng là lão nương chứ nhỉ :)))) Hoàng Bắc Nguyệt khàn giọng gào to, đột ngột xoay người, giơ chiến đao màu trắng tuyết mang theo ngàn vạn hàn băng chi khí chém về phía Hồng Liên! Hồng Liên ngẩng đầu cười lớn: “Rốt cục cũng chịu đánh với ta rồi, bức ngươi đến đường cùng, hãy để ta xem ngươi mạnh đến cỡ nào!” Nói xong, Hồng Liên cũng xông tới, bảo kiếm cùng chiến đao của Hoàng Bắc Nguyệt va vào nhau! Hoàng Bắc Nguyệt cảm thấy hổ khẩu tê dại, suýt nữa làm rớt tuyết sắc chiến đao, nhưng tâm tính nàng vô cùng kiên cường, càng ở lúc thế này thì nàng càng phải mạnh! Vũ khí của hai người vừa chạm vào nhau đã nhanh chóng tách ra, sau đó lại tiếp tục va chạm! Liệt diễm và hàn băng đối đầu, uy lực được kích phát ra khiến đám người phía dưới đều chấn động không thôi.
468 Trong lòng Hoàng Bắc Nguyệt run lên, đột nhiên nhớ tới giấc mộng sau khi trúng độc ở dưới Thất Tháp ngày đó, trong mộng, Thôn Thiên Hồng Mãng thật sự đã nuốt chửng bầu trời!Nghe thấy mệnh lệnh của Hồng Liên, Thôn Thiên Hồng Mãng liền chậm rãi há cái miệng to lớn, lưỡi rắn đỏ tươi thè ra ngoài, cái bụng đột nhiên hóp lại, sau đó, Thôn Thiên Hồng Mãng bắt đầu nuốt chửng hết thảy mọi thứ xung quanh vào trong bụng! Không khí, nguyên khí, hỏa diễm, thậm chí từng cái cây bên trong Mê Vụ Sâm Lâm phía dưới cũng đều bật gốc, bị hút vào bụng của nó! Hoàng Bắc Nguyệt điều khiển Băng Linh Huyễn Điểu khổ sở chống đỡ lực hút cường đại kia, mắt thấy sắp bị hút vào trong bụng Thôn Thiên Hồng Mãng rồi, còn Hồng Liên đứng ở trên đầu Thôn Thiên Hồng Mãng thì nhìn nàng cười như điên.
469 Hắc khí kia không ngờ lại có thể vòng ngược trở lại! Nhưng Hồng Liên là ai cơ chứ, nàng là một trong những người mạnh nhất của Quang Diệu Điện! Bất kể trong dạng tình huống gì, phản ứng đầu tiên của nàng đều là ngăn cản, hiện tại không thể né tránh, nàng chỉ có thể giơ kiếm ngạnh kháng với luồng hắc khí quỷ dị kia!Trong nháy mắt hắc khí đánh lên kiếm của nàng, Hồng Liên cảm giác lồng ngực có chút buồn bực, cổ họng ngòn ngọt (Dạ: muahaha, ói máu nha con), phải liên tiếp lui về phía sau mấy bước mới có thể chặn được luồng hắc khí kia! Hồng Liên đặt tay trên lồng ngực, ánh mắt phẫn nộ lộ ra vẻ không cam lòng, quay đầu lại, thế nhưng Băng Linh Huyễn Điểu cùng Hoàng Bắc Nguyệt đã nhân cơ hội rời đi từ lúc nào.
470 Không nghĩ tới lại gặp nhau vào lúc này, nàng cũng không có cái cảm giác vui sướng khi gặp lại cố nhân, càng không hề chờ mong hắn sẽ vì báo ân mà giúp nàng.
471 Hoàng Bắc Nguyệt nắm chặt chuôi đao, chuẩn bị sẵn sàng! Mặc Liên chậm rãi giơ tay lên, đầu ngón tay tái nhợt, từng ngón tay tựa như bạch ngọc ngưng tụ thành, thế nhưng đó lại là một màu trắng thê lương, thiếu đi vẻ ôn nhuận của bạch ngọc.
472 “Ta biết ngươi là Quang Diệu Điện Mặc Liên, mà người đang đuổi giết ta chính là Quang Diệu Điện Hồng Liên. ” Thanh âm lạnh lùng của Hoàng Bắc Nguyệt vang lên.
473 Thần sắc của Mặc Liên không chút thay đổi, căn bản không hề quan tâm đến những lời nàng nói, chỉ lạnh lùng mở miệng: “Làm gì?”“Ta tới nơi này để bắt một nữ nhân, nàng dám đắc tội với ta, ta nhất định phải chém nàng thành tám khúc!” Hồng Liên cùng Mặc Liên sống chung đã lâu, đối với cách nói chuyện “tiếc chữ như vàng” của Mặc Liên, nàng đã thích ứng rồi.
474 “Ài, không biết Dực vương tử đã đi tới chỗ nào rồi, Quyền vương chắc sẽ sớm động thủ thôi. ”Hoàng Bắc Nguyệt ẩn thân trong một mảnh đằng mạn rậm rạp màu xanh biếc, bên ngoài có một cái đường nhỏ, thường xuyên sẽ có dong binh cùng mạo hiểm giả đi qua.
475 Tiểu Hổ cúi đầu, hình như nó đang tự trách vì mình sơ ý nên mới để cho Đông Lăng gặp chuyện không may. “Tiểu Hổ, chuyện này cũng không thể trách ngươi.
476 Hoàng Bắc Nguyệt cúi đầu, hít sâu một hơi, thanh âm có chút run rẩy: “Đông Lăng, ta xin lỗi, nhưng ngươi yên tâm, mối thù này, ta nhất định sẽ báo! Hồng Liên của Quang Diệu Điện, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”Linh Tôn nhàn nhạt liếc nàng một cái: “Không cần phải kích động như thế, ngươi có Vạn Thú Vô Cương, thù này sớm muộn gì cũng sẽ báo được thôi.
477 Giải quyết nhóm người trước mặt, Hoàng Bắc Nguyệt lập tức nhảy lên xe ngựa, một đao chém xe ngựa làm đôi. Thái tử tôn quý của Đông Ly Quốc đang ngồi bên trong, được hai cung nữ xinh đẹp ôm, vừa thấy nàng liền phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
478 Sau khi trải qua chuyện này, Cửu hoàng tử trở về Bắc Diệu quốc sẽ nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ thế nào đây?Tinh phong huyết vũ: gió tanh mưa máu Đế vị chi tranh, cốt nhục thương tàn.
479 “Lấy đây làm ranh giới, đừng tới gần thêm chút nào nữa!” Hoàng Bắc Nguyệt cắn chặt môi: “Hoàng Chiến Dã, ta không muốn trở thành kẻ địch với ngươi. ”Chiến Dã cách tường băng một đoạn, kinh ngạc nhìn nàng.
480 Ánh mắt của nam nhân khẽ quét qua người Chiến Dã, bờ môi góc cạnh rõ ràng có chút nhếch lên. “Không phải bất kỳ người nào cũng có thể có được nàng, nàng rốt cục vẫn là hùng ưng muốn đọ sức với bầu trời, sẽ không dừng lại ở mặt đất quá lâu.