41 Những đốm ma trơi và quỷ ảnh, ở trên đồng ruộng hoang trống trải u ám chậm rãi di chuyển, cảnh tượng vô cùng quỷ dị đáng sợ. Phương Nhất Chước thấy dưới sự chiếu rọi của ánh lửa ma trơi mờ tối u ám, những thân hình kia thoạt nhìn kỳ dị, mang theo vẻ lãng đãng phiêu hồ…“Tướng công.
42 Phía sau truyền đến âm thanh mở cửa quỷ dị, khiến sau gáy mọi người đều cảm thấy một luồng khí lạnh, may mà ban ngày ban mặt, nếu đổi lại là đêm qua, cho dù lá gan lớn đến đâu cũng bị hù dọa mất nửa cái mạng.
43 Đám người Vương Quý ăn cơm xong, Thẩm Nhất Bác phân phó, mang theo cái rương và cả ba người bọn họ, lập tức đánh xe trở về Đông Hạng phủ. Phương Nhất Chước còn chưa hiểu rõ lắm, có điều cũng bị Thẩm Dũng kéo lên xe ngựa.
44 Phương Nhất Chước dẫn theo Tiểu Kết Ba đi ra ngoài, trong lòng rất buồn bực. Phương Thọ mặc dù giàu có, nhưng chung quy dân vẫn không cùng quan đấu, hắn để nàng gả thay Phương Dao, cũng là bởi vì sợ đắc tội đến Thẩm tri phủ.
45 Thẩm Dũng kéo cánh tay Phương Nhất Chước đi đến thư phòng của Thẩm Nhất Bác, nghe nói là đến xem ảo thuật. Trong lòng Phương Nhất Chước khó hiều, không biết là ảo thuật gì?Tới cửa thư phòng, thấy Thẩm Kiệt ngoắc ngoắc tay với mọi người, Phương Nhất Chước và Thẩm Dũng liền đi vào phòng, Thẩm Kiệt vội vàng đem cửa thư phòng đóng lại.
46 Đưa bánh dày trở về, Phương Nhất Chước cảm thấy Thẩm Dũng có chút kỳ lạ, hắn đi trước ra sau, nhìn trên ngó dưới, khắp cả người nàng không tha chỗ nào, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
47 Khi Thẩm Dũng và Phương Nhất Chước trở về, đã thấy trong nha môn có rất nhiều người, phần lớn đều bị thương, Thẩm Nhất Bác đưa bọn họ đến tập trung trong sân của nha môn, tìm lang trung tới chữa thương trị bỏng ọi người.
48 Gà rừng lão đạo đưa tới thực sự rất ngon, tay nghề của Phương Nhất Chước lại tốt, sắc hương vị đều đủ cả, Thẩm Dũng càng ăn càng khen không dứt miệng, “Nương tử, thật ngon.
49 Ăn xong mỳ, Lưu mụ mụ ngăn cản Phương Nhất Chước đang muốn đi rửa bát, giành lấy mâm, ấn nàng ngồi xuống bên người Thẩm Dũng, chính mình thì bưng mâm đi xuống phòng bếp.
50 Thẩm Nhất Bác ra lệnh, Thẩm Kiệt lập tức mang theo người, đi điều tra những hộ gia đình và thương gia của Loan thôn. Thẩm Dũng cùng phụ thân ở trong thư phòng, đem những tài liệu ghi chép có liên quan đến Hoạt Phần thôn ra tra tìm một lượt.
51 Thẩm Dũng một đường đi về phía trước tìm, hắn cũng không bận tâm chuyện khác mà chỉ tìm đến chỗ thầy tướng số mù kia, trước sạp tướng số có rất nhiều người vây quanh, đều là đến mua bùa chú, nhưng không có Phương Nhất Chước.
52 “Cái gì gọi là một đoạn oán hận mấy đời nha?” Phương Nhất Chước nghe không hiểu, liền hỏi Thẩm Dũng. Thẩm Dũng cắn bánh chưng lắc đầu, nói: “Nương tử, nói ra sợ nàng không tin, Từ Văn Mậu, còn có cha hắn, ông nội hắn, mấy thế hệ đều liên quan đến chuyện lửa trời, không có cách nào thoát khỏi.
53 Hỉ đường đỏ thẫm, đèn lồng đỏ thẫm, chữ hỉ đỏ thẫm, chăn gối cũng đỏ thẫm. Trong Thẩm phủ giăng đèn kết hoa, mọi người đều mang tâm tình vui sướng. Thẩm Dũng và Phương Nhất Chước sau khi thử xiêm y thấy vừa người, lại cởi ra, đợi đến buổi tối bái đường mới mặc.
54 *Tiểu long bao: Là một loại bánh bao nhỏ của Trung Quốc, có xuất xứ từ vùng ngoại ô Thượng Hải. Bánh có nhân làm từ hỗn hợp gạch cua thịt lợn, và trứng.
55 Một đường đi tới kinh thành vô cùng thuận lợi, mọi người ngày đi đêm nghỉ, còn tranh thủ ngắm nhìn phong cảnh bên đường, mua đặc sản của các nơi, tiêu dao tự tại.
56 Thẩm Dũng trở lại trong phòng, thấy Phương Nhất Chước còn ngủ, hắn nhẹ nhàng đi tới bên giường, cẩn thận vén màn lên chui vào bên trong, ôm lấy nương tử cùng nhau ngủ một lát.
57 Lại nói về Phương Nhất Chước và Thẩm Dũng. Hai người ăn xong cơm trở lại phòng, Thẩm Dũng thấy Phương Nhất Chước bận trước bận sau dường như không để ý tới chuyện vừa rồi, nhưng quan sát kỹ… Vẫn là có thể nhìn ra được, nàng tỏ ra thản nhiên nhưng không mấy vui vẻ.
58 Ba ngày thoáng cái đã trôi qua, mấy hôm nay, Thẩm Dũng vẫn cùng Phương Nhất Chước đi du lãm danh thắng khắp nơi ở kinh thành, thật sự vô cùng vui vẻ, mà những người khác lại vô cùng bận rộn.
59 Thọ yến trôi qua gần một nửa mới thấy Cảnh Dật tự tay bưng một nồi canh tinh xảo tới, đem nồi canh đưa đến trước mặt hoàng thượng, rồi mới đến trước bàn quỳ xuống hành lễ, nói: “Nhi thần đến chậm, mong phụ hoàng trách phạt.
60 Ngày tiếp theo, hoàng cung còn đang đắm chìm trong niềm vui đại thọ của hoàng đế, lại được nghênh đón tân khoa Trạng Nguyên, thêm chuyện sắc phong một công chúa, tâm tình của Hoàng Thượng vô cùng tốt, bởi vậy toàn bộ kim điện đặc biệt vui mừng theo.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 138