21 Tôi phát hiện ra tâm trạng của Tập Hiểu Bắc luôn tốt khi ăn uống, thế là tôi đánh tiếng với anh chuyện cho vay sau khi anh tiêu diệt xong hai lồng bánh bao nhỏ.
22 Cửa phòng làm việc của Chu Lỵ khép hờ, có vẻ hai người bên trong cũng không sợ bị người khác nhìn thấy, ngoài cửa đã bâu lại một đám người hóng hớt. Tôi thích xem đánh nhau, nhất là cuộc chiến giữa hai người phụ nữ, thế là không tử tế chen lên hàng đầu.
23 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi không cần Tập Hiểu Bắc đồng ý đã tự hô bắt đầu, giờ đây vừa mới đắc ý vì khiêu khích được anh xong thì lại hèn nhát muốn dừng lại, thật chẳng ra làm sao.
24
“Anh Tập, hôm nay dùng phòng nào thế?”
“Tường thủy tinh. ”
Vài nhân viên phục vụ lén lút nhìn tôi, tất cả đều cười trộm. Chúng tôi đi cùng nhau qua cầu thang dẫn tới bãi tắm suối nước nóng, tôi tưởng Tập Hiểu Bắc sẽ chọn phòng sang trọng, không ngờ anh lại chọn một gian bình thường, chỉ có một bể nhỏ, ba mặt đều là vách tường, một mặt còn lại giống cửa sổ, rèm che rủ xuống đất.
25 Sau khi kêu thảm thiết, phản ứng đầu tiên của tôi là cúi người lấy tay che chim rồi tìm chỗ kín đáo để trốn, đợi đến khi nghĩ thông mới thấy biện pháp tốt nhất là nhảy xuống nước, ai ngờ Tập Hiểu Bắc nhào tới, ôm eo tôi, đặt lại tôi lên cửa thủy tinh.
26 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi quỳ xuống đất chỉ lên trời thề, nói một câu không có tính sáng tạo, Tập Hiểu Bắc quả là một người đàn ông không bình thường.
27 Tuy mẹ kế Quý Hoa của Tập Hiểu Bắc không đẹp nhưng bà có một đôi mắt sáng lấp lánh, vừa nhìn đã biết là một người không tầm thường. Tôi đặt Trương Hi Viên xuống sofa phòng khách, lễ phép nói “Chào cô chú”.
28 Nằm mơ cũng không nghĩ rằng bác Quý Hoa sẽ đến cơ quan tìm tôi, nói thật tôi hơi sợ bà, người có quá nhiều tâm tư luôn khiến tôi bất an. Nhưng lần này bà rất thẳng thắn, nói có chuyện muốn tôi giúp đỡ.
29 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi nắm tay Trương Hi Viên vào đại sảnh, em căng thẳng đến nỗi lòng bàn tay mướt mồ hôi, quả nhiên bị chướng ngại tâm lý nghiêm trọng.
30 Tôi tỉnh lại trong tiếng hoa thơm chim hót, không ngờ sau khi say rượu lại không bị đau đầu, tôi nhìn quanh một lượt, đây hẳn là phòng của Tập Hiểu Bắc.
31
Gương mặt Tạ Băng đỏ bừng lên, liều mạng lắc đầu với tôi. Tôi hơi thả lỏng ra tay, hắn khàn giọng kêu to: “Tôi chỉ đùa chút thôi! Đùa thôi…”
Tôi tỉnh táo lại, đặt hắn về chỗ ngồi, đưa cho hắn một cốc nước lọc.
32 Anh dừng xe thật, tôi chợt không biết nói gì cho phải. Con người của tôi rất vô dụng, sẽ không tranh chấp với ai, cơn phẫn nộ trào lên tận cổ họng nhưng không thốt ra được.
33
Chu Lỵ nắm hai tay tôi, mau nước mắt.
“Trời ạ, rốt cuộc cũng tìm được nguyên nhân gây bệnh rồi. Mấy hôm nay Tập Hiểu Bắc làm loạn ở chỗ chị, nhìn cái gì cũng không vừa mắt, vừa nãy còn vật lộn dưới câu lạc bộ đến nỗi quản lý phải lên tận đây kêu khóc, nói người hướng dẫn muốn từ chức, thực sự bị đánh cho không chịu được.
34 Hình như Tập Hiểu Bắc đang ngủ, không có phản ứng. Tôi tham lam ngửi hương vị quen thuộc trên người anh, không kiềm chế được đột ngột kéo khăn tắm xuống, lật người anh lại, vùi đầu gặm cắn một bên ngực.
35 Thuốc người Ả Rập cho mình vợ dùng dược tính không mạnh, chủ yếu là để gia tăng tình thú. Nhưng chính loại chất xúc tác yêu dục trộn lẫn này lại giày vò tôi đau muốn chết.
36 Kể từ khi quen biết tới nay, tôi với Tập Hiểu Bắc đều được thỏa mãn về mặt sinh lý, thế nhưng tâm lý lại cách xa cả dặm. Vậy mà đêm nay không giống thế, hai người tâm lý tương thông, làm tình như thiêu thân lao vào lửa, cực kỳ vui thích.
37 Tập Hiểu Bắc làm tình như đánh quyền anh, càng đánh càng hăng, không biết mệt mỏi. Trong lúc hỗn loạn, tôi chợt nhớ tới vị huấn luyện viên xui xẻo dưới tầng, cảm thấy mình còn thảm hơn cả anh ta, bởi vì tôi không thể từ chức.
38 Tuy tôi bị ái tình làm cho đầu óc mê muội nhưng vẫn chưa đánh mất lý trí, tôi không cho là một bà lão sống ở thảo nguyên bên rìa sa mạc có thể hiểu được lý do tại sao con trai bà lại dẫn một người đàn ông tới nơi xa xôi này.
39 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Màn đêm buông xuống, chúng tôi dừng lại đổ xăng ở một thị trấn nhỏ quạnh quẽ.
40 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Còn tốt hơn cả anh em, mẹ coi em ấy như con trai mẹ đi.