21 1 tháng sau…_Tỷ tỷ, ngươi sao vậy? – Ngọc Anh lo lắng hỏi_…. _Tỷ tỷ, ngươi muốn ăn bánh ngọt ko a – Vân Nhi dụ dỗ_…. _Tỷ tỷ, ngươi muốn cùng ta shopping a? – Phi Uyên lôi kéo_…_Tỷ tỷ…_…_Tỷ…_…_Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa… Rốt cuộc là thế nào? – Phi Uyên nhịn ko đc vò đầu bức tai hét lên một tiếng_Ko biết, từ khi tỷ thành công mang Ngọc Bảo Sứ trở về đều trở thành cái dạng đó a – Mẫn Thanh nhàm chán lắc đầu chịu thua_Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra a? – Vân Nhi cũng tò mò đến muốn điên nha_Các ngươi nên để tỷ tỷ nghỉ ngơi a – Ngọc Anh cuối cùng thở dài khuyên các tỷ muội tha cho nàng…Nàng lười biếng nằm dài trên ghế sô pha ko động, bỏ ngoài tai tiếng động của bọn muội muội nàng, chính nàng ko biết mình là bị cái gì, từ lúc rời khỏi Vương gia, mang Ngọc Bảo Sứ về như đúng tâm nguyện, nàng lại ko cảm thấy vui vẻ… Tại sao?… Mọi thứ xung quanh nàng thật trở nên nhàm chán… Ko thể ko phủ nhận, nàng nhớ hắn… nhớ hắn đến chết đc, nhưng là nàng ko thể khẳng định là như thế nào với nàng, hắn đối nàng thực có yêu thương… nhưng là hắn chưa có nói qua…Nàng rời đi cũng là muốn ình ổn định lại suy nghĩ cùng tâm trạng chính mình… Sau đêm tình hôm đó, nàng tỉnh lại như một cơn mơ, nhưng ko rõ mình đối hắn hay hắn đối nàng như thế nào… nhưng hiện tại… nàng biết… mình đã ko thể quên hắn… nàng … quá yêu hắn… Còn hắn???… Tại sao đến nay vẫn ko tìm nàng?… Có phải hay ko….