41 Khi tiếng hát của kẻ du mục cất lên, cũng là lúc linh hồn con người rời khỏi thể xác. Những con chó săn đội lốt du mục, chúng gắn xé và đay nghiến từng linh hồn lang thang trên thảo nguyên rộng lớn.
42 Khi màn đêm dần buông xuống, cũng là lúc các cuộc đi săn bắt đầu. Những con quỷ trồi lên từ mặt đất, hóa thành những con chó đen xì gớm giếc, gầm rú rượt đuổi lũ linh hồn đi lạc.
43 Bước vào khu vực nguy hiểm, Zina bỗng cảm thấy hoang mang, bước chân ngày một nặng trịch, gáy truyền đến từng cơn ớn lạnh. Rei đi sát cô như một sự che chắn.
44 Mẹ nói khu rừng ấy nhiều đom đóm lắm. Chưa bao giờ Zina được thấy con đom đóm thực sự. Cha Kaito tặng cô một đôi vợt nhân ngày sinh nhật lần thứ năm, Zina hớn hở ôm chúng lên đồi tìm đom đóm.
45 Một tuần kể từ ngày kì thi học kì kết thúc, học viên Witchcraft được phép nghỉ ngơi trong phạm vi nhà trường, ngoại trừ một số học viên phù thủy quý tộc mà cha mẹ làm bên bộ pháp thuật vương quốc phù thủy có thể xin về nhà, thì toàn bộ các học sinh khác đều phải ở lại trường rèn luyện thêm kỹ năng chiến đấu.
46 Thế giới bóng đêm, địa ngục nhuốm mùi đau khổ. Tiếng gào thét van nài vọng ra từ cửa môn quan, hàng ngàn linh hồn đang trong quá trình bị hành hạ, lột da, mổ bụng.
47 Một ả điêu ngoa, hất hàm chanh chua quát. - Mày đang hỏi bọn tao sao, con ranh?- Phải. - Zina cô dõng dạc khẳng định. Song ngẩng đầu trợn to mắt hét. - TA HỎI CÁC NGƯỜI VỪA NÓI GÌ?Bộ tứ địa ngục bàng hoàng nhìn Zina.
48 Bạn đã bao giờ nghe đến vùng đất chết chưa? Đó là nơi giam giữ những linh hồn phù thủy không chịu siêu thoát, họ níu kéo trần tục, mong ước được sống lại thêm một lần nữa.
49 Kẻ đột nhập nằm bất động. Rei phì phò nhìn thẳng vào mắt người nằm bên dưới. Đôi mắt đen láy sáng rực như hai viên pha lê trong suốt, khẽ chớp chớp linh động giữa đêm đen.
50 Cơn mưa rào ào ạt đổ xuống, gội rửa ngôi trường Witchcraft khỏi lớp bụi bặm sau mấy tháng mặt trời làm bá chủ. Chống tay lên bệ cửa sổ ngắm mưa rơi, Zina thở dài tự hỏi, đến bao giờ mọi người mới quay về.
51 Ngoại thành Tokyo, rừng cây nhuốm mùi mưa máu, cây cỏ đồng loạt héo rũ, động vật chết nằm la liệt. Ném xác con hưu sao lớn xuống dòng suối chảy siết, Dest đưa tay quẹt vết huyết lem nhem quanh mép, đảo chiếc lưỡi dài loằng ngoằng liếm láp như loài dã thú vừa đánh chén xong con mồi.
52 Hơn mười phút trôi qua, Yuki vẫn chẳng dời mắt, không thể chịu thêm nữa, Zina bực mình mở miệng quát. - Này, Shinatawa. . . - Nhưng còn lời chưa dứt thì đã bị Yuki chặn họng, bằng một câu nói, mang tính sát thương, gây nguy hiểm chết người.
53 Quả táo đỏ lăn đi lăn lại trên chiếc vali đầy đồ nằm sát cửa ra vào. Zina mím môi vân vê cuống táo, cả người trườn dài, chống cằm vu vơ nghĩ. Đoán thế nào cũng không hiểu nổi tại sao nhà trường lại muốn cô đi tập huấn ngắn hạn ở đâu đó, nghe nói khóa đào tạo này chỉ dành cho những học viên cực kỳ xuất sắc, hoặc có tài năng nổi bật trong trường.
54 Cười xòa, lắc đầu nguầy nguậy, Zina rũ tay làm hiệu không có gì xảy ra. Mọi người lãnh cảm rút ánh nhìn rời khỏi thân thể cô, trở lại làm việc bình thường.
55 Đã hơn một tháng kể từ ngày cô nhập cung tập huấn. Cái khái niệm ba ngày một đêm của thầy hiệu trưởng hoàn toàn là lừa đảo học sinh. Những tưởng sẽ được trở về trường sau khi kết thúc khóa luyện tập gian truân vất vả, không ngờ mãi đến ngày thứ ba Zina vẫn bị giữ ở lại tiếp tục kỳ tập huấn, mặc dù chẳng cam gì cái cảnh cơ cực hằng ngày lẽo đẽo trôi đi, nhưng trên danh vị là học viên ưu tú Witchcraft trong tổng hơn hàng trăm học viên bình thường, Zina đành cắn răng chịu đựng, chờ đợi cơ hội được "thả" về mái trường thân yêu.
56 Khung cảnh buổi sáng ở vương quốc pháp thuật rất xinh đẹp, khắp nơi cây cỏ tươi tốt, bầu trời trong vắt ra mây, ngoài vườn chim ca bướm múa, khắp nơi cung nhân bận rộn, tất cả như hòa làm một, tạo nên một sức sống mãnh liệt nơi cung điện xa hoa tráng lệ.
57 Ngày tổ chức buổi tiệc sắp tới, Zina bận bịu không ngớt việc. Ban ngày cô chăm chỉ luyện tập, đọc thêm sách vở và luyện câu thần chú, đêm xuống thì bị lôi đi thử phục trang, trang sức và phụ kiện trên người.
58 Bãi tha ma rợn gió lùa, từng đợt tử khí quấn vào nhau đùa giỡn, bầu trời nhăn nhó dáng chớp, mưa bắt đầu nặng rơi. Đạp nhẹ đôi chân qua lũ xương khô mục rỗng hôi thối, Death lặng lẽ bước đi trong âm thầm, xung quanh hắn tỏa ra mùi tà khí, lũ dơi đen ùa ạt đập cánh bay theo lối hắn đi.
59 Bá tước thiên văn cúi đầu, gập gối, tư tưởng không ngừng sợ hãi, run run thốt từng từ khó nhọc. - Thứ lỗi cho thần nói ra điều cấm kị này. Thưa nữ hoàng, mặt trăng Atenist, đang bị thứ gì đó, che lấp.
60 Chia tay Ayane ở vườn bách thảo, Zina trầm mặc vừa hướng lối chính điện bước đi, vừa ngẫm nghĩ về những bí mật của nhóm người Haru, thì ra ngay từ đầu bọn họ đã là học viên ưu tú, vậy mà còn làm bộ giống mấy phù thủy tầm thường.