41 Chương 41Đi tìm Hàn Tuyết HàmĐã 11 giờ, mà vẫn chưa thấy bóng dáng của Hàn Tuyết Hàm quay về. Hàn thúc bắt đầu xôn xao đứng ngồi không yên, nóng nảy mà đi qua đi lại trong phòng khách… Hàn thúc càng ngày càng giận, bắt đầu không ngừng nói: “Đúng là thằng con khó bảo.
42 Chương 42Phải chăng là tình yêu“Cút ra ngoài!. . . ” Cánh cửa của quán bar mở toang, một người bên trong lại bị tống ra như đổ rác. Ồ! Có thêm một người cùng chung cảnh ngộ với tôi? Tôi nhìn người đang nghiến răng nằm lăn trên đất mà thương xót, vừa thầm nghĩ trong bụng, có nên qua đó hỏi thăm người ta không nữa? Chợt có một bóng đen lạnh lùng xuất hiện trước mặt tôi.
43 Màn 8 YÊU TIẾP CẬNChương 43Sự lãng mạn của hoa hồng phấn“Hì hì… Hàn Tuyết Hàm? Sao… lúc trước ông hay giật ví tiền của tôi thế? Bộ trông tôi dễ ăn hiếp lắm sao?” Bước ra từ quán bar trời đã tối khuya, bọn tôi say tí bỉ cùng đi trên con đường vắng tanh, không chút e dè mà tựa vào nhau, thoạt nhìn cứ như một cặp tình nhân ngọt ngào vậy.
44 Chương 44Loài hoa duy nhất thuộc về tôi“Ai? Dám đập phá cửa tiệm của tôi vậy trời!” Xa xa phía trước bỗng nhiên ồn ào hẳn lên, trong ánh mắt của Hàn Tuyết Hàm chợt tỏ ra hoang mang thốt lên: “Chết rồi! Làm gì mà đập phá cửa tiệm bán hoa chứ?” Tôi nhìn xuống cánh tay bị thương của Hàn Tuyết Hàm, loáng thoáng hiểu ra tất cả.
45 Chương 45Niềm đau không ai biếtTừ trong phòng bệnh ló đầu ra, tôi trông thấy Hàn thúc đang rối rít cáo lỗi với cảnh sát! Còn người cảnh sát cao lêu nghêu mỉm cười gật đầu nói: “Không có gì, không có gì.
46 Chương 46Cô công chúa được ngàn vạn người sủng ái“Cinrella…”Hử? Ai gọi tôi thế nhỉ? Buồn ngủ chết đi được, làm ơn cho tôi ngủ thêm một chút đi. ” Tôi mơ hồ làu bàu.
47 Chương 47Hộp cơm yêu thươngKhi đi ngang qua một gánh hàng rong đang tỏa ra mùi hương thơm của thức ăn ngon tuyệt, đột nhiên tôi nảy ta một ý tưởng tuyệt vời: Tại sao mình không tự tay làm ra một hộp cơm lớn để khao một tên dám vì mình mà chịu đựng sự mẫn cảm với phấn hoa nhỉ? Nhân cơ hội này nhét đầy miệng hắn, để hắn khỏi lỡ miệng nói ra những chuyện xấu hổ xảy ra hôm trước nữa.
48 Chương 48Không nỡ buông cây trượng ma pháp raThật không biết tinh thần của tôi ở dưới tình trạng nào khi rời khỏi phòng bệnh. Tôi chợt cảm thấy mình như một tên lính đào tẩu, dưới sự chứng kiến của mọi người không chút tự trọng mà giơ cao ngọn cờ trắng đầu hàng.
49 Màn 9 YÊU MÂU THUẪNChương 49Cuộc gặp gỡ bất ngờHôm nay là ngày cuối tuần rảnh rỗi. Không cần đến tòa soạn nộp bài, không cần hẹn hò với Chân Hy, cũng không còn nghe thấy làu bàu ồn ào của Hàn Tuyết Hàm, cả Lâu đài pha lê im ắng đến nỗi khiến cho người ta như cảm thấy bất an.
50 Chương 50Sự bất lực của tòa soạnTừ Super Hall đi ra, trái tim tôi đập lộn xộn, không biết là hân hoan hay. . lo âu nữa! Nếu như tất cả những gì Thân Ân Thể nói là thật, như thế… tôi thật sự có thể thực hiện được ý muốn bấy lâu nay là cùng sống chung với Chân Hy? Nhưng, nếu thật như Thân Ân Thể đã nói, tôi vẫn không chút do dự mà tiếp cận Chân Hy sao? Mâu thuẫn… Mâu thuẫn! “Xin hỏi cô cần mua hoa gì ạ?” Ý! Thật là kì lạ, trong lúc suy nghĩ miên man, bất tri bất giác tôi đã đi đến tiệm hoa tươi.
51 Chương 51Tấm chân tình của Hoàng Tử“Này cô ngốc! Sao về muộn thế?” Một giọng nói không thể quen thuộc hơn ngay lúc tôi bước vào Lâu đài pha lê ập vào tai tôi.
52 Chương 52Sự bi thương giữa ba ngườiRầm rầm!. . . Trên lầu bị động đất? Bầu không khí đang diễn ra tốt đẹp thế này, sao lại bị chèn vào thứ âm thanh không được hài hòa thế này? “Tiểu Tuyết đang làm gì ở trên đó vậy?” Chân Hy hiển nhiên cũng thấy khó hiểu.
53 Chương 53Cuộc trò chuyện khiến người ta phải nín thở“Tít tít tít…” Đồng hồ báo thức hình con gấu lại bắt đầu rền vang inh ỏi. Biết rồi dậy rồi này! Tôi ấn vào nút tắt tiếng một cái thật mạnh, vươn người ngồi dậy.
54 Chương 54RANH GIỚI GIỮA KHÓC VÀ CƯỜIMình bị sao thế? Rốt cuộc là thế nào?. . . Không hiểu sao lúc rời khỏi nhà Chân Hy đến giờ, tôi cứ cảm thấy khó thở và rùng mình lạnh cóng thế này? Có một thứ gì đó ở tận sâu đáy lòng tôi đã nhẹ nhàng nứt ra, chưa kịp cảm nhận đau đớn thì đã tan biến mất.
55 MÀN 10" YÊU MÊ LOẠN"Chương 55TRÒ ĐÙA CỦA THẦN TÌNH YÊUXa xa, tôi đã trông thấy Lâu đài pha lê của mình như được bao bọc trong ánh hào quang tình nồng.
56 Chương 56 Yêu và thất vọngChân Hy nhẹ nhàng hỏi tôi: “Cinrella, cậu có thích không?” Tôi rùng mình từ trong huyễn hoặc tỉnh dậy, “Ừ… Đẹp lắm!” Rồi nói tiếp: “Chân Hy… Chuyện hôm qua… cho tôi xin lỗi!” Tôi cứ như con nít làm sai hạ giọng líu nghíu tạ lỗi với Chân Hy.
57 Chương 57Gặp rắc rối trước khi họp báoAnh tùy tùng phụ trách tiếp đãi đưa một lá đơn cho tôi nói:" thưa cô, mời cô hãy điền vào lá đơn này ạ!" "gì thế?" tôi nghi hoặc, đến tham dự họp báo mà cũng cần phải điền đơn xác nhận thân phận sao? Trước giờ tôi chưa gặp phải trường hợp này bao giờ! "chuyện là vậy! Bởi danh sách khách mời có hạn, nên chúng tôi cần phải tiến hành việc này, sẵn tiện mời cô xuất trình luôn thẻ phóng viên và thiệp mời ạ.
58 Chương 58Tình trạng đột phát trong buổi họp báoQuá trình được vào hội trường tuy rằng có một chút uất ức và khó khăn, nhưng cũng may Cinrella tôi đây là một người biết nhẫn nhục, không thèm trách cứ cô ta làm gì cho mệt.
59 Chương 59Sự lựa chọn trong thời khắc quan trọng“Xin tránh ra! Làm ơn tránh ra!. . . ” Trong đám người đó chợt vọng ra một giọng nói. “Trong tình cảnh này, mà lại có người dám xông lên lấy tin à? Lỡ có xơ xảy gì anh ta có chịu trách nhiệm không?” “Đúng là một người không có đạo đức nghề nghiệp!” Mọi người bắt đầu phẫn nộ đồng thanh chỉ trích cái tên xông lên hình như muốn lấy tin đó.
60 Chương 60Đối kháng ngoan cườngRầm rập!. . . Âm thanh bước chân rộn rã vang khắp khách sạn yên ắng. Những người ở trong hội trường từ nãy đến giờ vẫn ở trong bầu không khí căng thẳng bắt đầu bất an xao động lên.