61 “Nếu anh không phải, vậy thì tôi đây cứ yên tâm mà đánh”.
Giọng nói Hạ Thược nhàn nhã khiến không khí trong phòng có chút đông cứng, mọi người còn chưa kịp phản ứng trước những lời nói này, ngay cả chút cảm giác buồn cười hay giận dữ cũng chưa kịp bộc phát, Hạ Thược liền động thủ.
62 Tưởng Thu Lâm vừa thốt lời kia ra, không khí liền có chút xấu hổ.
Bản thân câu nói này cũng không có gì, người một nhà với nhau, mỗi gia đình nếu có gặp phải khó khăn gì, có thể giúp đỡ thì giúp đỡ, điều này thực bình thường.
63 Hạ Chí Nguyên cùng Lý Quyên ngồi trên sô pha, phòng khách trong nhà không lớn lắm, ngọn đèn toát ra ánh sáng mờ nhạt, không khí im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
64 Tục ngữ nói, nét chữ nét người, xem chữ viết của một người là có thể nhìn ra được tính tình của người này.
Vị dụ như, nét chữ thuần phác mộc mạc, tính tình người này khẳng định là hào phóng, tâm trí mạnh mẽ; nét chữ quy củ nghiêm cẩn, người này nhất định là một người khuôn phép; nét chữ như kim, làm người bén nhọn; nét bút như móc, tâm tư gian trá.
65 Cả nhà Hạ Thược chuyển nhà.
Chuyện này là do hai nhà Hạ Chí Mai cùng Hạ Chí Đào hỏi thăm được từ hàng xóm, về phần chuyển đến nơi nào, hàng xóm cũng nói không rõ.
66 Sau khi kết thúc buổi họp báo, mới là vũ hội bán đấu giá.
Vũ hội tối nay, nghiễm nhiên trở thành buổi biểu diễn dành riêng cho cô gái này. Cô vừa là chủ tịch của tập đoàn Hoa Hạ mới thành lập, cô còn là vị đại sư phong thủy thanh danh vang dội trong giới thượng lưu.
67 Chú có thể, hay là chồng cô có thể?
Một câu, khiến cả hai nhà không nén được giận trên mặt.
“Anh cả, anh nói vậy là có ý gì!” Bị nói đến chồng mình, Hạ Chí Mai liền thay ngay tư thái nghiêm túc, đứng lên, “Anh Xuân Huy làm ăn buôn bán nhiều năm như vậy, luận từng trải hay kinh nghiệm, dù sao cũng già dặn hơn so với đứa nhỏ Tiểu Thược này đi? Chúng em chỉ có ý tốt nhắc nhở vợ chồng anh đừng có quá tin người, ý tốt lại bị anh coi như là rác rưởi như vậy sao?”
“Luận tư lịch hay kinh nghiệm, tôi cũng tin rằng Xuân Huy giỏi hơn so với Hạ Thược”.
68 Bắc Kinh.
Trong căn nhà u tĩnh, từ xa nghe thấy tiếng mài rất nhỏ. Trong một gian phòng làm việc kiểu xưa, trên bàn đặt một cây đèn, một người đàn ông với khuôn mặt tuấn tú đang mài một chiếc vòng ngọc dưới ánh đèn.
69 Chuyến xe đặc biệt mà trường học cử tới đón là một chiếc xe thương gia bình thường, người đến có phó hiệu trưởng Nhất Trung Thanh thị – Lô Bác Văn, chủ nhiệm giáo vụ Tiền Hải Cường cùng chủ nhiệm lớp Lỗ Nhài, ngoài ra còn có một người lái xe.
70 Trước một ngày khai giảng của Nhất Trung Thanh thị, ngoài cổng trường vô cùng náo nhiệt. Học sinh cũ đến trường, tân sinh nhập học, trong ngoài trường đều là dòng xe cộ đông đúc.
71 Bởi vì đây là ký túc xá của bốn người cho nên giường với bàn học thường được gắn liền, giường của mỗi người đều được chuẩn bị một chiếc bàn gấp gắn lên.
72 Lục hào khởi quẻ bắt nguồn từ 《 dịch kinh 》, dịch có sáu mươi bốn quẻ, mỗi quẻ lục hào, cho nên mới dùng tên này.
Ý nghĩa của chữ ‘hào’, kỳ thật chính là âm dương.
73 Gương bát quái phong thủy chính là tổ hợp của bát quái cùng gương, thông thường chỉ dùng để hóa giải sát khí mạnh mẽ của ngũ hoàng đại sát, trong tình huống không có sát khí sẽ không sử dụng.
74 Tại khách sạn Hải Phong.
Vào bảy giờ tối, một chiếc Mercedes Benz dừng lại trước cửa khách sạn. Hai người đàn ông trung niên bước xuống từ xe, đều khoảng bốn, năm mươi tuổi, tây trang phẳng phiu, vừa xuống xe liền cười hớ hớ mở cửa xe, một cô gái bước xuống xe.
75 “Quỷ — “
Một tiếng thét chói tai khiến thần trí mơ hồ của Hạ Thược thanh tỉnh lại.
Lúc này cô đang đứng ngoài cửa ký túc xá, ánh mắt đảo qua, thấy cửa phòng ký túc xá mình cùng phòng đối diện đều mở tung ra, mà tiếng thét chói tai vừa rồi là truyền ra từ phòng ký túc xá của mình, giọng nói kia Hạ Thược nhận ra, là bạn cùng phòng kiêm ngồi cùng bàn – Miêu Nghiên.
76 Trong ngành đồ cổ này, không thể tránh khỏi việc tiếp xúc với vật trong đất. Nhưng sau khi lấy được vật, thường thì sẽ “rửa trắng” vật đó, cũng chính là bán cho những người ngầm thu mua văn vật, sau đó vật này đến tay người khác thì cũng được thêu dệt một lai lịch dễ nghe, bán lại cho một số nhà sưu tầm, sau đó mới có thể tới tay người thu mua đồ cổ.
77 Công trình nghe đồn vẫn xảy ra sự cố không ngừng kia ở trên một con đường phồn hoa trong nội thành, cách ngã tư đường khoảng năm con phố. Đoạn đường hoàng kim đó, nếu có thể suôn sẻ xây dựng khu dân cư cao cấp, ở vị trí đó ắt sẽ kiếm được một khoản lớn!
Nhưng lúc này ở trước mắt Hạ Thược, lại là một khu công viên trống rỗng, cũng không phải cảnh trí vắng vẻ, mà là không có người.
78 Hạ Thược và Từ Thiên Dận liếc nhìn nhau, trong tai vẫn còn văng vẳng câu nói kia của Liễu Tiên Tiên “Sát khí lớn hay không lớn”, lập tức cảm thấy như bị sét đánh tại chỗ, lại bị Từ Thiên Dận bắt gặp, hai má càng thêm đỏ hồng, không nhịn được mà rời mắt nhìn chỗ khác.
79 Hạ Thược thật không ngờ tại thành phố Thanh này lại có thể gặp được người quen, mà cũng chính là người mà mình không hề muốn gặp.
Người đàn ông ngoài sàn nhảy kia nhìn còn rất trẻ, chỉ khoảng hai mươi sáu tuổi, anh ta mặc một bộ tây trang vàng nhạt, vóc người trung bình, làm màu làm mè nhưng kỳ thực cũng được coi là tuấn tú, nhưng đây lại là khuôn mặt mà Hạ Thược cực kỳ căm ghét ở kiếp trước.
80 Giết người?
Tiếng thét chói tai vang lên giữa đêm khuya khiến ai nghe cũng phải dựng tóc gáy, tiếng thét bén nhọn mang theo sợ hãi của một cô gái không hề giống như đang đùa.