81 Vụ án cây đậu đỏ bị trộm tuy rằng đã tuyên bố phá, nhưng lo lắng đến nhiệm vụ quay phim của "nghi phạm", Vương Trung Đỉnh áp dụng phương thức xử lý nguội.
82 Du Minh vừa trở lại phòng liền nhận được điện thoại của đoàn phim, suy xét khoảng thời gian này mọi người phải bận rộn quay quầng, đạo diễn quyết định cho nghỉ đột xuất một ngày, điều chỉnh tốt trạng thái rồi quay lại làm việc.
83 Bởi vì Hàn Đông biểu hiện quá mức xuất sắc, khiến cho cảnh quay của những diễn viên còn lại bị Lỗ đạo diễn ghét bỏ, các loại NG các loại soi xét. Kế hoạch vốn là 5 giờ quay thực tế kéo đến 12 giờ, từ khi trời một mực quay đến hừng đông, khiến cho cả studio ngáp loạn, người ngủ ngã trái ngã phải.
84 Thời gian giống như ngừng lại. Không biết qua bao lâu, Hàn Đông rốt cục một đầu đâm vào khuỷu tay Vương Trung Đỉnh, cố thế nào cũng không dậy nổi rồi.
85 Sau khi Hàn Đông đạp cửa mà ra, Vương Trung Đỉnh cũng suy nghĩ rất nhiều. Y nhớ không rõ bản thân mình từ khi nào thì lại cho Hàn Đông loại ám chỉ tâm lý đó.
86 Hàn Đông tựa như một con Đại Cẩu đặc biệt thích ăn đồ thừa, theo đuôi Vương Trung Đỉnh một đường. Mãi cho đến khi ăn hết mới ưỡn nghiêm mặt hỏi: "Anh vì cái gì không vạch trần tôi, ngược lại dung túng tôi đây?" "Tôi vì sao phải vạch trần cậu?" Vương Trung Đỉnh hỏi lại.
87 Đêm khuya từ studio trở về, Du Minh đã buồn ngủ không chống đỡ nổi, Hàn Đông vẫn còn ra ra vào vào, một mực mân mê loạn. "Cậu làm gì đây?" Du Minh hỏi.
88 Hàn Đông lúc này mới nhớ tới, hắn tựa hồ chưa từng tìm hiểu qua thông tin cá nhân của Du Minh. Hắn đã tìm qua tên Lý Thượng trên mạng, tìm qua Trương Tinh Hồ, thậm chí cả tên mình cũng tìm qua, chỉ là không tìm qua Du Minh.
89 "Kết quả gì?" Vương Trung Đỉnh hỏi. Nhị Lôi hít sâu một hơi, nói: "Hai người là một đôi. " Diễn cảm Vương Trung Đỉnh ngay lúc đó, tựa như nghe được có người nói kỳ thật mùi vị phân không tồi.
90 Ngày hôm sau, tin tức về buổi họp báo liền lên trang đầu các báo. Không phải nhờ vận dụng quan hệ của công ty Trung Đỉnh, cũng không phải bởi vì tuyên truyền mạnh mẽ, chỉ là vì một đoạn khiêu vũ kia của Du Minh.
91 Hàn Đông xấu xa vỗ một cái lên mông Du Minh "Vì sao phải hỏi tôi chuyện này?" Sâu trong lòng Du Minh gào thét một tiếng 'tôi thao tổ tông cậu!!' Trán nổi gân xanh, cổ đổ mồ hôi, mặt đau khổ một trận ở trên giường mới mở miệng: "Tôi chỉ là thắc mắc thôi.
92 Nói đến đây, Hàn Đông mới nhớ tới mục chính mình đến, vội xun xoe dắt Vương Trung Đỉnh sang một bên ngồi xuống ghế lạnh, trịnh trọng nói: "Tôi tới hát một ca khúc tự tay viết cho anh nghe, nghe xong anh cần phải hiểu trình độ sáng tác của tôi.
93 Đây là một cây đàn ghi-ta hoàn toàn làm bằng tay, cần đàn chọn dùng loại gỗ vân sam cao cấp nhất của Mỹ, mặt phím và ngựa đàn là dùng gỗ hoa hồng Ấn Độ, cả thùng đàn đều được khảm vỏ bào ngư nhập khẩu Úc.
94 Sau khi Du Minh trở về, Hàn Đông tiếp tục "Múa bút thành văn". Đàn ghi-ta để cạnh tay, năm lần bảy lượt muốn sờ, đều cắn răng nhịn xuống. Theo tình tiết phát triển, đỉnh đầu Hàn Đông bao phủ u ám ngày càng nặng, bả vai cứng ngắc run rẩy đến càng lợi hại, cảm giác ký tự trước mắt cũng bắt đầu nhảy nhót.
95 Một giờ sau, Hàn Đông lại bị áp giải trở về văn phòng Vương Trung Đỉnh. Bên cạnh bàn công tác Vương Trung Đỉnh có một bàn làm việc phụ, bình thường lúc bận Phùng Tuấn sẽ tới đây hiệp trợ.
96 Mấy ngày này Lỗ đạo diễn một mực chạy khắp nơi tìm kiếm kịch bản, tự mình cũng thử viết, hoàn toàn, từ đầu, luôn luôn từ chối ôm chờ mong đối với Hàn Đông.
97 "Có phần diễn nam giả nữ?" Lý Thượng kinh ngạc là giả vờ, Hàn Đông kinh ngạc lại là thật. Vương Trung Đỉnh liếc xéo hắn một cái, "Sao? Cậu có thể diễn?" "Tôi sao có thể diễn loại nhân vật này? Vấn đề ngoại hình, hoàn toàn đảm đương không nổi.
98 Trong phòng họp tầng 6 cao ốc tập đoàn Trung đỉnh đang diễn ra cuộc họp báo cáo thành tích. Người tham dự chủ yếu là các đại cổ đông trong tập đoàn, vị trí chính giữa đương nhiên là chủ tịch Vương Hải Chí.
99 Một khắc Hàn Đông cầm quyển tạp chí kia mới biết hình nào của mình được chọn đăng trang bìa. Quả nhiên là một bức ảnh phô bày toàn bộ thế mạnh cơ thể.
100 Buổi chiều, cả người Hàn Đông nhiệt khí lâng lâng, ánh mắt nhìn người đều có điện. Du Minh đang ở trong phòng thu dọn đồ đạc, Hàn Đông dùng tướng hồn xiêu phách lạc lắc lư đi vào, méo mó đứng trên khung cửa, con ngươi nóng rát nhìn chăm chú vào Du Minh, sâu kín nói: "Tôi như thế nào cứ cảm thấy có một dòng nhiệt khí mạnh hướng về bụng?" Du Minh cũng không ngẩng đầu nói: "Xả đi!" Quả nhiên, Hàn Đông nhanh vọt vào buồng vệ sinh.