61 Ngày hôm sau, Vương Trung Đỉnh lại đi công tác lần thứ hai, lần này là được mời tham gia hội nghị lãnh đạo cấp cao, còn cả một loạt các hoạt động tương quan, tính ra ít nhất thời gian phải một tuần.
62 Buổi tối, Phùng Tuấn đứng ở ban công, vừa hóng gió vừa nói chuyện điện thoại cùng Quý Đào. "Ừ, ừ, hắn chịu nghe cậu là tốt rồi. " Vương Trung Đỉnh vừa hay đi đến ngắm biển, nghe được Phùng Tuấn nói chuyện điện thoại, thuận miệng hỏi: "Ai gọi tới?" "Quý Đào, hội báo tình hình Hàn Đông.
63 Không để cho bất kì ai nào kịp phản ứng, Vương Trung Đỉnh đã kéo Hàn Đông vào thang máy. Lần này trong gian thang máy thủy chung tỏa khắp mùi hương thung, rốt cục dùng "đế giày đôn thịt mông" ưu ái đáp lễ Hàn Đông.
64 Buổi tối, Quý Đào lại tới ký túc xá Hàn Đông. "Tôi thấy ý Vương tổng là muốn đưa cậu đến công ty Phùng Mục Chi. " Hàn Đông khẽ nhíu mày, "Phùng Mục Chi?" "Chính là Đường tỷ của Phùng Tuấn, nổi danh nhất trong nghề quản lý nghệ sĩ, hiện tại rất nhiều người đại diện của công ty chúng ta đều là năm đó nàng đào tạo ra, tôi cũng là một trong số đó.
65 Sáng sớm hôm sau, Hàn Đông tỉnh dậy vươn vai, thời tiết hôm nay có vẻ rất tốt, ánh nắng tươi sáng, ngàn dặm không mây, thật hợp lòng ta a! Dọn dẹp đồ xong, Hàn Đông lại nhào lên trên giường lần nữa, hưng phấn nắm tay đấm vào không trung, lão tử rốt cục có thể thoát khỏi đống đồ hơi đó rồi! Lại lật giường xuống, kéo xẹp ghế sa lon hơi.
66 Nghe được chi một tiếng, Du Minh theo bản năng nhìn về phía cửa, kết quả Hàn Đông hai giờ trước gióng trống khua chiêng bước ra ngoài lại đã tang mi đáp mắt trở về.
67 "Tôi có thể ký tên cho anh, nhưng có hai điều kiện. " Hàn Đông hướng Vương Trung Đỉnh nói. Vương Trung Đỉnh ý bảo hắn cứ mở miệng. "Thứ nhất, đổi đồ gia dụng mới cho tôi; thứ hai, cho tôi một trợ lý mỹ nữ.
68 Hàn Đông vẫn bí mật ký tên cho Vương Trung Đỉnh. Nhưng chuyện này cũng không gây trở ngại cho kế hoạch của hắn, nếu như nói trước kia chống đối cùng Vương Trung Đỉnh chỉ là do bới lông tìm vết, hiện tại chính là trả thù trắng trợn.
69 Bởi vì đậu đỏ là thực vật quý hiểm nhất nước ta, chính phủ lệnh cấm nhổ hoặc là đốn củi, cho nên chuyện tình đánh mất cây đậu đỏ không có cách nào khái báo, chỉ có thể điều tra dựa vào nhân lực trong công ty.
70 Vương Trung Đỉnh đuổi tới phòng hóa trang, phát hiện Hàn Đông thật sự đang khóc, hơn nữa chính xác giống như tạo hình sư hình dung, khóc đến vô cùng bi thảm.
71 Hàn Đông đang buồn bực, Nhị Lôi lại gọi điện thoại tới. "Quần áo mới đã chuẩn bị xong, có thời gian đến đây thử chút. " "Được, biết rồi. " Cúp điện thoại, Hàn Đông hướng Du Minh hỏi: "Ngày mốt có một nghi thức ký hợp đồng, cậu tham gia không?" "Hôm đó tôi có việc.
72 Ngày hôm sau, Hàn Đông không bước chân ra khỏi nhà, một mực ở trong phòng gõ gõ đánh đánh. Tới lúc chạng vạng Du Minh đi qua liếc mắt một cái, phát hiện giường gỗ cơ bản đã hoàn thành, chỉ thiếu sơn bên ngoài.
73 Xe đang đi trên đường, Hàn Đông lấy ra một chiếc điện thoại, không coi ai ra gì ngồi chơi trò chơi. Di động này quả thực là dựa theo tính tình của hắn thiết kế, tốc độ rùa bò kia khiến Vương Trung Đỉnh ngồi bên cạnh sốt ruột đến nhìn không được.
74 Chạng vạng, Hàn Đông hướng Nhị Lôi mang thịt đến cố ý thăm dò, "Cái này là mua ở đâu? Sao tôi chạy khắp các siêu thị, cũng không phát hiện loại này?" "Quà biếu đặc biệt, không bán ngoài.
75 Nghe Vương Trung Đỉnh nói về nhân vật xong, Hàn Đông cả người cũng mất bình tĩnh. "Dựa vào cái gì người ta vừa ra mắt liền diễn thiếu gia giàu có phong lưu, tôi lại diễn quỷ a?" Vương Trung Đỉnh nghiêm túc nói: "Giá trị diễn viên không phải dựa vào nhân vật mà định ra.
76 Sau khi Trương Tinh Hồ về phòng, Hàn Đông tiếp tục sắp xếp đầu gỗ của mình ở phòng Du Minh. Du Minh nhìn chằm chằm Hàn Đông lúc lâu, đột nhiên mở miệng nói: "Hắn không bằng cậu.
77 Lỗ đạo diễn nhất thời bốc hỏa lớn, "Nếu có người làm được thì sao?" "Nếu ngài có khả năng tìm được một người như thế ở hiện trường, tôi lập tức nhận lỗi trước toàn bộ nhân viên!" "Đây chính là cô nói.
78 Sáng sớm hôm sau, Hàn Đông tỉnh lại trên ghế salon liền đứng dậy đi về phòng, muốn thưởng thức "kiệt tác" đêm qua một chút, kết quả lật nửa ngày cũng không tìm được kia thanh lược gỗ kia.
79 Lựa chọn liền mấy giờ, cuối cùng Du Minh tìm được môt bộ có kiểu dáng và giá cả đều vừa ý, kết quả lúc trả tiền lại bị thông báo thẻ của cậu không thể dùng ở đây.
80 Trở lại ký túc xá, Hàn Đông liền xả nước ấm vào thùng gỗ, ngồi cả người xuống. Thanh gỗ tản ra mùi thơm tự nhiên, nước ấm làm dịu thân thể mệt mỏi, âm nhạc hun đúc linh hồn không kiềm chế đượcLại đốt một điếu thuốc, một chân vươn ra, một thả trong thùng gỗ.