341 Trong thương vụ nhập khẩu hai dây chuyền từ Xiyoumingsi của Mai thép thì David Alan là tổng liên lạc do phía Anh chỉ định, gia tộc của Alan cũng là gia tộc tiếng tăm trong ngành xây dựng kiến trúc ở trung bộ nước Anh.
342 Chợt nhìn thấy Thẩm Hoài đi đến, Thành Di còn tưởng nhìn nhầm người, hơi sững lại. Lúc gặp mặt lần đầu hồi tháng giêng, tuy ấn tượng về Thẩm Hoài của nàng không tốt đẹp cho lắm, nhưng Thẩm Hoài nhìn cũng đẹp trai, chí ít đối với con gái vào đời chưa sâu, có đối tượng như thế, bất luận từ gia thế hay vẻ ngoài đều có thể đem lại cảm giác hư vinh, thỏa mãn tối đa.
343 Hành động nhấc tay lên xem đồng hồ của Thẩm Hoài khiến tên thanh niên ngồi trước Lưu Phúc Long chú ý. Hắn chếch người lại, nhấc cổ tay lên cho Thẩm Hoài nhìn, hỏi: “Huynh đệ, đồng hồ của cậu chạy giờ BK à, bây giờ ở BK là mấy giờ? Tên thanh niên vừa nói vừa giơ cổ tay, làm như hận không thể phe phẩy chiếc đồng hồ vàng chóe ra trước mặt Thẩm Hoài vậy.
344 Máy bay đến BK, mấy người Thành Di, Úc Bồi Lệ, Lưu Phúc Long chỉ mang hành lý đơn giản, riêng mình Thẩm Hoài cầm theo mấy túi nặng trình trịch, xuống máy bay còn phải đợi hành lý từ băng chuyền đưa ra.
345 Bị cảnh vệ gô cổ trói lại, mới đầu Lưu Phúc Long còn giãy dụa, đến sau dính hai gậy cao su mới thành thực chút. Úc Bồi Lệ hoảng thần, không biết phải ứng phó làm sao, đứng ngây ra đó.
346 Thẩm Hoài quay đầu thấy tiểu Ngũ đang bước xuống từ một chiếc xe taxi, hơi sững sờ, vô thức lỏng tay đang ôm chặt Thành Di ra. Lưu Phúc Long bị Thẩm Hoài đạp một phát vào bắp đùi, loạng choạng lui ra sau, có điều sợi dây lí trí cuối cùng trong đầu đã bị cú đá kia làm đứt, thấy Thẩm Hoài quay đầu ngơ người ra đó liền vung quyền đấm vào gáy hắn.
347 Nhìn Kỷ Thành Hi đưa tay ra, Trương Bật Cường hoảng loạn nắm lấy. Kinh hách, kinh hỉ mà Trương Bật Cường nếm trải; những thăng giáng của cung bậc cảm xúc trong ngày hôm nay đủ để y hồi tưởng cả đời.
348 Thẩm Hoài vừa ấn phím nghe, đầu dây bên kia Tống Hồng Quân đã ồn ào: “Cậu chạy đi đâu, sáng nay về BK rồi đúng không? Sao xuống máy bay lại lặn mất tăm không thấy bóng dáng đâu hết? Gọi điện thoại cũng im như thóc, thế giờ đang ở đâu?”“Anh đến sân bay đón tôi?” Thẩm Hoài hỏi lại.
349 Thành Di còn chưa quen với chênh lệch múi giờ, muốn về nhà nghỉ ngơi trước, tiểu Ngũ đành phải theo nàng rời đi, trước khi về còn uy hiếp Kỷ Thành Hi: “Em nhất định sẽ báo lại với chị, nói anh bắt em về trước, chuyện xấu bọn anh làm tiếp theo em chẳng biết gì cả…”Trương Bật Cường biết phận sự ở đây không liên quan gì đến mình nữa, thức thú cáo từ đi luôn.
350 Cậu có quá nhạy cảm không đấy? Hai ba ngày chị cậu phải chạy đến BK một lần, chưa nói cái khác, chị cậu cũng cần có người lái xe đón tiếp, đặt phòng gọi món, sắp xếp hành trình, vé tàu vé xe… có đúng hay không? Vì vậy chị cậu mới đặt văn phòng đại diện, dùng người mình tin tưởng, một năm tiêu tốn 7-8 vạn là cùng, thế mà cậu cũng có ý kiến?” Bên kia điện thoại, đối với chất vấn từ phía Thẩm Hoài, Tôn Á Lâm không chút để tâm, chỉ hai ba câu đã khiến hắn á khẩu không nói được gì.
351 Ngay đêm hôm đó, Tống Hồng Quân ra mặt mời một số nhà đầu tư ở BK, giới thiệu bọn họ tiếp xúc với Thẩm Hoài. Cũng trong đêm, Thẩm Hoài gọi điện chào từ biệt Kỷ Thành Hi.
352 Cho dù Đàm Khải Bình mặc nhận, tập đoàn lợi ích vây quanh cảng Thiên Sinh cũng không khả năng khoanh tay đợi chết, để khối bánh ngọt này rơi vào tay kẻ khác.
353 Dương Lệ Lệ không dám đáp lời Tôn Á Lâm, về phòng thay quần áo, đứng trước gương, nhớ lại Tôn Á Lâm nói “mấy lượng thịt” giữa đùi Thẩm Hoài, nhịn không nổi bật cười khanh khách, thầm nhủ chắc Tôn Á Lâm chưa gặp qua cảnh Thẩm Hoài trần như nhộng, không thì mới có giọng điệu khinh thường như thế.
354 Triệu Trị Dân là chuyên gia luyện kim cao cấp ở đại lục, các doanh nghiệp mời chào không biết bao nhiêu mà kể, chí ít từ quy mô mà luận thì Mai thép tuyệt không có cửa…Thẩm Hoài cũng không ôm hy vọng quá lớn rằng Triệu Trị Dân sẽ nhận lời, thậm chí hắn chỉ trông mong Triệu Trị Dân sẽ tiến cử một nhân vật thích hợp khác, giúp Mai thép tổ kiến viện nghiên cứu cho riêng mình.
355 Đến trung tuần tháng 5, dây chuyền của Xiyoumingsi đại thể đã dỡ bỏ xong, tổng thiết bị lên tới 36000 tấn sau khi vận chuyển tới London đã được đưa lên thuyền.
356 Trong phòng nghỉ, Lưu Vĩ Lập, Tô Khải Văn, Phan Thạch Hoa cùng với phó bí thư, quyền khu trưởng Đường Ấp Chu Kỳ Bảo đều là đích hệ mà Đàm Khải Bình đề bạt, cân nhắc sau khi đến Đông Hoa; Cũng có thể nói là lực lượng trung kiên của Tống hệ ở Đông Hoa; bọn hắn đều biết rõ quan hệ giữa hai cha con Thẩm Hoài.
357 Về đến Thượng Khê viên, mấy người Thẩm Hoài chỉ tranh cãi có hơn mười phút trong phòng nghỉ. Trong mắt người khác, bọn hắn chỉ là nghỉ tạm một chút sau cả buổi chiều tham quan, tẩy rửa qua một chút lại ra ngoài tiến hành hiệp đàm với khách khứa.
358 Thời gian đoàn khảo sát dừng ở đại lục có hạn, dùng tiệc Buffet mới có thể giành được thiện cảm từ giới đầu tư, số dự án có cơ hội giao lưu hợp tác cũng sẽ nhiều hơn.
359 Tống Văn Tuệ đẩy cửa đi vào, thấy Thẩm Hoài và Tôn Á Lâm trốn trong phòng, ngồi đối diện nhau, cả hai đều chống cằm trên bàn, mắt to trừng mắt nhỏ, không nói lời nào, bèn cười mắng: “Thế nào, ném tạc đạn xong rồi vào đây phát sầu?”Thẩm Hoài ngồi thẳng người, nói: “Cô, cô đừng mắng cháu, cháu bị bức gấp mới phải làm thế; giờ mà không tỏ chút thái độ, có trời mới biết ngày mai bọn họ sẽ làm những gì….
360 Đi ra từ Nam viên, Phan Thạch Hoa, Lưu Vĩ Lập bồi cùng trên một chiếc xe với Đàm Khải Bình. Tài xế Hoàng Hi mắt không chuyển tròng chăm chú nhìn vào đường sá trước mặt, toàn thần quán triệt lái xe, tựa hồ bất tri bất giác đến những gì đã xảy ra đêm nay.