161 Edit: Từ NhânBeta: DựcHữu Nhàn càng thêm nghi hoặc. “Nhưng nếu tình cảm của người với Thuộc lão Vương Gia rất tốt, vậy thì lại càng không có lí do gì mà vứt bỏ hai cha con bọn họ!”“Ta không có vứt bỏ bọn họ!” Thích Nhược Lan vội vàng phủ nhận, vẻ mặt vì đau khổ mà ủ rủ, “Là bởi vì …”“Bởi vì cái gì?”Hữu Nhàn thúc giục hỏi.
162 Edit + Beta: DựcNàng đã sớm gọi Thích Nhược Lan là bà bà, ba tháng ở chung cùng bà rất vui vẻ. “Ta không khen con, ta chỉ nói thật thôi. Chỉ cần thấy gương mặt con, là đã có thể khiến ta hài lòng rồi, tiểu nha đầu con giống như trời sinh ma lực khiến người khác cảm thấy tự nhiên vậy” Thích Nhược Lan cười nói.
163 Edit + Beta: DựcRốt cuộc nàng cũng hiểu được nguyên nhân vì sao hắn lại cố chấp như vậy!Có lẽ từ nhỏ đã không có được tình thương của mẫu thân khiến hắn trở nên cao ngạo, khó tiếp cận, không dễ dàng tin tưởng người khác.
164 Edit + Beta: Dựcnàng không nói tới việc trước đây thừa dịp phụ thân và ca ca không có ở nhà lão Vương Phi đã ngược đãi nàng thế nào. Đằng sau cảnh tượng hào nhoáng…cuộc sống của nàng cũng không khác hạ nhân là mấy.
165 Edit + Beta: Dực“Đọc thuộc một lần nữa…cho ta! Lớn tiếng lên! Nếu như ngươi không thuộc chồng sách này, đêm nay đừng mong ăn cơm!”Thuộc lão Vương Phi trừng mắt nhìn tiểu Thuộc Phong, tay đặt trên chồng sách cao ngất.
166 Edit + Beta: Dực“Vương Phi nương nương, tới kho thóc phía bắc, có thu hoạch được gì không?” Ngọc Nhi híp mắt, một câu hai nghĩa hỏi thăm. “Thu hoạch?” Hữu Nhàm nhướn mày “Không được nhiều lắm!”Nàng cố ý giấu chuyện nàng và Thuộc Phong cãi nhau, không muốn để nữ nhân hư hỏng Ngọc Nhi này có cơ hội độc miệng.
167 Edit + Beta: DựcVẻ mặt Ngọc Nhi cũng cứng ngắc, tuy nhiên nàng ta luôn có thể điều chỉnh tâm lý của mình. “Ngươi muốn ta nói vì sao ta biết hả? Nếu ta ở cùng Vương Gia ba tháng nửa bước cũng không rời giống ngươi, không mang thai mới là lạ!”“Ta không bị bệnh! Cơ thể ta vẫn rất tốt!”Hữu Nhàn vốn không tin.
168 Edit + Beta: DựcĐương nhiên là ông biết không thể mang thai đối với bất cứ nữ nhân nào cũng đều là loại đả kích có sức hủy diệt vô cùng lớn. Nhưng việc đã đến nước này, ông cũng không thể thay đổi được gì.
169 Edit + Beta: DựcDực: Không biết đã bao lâu không post truyện rồi :)) thật là ngại quá…. biết các bạn phải đợi khá là lâu nên tối nay Dực post thêm 1 chương nữa coi như là ấy ấy đi :v …một chương nữa sẽ được post vào chủ nhật nhé :v“Thuộc Phong…ta…”Trong lòng Hữu Nhàn chua xót, nàng không biết nên nói với hắn thế nào.
170 Edit + Beta: DựcHai tháng sau, tiết trời chuyển sang thu. Tính tình Hữu Nhàn cũng thay đổi rất nhiều, không biết là do nàng cố ý kìm nén không thể hiện bực bội ra ngoài hay thế nào.
171 Edit + Beta: DựcTrong đầu nàng, trừ hai chữ “lãng phí”, không thể tìm được từ nào khác. “Không hài lòng với biểu hiện của ta? Hay là cái khác?”Bàn tay to của hắn rời hỏi người nàng, ánh mắt thâm trầm dò xét con ngươi mờ ảo (*) của nàng, ngón tay chỉ vào má lúm đồng tiền của nàng.
172 “Hữu Nhàn, con đưa ta tới kinh thành, Phong nhi có biết không?”Thích Nhược Lan vừa mới chuyển vào căn phòng mới, mặc dù ở gần nhi tử, trong lòng rất vui vẻ, nhưng vẫn không thể không lo lắng.
173 Edit + Beta: DựcHa ha ha, valentine vui chứ mọi người? :v chương này là quà tặng mọi người nhân dịp valentine đó :v“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hữu Nhàn, nói cho bà bà nghe được không?”Thích Nhược Lan cười âu yếm.
174 Hữu Nhàn dán mặt vào bộ lông tơ của nó, cảm giác đồng bệnh tương lân trỗi dậy trong lòng nàng. “Thì ra chúng ta giống nhau. Đều không có ai yêu thương, đều cô độc.
175 Edit + Beta: DựcBiểu hiện “tất cung tất kính” (*) của nàng lúc này quả thật cũng sắp khiến hắn muốn rời tầm mắt, nhưng kết quả không ngoài dự đoán của hắn, rất nhang sau nàng lại lộ ra vẻ hài tử ham chơi.
176 Edit + Beta: Dực“Ta mang đi giặt hết, để lại một cái cho chàng thay. Ta thấy trời nắng tốt, y phục trong tủ có nhiều cái không mặc đến, cho nên mới muốn mang ra giặt hết một lần, nhân lúc trời nắng, phơi một chút.
177 Edit + Beta: Dực“Đừng cúi mình như vậy ta không bảo ngươi…làm như vậy!”“Cái này không phải là chàng bảo, là ta muốn làm cho chàng!”Vẻ mặt Hữu Nhàn dịu dàng còn lộ ra vẻ mỉm cười, nếu là trước đây bị thiệt thòi, nàng tuyệt đối sẽ không phản ứng như vậy.
178 Edit + Beta: DựcHữu Nhàn tự nói một mình, lộ ra biểu cảm bằng hữu với Tiểu Bạch. Tiểu Bạch ngẩng đầu nhỏ nhìn lại nàng, sau đó đột nhiên kêu lên hai tiếng nghe rất vui vẻ, rồi nhảy xuống bàn trà chạy ra ngoài.
179 Edit + Beta: Dực“Võ đài, thi đấu? Chàng muốn tham gia?”Hữu Nhàn căng thẳng đứng lên, thi đấu võ đài năm nào cũng có. Đó là do Hoàng Thượng cố ý tổ chức để khuyến khích hoàng thất tập võ nhiều hơn.
180 Edit + Beta: DựcNgười ngoài nếu không hiểu gì về võ thuật sẽ không biết chỉ trong khoảng thời gian một cái nháy mắt bọn họ đã dùng rất nhiều chiêu thức, lực đạo dũng mãnh đủ để khiến một người bình thường dính một quyền cũng có thể mất mạng.