41 Quân Mặc Sơ nhìn phòng củi không một bóng người, lâm vào trầm tư.
Đem tất cả ký ức trong đầu lật đi lật lại, tỉ mỉ tìm tòi, suy đoán điều tra xem ai có khả năng mang Ninh Thanh Hà đi.
42 Trong trí nhớ của thân thể này, Quân gia chỉ có năm hài tử, nàng là thứ ba, nếu nàng thật sự có một ca ca sinh đôi, nàng nên là thứ tư mới đúng!
Huống hồ, nếu nàng quả thật có người ca ca sinh đôi đó, vì sao trên dưới Quân gia tất cả mọi người đều không biết?
"Ngũ muội, ngươi nói là sự thật?" Quân Mặc Sơ nghĩ chuyện này quá mức quỷ dị, có lẽ là Loan Tuyết nghe nhầm đi?
"Đây đều là Loan Tuyết chính tai nghe!" Nghĩ Quân Mặc Sơ dường như không tin nàng, Quân Loan Tuyết có chút mất hứng bĩu môi, lần trước nàng trộn đi vào gian nhà chính giữa của từ đường (là gian để làm lễ ) chơi đùa, không cẩn thận bị dè ở bên trong chuông lớn, nàng ở trong đó của tiếng mà mọi nguoif không ai để ý nàng.
43 Thanh Minh Dạ chắp tay phía sau, nhàn nhã nhìn Quân Mặc Sơ, không chút do dự bỏ lại nàng mà xoay người rời đi, môi khẽ nhấc "Lẽ nào, ngươi không muốn biết tại sao mình đột nhiên mạnh lên sao?"
Nghe vậy, Quân Mặc Sơ bước chân dừng mà quay người lại, không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào hắn.
44 "Ơ, đây không phải Tam tiểu thư phế vật của Quân gia sao. "
Cửa vừa mở ra, nhìn thấy trong sương phòng cư nhiên chính là Quân Mặc Sơ, thiếu gia quý tộc bên cạnh Nam Cung Thần âm dương quái khí (kỳ quái) kêu lên, "Điện hạ, cư nhiên là vị hôn thê xinh đẹp của ngươi a.
45 Quân Mặc Sơ nở nụ cười, nàng từ lúc sinh ra tới giờ vẫn chưa từng thấy nam nhân nào tự cho mình là đúng như nam nhân này.
"Như vậy ta cũng nói cho ngươi rõ, cho dù nam nhân khắp thiên hạ đều chết sạch, ta cũng chướng mắt ngươi.
46 Editor: Phỉ Nhĩ Bối
Vừa thi xong cùng cả nhà đi chơi về muộn, chỉ có 1 chương thôi, mọi người gặm tạm
Nhã gian phía ngoài của sương phòng kỳ thực rất lớn, sau tấm bình phong uyên ương hí thuỷ mới là gian chính.
47 Đúng lúc này, dị biến phát sinh!
Một cái biển lửa với tốc độ cực nhanh đang lan sang.
Ánh lửa dày đặc, nhanh như tia chớp!
"Tiểu Sơ nhi, mau tránh ra!" Thanh Minh Dạ quát một tiếng.
48 Editor: Phỉ Nhĩ Bối
Gió lớn nổi lên, toàn bộ Đại Vũ quốc bị bao phủ bởi một mảnh kim sắc (màu vàng)
Quân Mặc Sơ lần đầu tiên nhìn thấy Thanh Minh Dạ chân chính ra tay mới phát hiện, lúc đối phó nàng hắn xuất ra chỉ là một chút xíu thực lực, càng không nghĩ đến vũ lực của Thanh Minh Dạ đã vượt qua khỏi cấp 7!
Vũ lực cấp 8 trở lên đều là một màu vàng, nàng nhất thời không phân biệt được hắn rốt cuộc là cao thủ cấp mấy.
49 Editor: Phỉ Nhĩ Bối
"Mềm, thật thơm a. "
Thanh Minh Dạ tựa tiếu phi tiếu, thoạt nhìn cùng người khi nãy chao đảo một chút cũng không có quan hệ. Nhưng mà, dứt lời, liền tựa lên người Quân Mặc Sơ không nhúc nhích.
50 Nàng thầm than một tiếng, cũng không thoát khỏi tay hắn nên muốn chạy đi đâu cũng không được. Bất đắc dĩ, nàng ngồi bên giường nhìn hắn “Thật là phiền toái”
Mặt than thổ tào của nàng thành công chọc cười Thanh Minh Dạ, trong lòng nảy ra một chút cưng chiều, tiểu nha đầu này, còn có thể tinh nghịch hơn được không?
Thanh Minh Dạ nhìn nàng một hồi, cũng không ngồi chơi âm thầm điều động võ lực trong đan điền, chậm rãi điều trị vết thương.