21 Khoảng cách giữa Diệp Khôn và nơi truyền đến mùi máu tươi đã càng lúc càng gần. Bỗng, một hồi cãi vã đột nhiên vang lên. "Ai bảo các ngươi làm như vậy? Không phải đại nhân đã căn dặn là không được gây phiền toái hay sao!" Một giọng nói chững chạc, thành thục của một nam tử trung niên vang lên.
22 Diệp Khôn đứng bên dưới một tảng đá lớn, phía trước hắn là tu sĩ trẻ tuổi tay chân đang bị dây thừng buộc chặt, tên tu sĩ này lớn lên trông cũng khá tuấn tú.
23 Diệp Khôn quay đầu nhìn về phía nam tử mặt lạnh nước Ngũ Kiếm, vẻ mặt hắn nhất thời trở nên nghiêm túc. Lúc trước đối chiến với nam tử trung niên, hắn ban đầu cũng không định dùng một kích giết chết mà muốn bắt giữ đối phương.
24 Một vệt kiếm nhàn nhạt chém lên phía chân phải Diệp Khôn khiến máu tươi bắn ra đỏ cả ống quần. Hắn cúi đầu xuống nhìn qua, hai mắt khẽ nheo lại. Tuy rằng hắn đã từng nghe qua Ngũ Kiếm Quyết rất lợi hại nhưng chưa bao giờ hắn được nhìn thấy tận mắt.
25 Vừa thấy cửa phòng được khép lại, Diệp Khôn liền vội vàng lấy từ trong túi eo ra hai gốc linh dược không có phẩm cấp. Sau khi ăn vào hai gốc linh dược, một lượng lớn linh khí bỗng tràn vào trong bụng, ước chừng hết thời gian một nén hương hắn mới mở mắt ra.
26 Đây là lần thứ hai Diệp Khôn tiến vào lầu các nằm sâu bên trong khu rừng trúc, hắn không hề có chút thấp thỏm hay kích động như lần đầu tiên, rất bình tĩnh đẩy cửa phòng bước vào.
27 Mùa đông vùng Nam bộ Cảnh châu rất ngắn. Đảo mắt một cái, đông qua xuân tới, tuyết đọng trên núi tan ra khiến cho con sông lớn trải dài từ Bắc chí Nam của nước Vạn Trúc nổi lên từng cơn sóng cuộn trào mãnh liệt.
28 Một thời gian ngắn tiếp theo, sinh hoạt của Diệp Khôn lại quay trở về nhịp điệu giống như trước: sống trong cảnh màn trời chiếu đất, luyện chiến kỹ tại đáy sông, đói bụng thì ăn linh dược.
29 Sau khi tấn chức Tiên Thiên đệ bát tầng, Diệp Khôn rõ ràng cảm nhận được ngày trước cùng hiện tại có sự khác biệt rất lớn. "Thì ra Hóa Khí là như vậy, ngoại trừ hóa tinh thành khí thì đối với việc nắm chắc lực lượng trong tay đã trở nên xuất thần nhập hóa!"Diệp Khôn tự mình nói thầm, hai tay hắn giang rộng, để mặc thác nước trên đầu ầm ầm đổ xuống cơ thể.
30 Con hổ?Thao Thiết ngây người, kinh ngạc nhìn Diệp Khôn. "Hừ! Còn muốn giả ngây giả ngô nữa sao? Đừng tưởng là ta không biết gì. Lần tổ chức Thu Liệp trước, ngươi đã bất ngờ xuất hiện bên cạnh ta, sau đó có một tia sáng màu đen bắn ra từ đầu ngươi chui vào cơ thể ta.
31 - Thế nào nhân loại? Đây chính là giao dịch theo nhu cầu đó. Thao Thiết tranh thủ nói thêm. - Cần ta giao ra thứ gì?Diệp Khôn hít sâu một hơi, ngữ khí của hắn có phần buông lỏng.
32 "Ngự Thú Tâm Kinh tầng thứ ba? ! " Trong lòng Diệp Khôn chấn động, hoài nghi nhìn Thao Thiết:- Không phải ngươi đang nói đùa chứ? Tu luyện bí tịch không có đường tắt, chỉ có từng bước thăng cấp mà thôi.
33 Ở phía xa, hai mắt Thao Thiết mở trừng trừng nhìn vào Diệp Khôn, vẻ mặt âm tình bất định. Ban đầu, dựa theo dự tính của y, cho dù Diệp Khôn có thấy được cảnh Ngân Lang săn mồi chân chính thì tối thiếu hắn cũng phải mất tới hai ngày mới đem Tàn Lang Khiếu Nguyệt Quyết đạt tới giai đoạn "Thú Ý".
34 Nguyên khí trong kinh mạch tuôn ra điên cuồng, hội tụ trên hai tay Diệp Khôn. Nó giống như một con Ngân Lang khổng lồ đang ngẩng đầu gào thét!Dưới áp lực của nước, Diệp Khôn đối với việc khống chế lực lượng đã giảm dần tới mức thấp nhất!Trong lòng Diệp Khôn hiểu rất rõ.
35 Trong giới Tu Tiên, trận pháp là một thứ cực kỳ phổ biến, cho dù luyện đan hay luyện khí đều cần trận pháp phụ trợ. Ngoài ra, một số ít trận pháp phòng ngự còn có thể bảo vệ môn phái, trận pháp công kích có thể đối địch, thậm chí còn có loại dùng để tăng thêm tốc độ tu luyện.
36 - Không phải chỉ là một cái môn phái nhỏ bé trong Đế quốc Vân Cảnh thôi sao? Đắc ý gì chứ? !Diệp Viễn dùng một giọng nói chua chua mà chỉ có gã cùng Diệp Khôn là có thể nghe thấy.
37 Đợi cho tất cả mọi người đi tới trước cửa Diệp phủ, Diệp Nam Thiên lập tức dẫn theo Đại trưởng lão Diệp Thiên Nhai cùng với đám người Diệp Nguyệt bước lên tiếp đón.
38 Trong lúc hai người bước tới lôi đài, toàn bộ đoàn trưởng lão của Diệp gia dưới sự dẫn dắt của Diệp Nam Thiên đã đi tới phía đài quan sát trên cao cách đó không xa.
39 Trước khi trận tỷ võ này diễn ra, không hề có ai nghĩ rằng người bị đánh bại sẽ là Diệp Ưng! Một người từ khi còn nhỏ đã trở thành một vầng hào quang chói lóa khiến cho vô số người phải ước mơ, là sự kỳ vọng của toàn bộ gia tộc.
40 Ban đêm thật yên tĩnh. Phần lớn mọi người sống bên trong nội viện Diệp gia đã sớm tắt đèn chìm vào trong giấc ngủ. Nhưng đúng vào lúc này, một bóng người đang lén lén lút lút, lặng lẽ từ trong một cái ngách chui ra, cẩn thận quan sát xung quanh.