121 Trần Dương một đường đi về dược viên thì thấy Tề lão đã rời đi, còn để lại một Truyền Âm Phù nói đã biết Trần Dương về phái rồi nên lão tranh thủ về luyện môn công pháp nào đó đang đến lúc mấu chốt.
122 Trần Dương nhìn cái lò to lớn mà cảm thấy hài lòng vỗ túi trữ vật một cái.
Thanh Mặc Thạch liền xuất hiện trước mặt!
Trần Dương nhẹ nhàng nhấc khối đá khoảng mấy người ôm này đem để vào trong lò.
123 Trần Dương thấy vậy bèn chạy theo, nói:
- Vị huynh đài, cảm ơn vừa rồi đã cho ta mượn một phân tiền. Xin cho hỏi cao danh quý tính để sau này ta đến trả lại.
124 Trần Dương rời khỏi sạp hàng của thanh niên vàng vọt, trên khoé miệng lại nở nụ cười thần bí.
Thuỷ Dong Thạch kia bề ngoài là một loại khoáng thạch có chứa Thuỷ linh khí, rất thích hợp cho các tu sĩ Thuỷ hệ luyện pháp bảo hoặc là hấp thu Thuỷ linh khí tinh thuần bên trong, đều cho diệu dụng.
125 Ba hộp gỗ này có kích thước khác nhau.
Một cái hình vuông, nhỏ nhất, nằm ở giữa.
Một cái có hình chữ nhật dài nằm bên trái, còn lại một hộp chữ nhật ngắn hơn thì nằm bên phải.
126 Trần Dương sau khi rời khỏi phường thị liền tìm một góc vắng vẻ đứng lại.
Sau nửa ngày hắn mới lẩm bẩm:
- Xem ra cũng không có ai theo dõi. Vừa rồi lệnh bài có tiếng kiếm ngâm, đây là dấu hiệu môn phái triệu tập, dù là đệ tử có đang làm gì cũng phải trở về ngay lập tức.
127 - Trần sư đệ, Trần sư đệ!
Người này cũng không có sử dụng truyền âm phù mà là đứng đó kêu.
Cửa dược viên đột ngột mở ra, người này liền đi thẳng vào bên trong.
128 Ba ngày sau, Trần Dương được phân đến một nơi ở được dựng tạm nghỉ ngơi chờ xuất chiến.
Trong ba ngày, Trần Dương thông qua trò chuyện cũng nắm được sơ bộ tình hình nơi này.
129 Ở phương hướng mà Trần Dương vừa nhìn lúc này có thấp thoáng vô số bóng dáng đang nhanh chóng tiến tới.
Trong lúc Trần Dương còn đang thắc mắc thì bỗng nhiên từ phương xa vang lên âm thanh hò hét:
- Các vị đạo hữu Nam Nhạc Phái, chúng ta đến trợ giúp các ngươi!
- Đây là.
130 Con yêu xà này toàn thân óng ánh lân phiến, yêu khí nồng nặc, uy áp mạnh mẽ không kém gì những tu sĩ Kết Đan Kỳ nhân loại. Hiển nhiên đã đạt tới lục cấp rồi.
131 Những ngày tiếp sau đó, Trần Dương cả ngày ở bên trong lều, lặng yên thổ nạp tu luyện.
Mà cứ cách khoảng vài ngày hoặc một tuần là có chiến đấu nổ ra.
132 Nửa năm sau, một tu sĩ thanh niên mặt mày lạnh lùng, thân người gầy gò xanh xao lạnh nhạt đi vào bên trong Nam Nhạc Thành.
Nam Nhạc Thành trải qua một trận thú triều nửa năm trước thì nhân số càng thêm đông đúc, mà vô số người cũng phát minh ra thêm đủ loại nghề để kiếm sống.
133 Tốc độ phục vụ của khách sạn lớn quả nhiên có khác, chỉ trong chốc lát đã dọn ra từng dĩa đồ ăn thơm ngon.
Nhìn thấy Trần Dương gật đầu, bọn trẻ không nhịn được nữa mà ăn ngấu nghiến.
134 Trần Dương sau khi đến nơi diễn ra đấu giá hội liền tìm một chỗ ngồi xuống.
Vốn dĩ nhìn số thẻ bài của mình, Trần Dương cho rằng chỉ có vài trăm người tham gia mà thôi.
135 - Bớt giỡn, ta ra một vạn năm nghìn linh thạch. Các vị đạo hữu, gốc linh dược này đối với ta có diệu dụng, mong rằng các vị cho ta chút mặt mũi, không tranh giành!
Người nói là một vị tu sĩ Kết Đan Kỳ có đầy râu ria trên mặt.
136 - Bảy vạn hai nghìn linh thạch!
Lại là một con số nhảy lên.
Thanh niên trên lầu tuy ngoài miệng bâng quơ nhưng nhìn thấy có người ra giá hơn mình thì liền nhíu mài, sắc mặt không tốt lắm.
137 Trần Dương khi nghe đến vật phẩm Tử Tinh Kim này thì chấn chỉnh tinh thần lại.
‘Một trăm vạn linh thạch!’
Bỗng nhiên, một giọng nói có chút lười biếng phát ra từ một căn phòng trên lầu làm cho toàn bộ tu sĩ kinh ngạc.
138 Trong lúc Liễu Lục và mọi người còn đang kinh nghi sợ hãi đối với vị dân chơi buôn làng dám bỏ ra sáu mươi vạn Hạ phẩm linh thạch để mua một cái rễ cây vô dùng thì trong một cái góc hẻo lánh ít người chú ý, đang có một thanh niên mặt mũi cũng tràn đầy biểu tình kinh ngạc, thậm chí còn làm ra vẻ không tin được chỉ vào bảng giá.
139 Mấy ngày sau, Trần Dương liền trở lại Nam Nhạc Phái.
Hoàn cảnh Nam Nhạc Phái lúc này phải nói là rất sôi nổi.
Bởi vì còn gần một năm nữa là đến Trúc Cơ Chiến rồi cho nên đa số đệ tử trong môn phái đều vùi đầu tu luyện hoặc là tranh thủ thời gian mua sắm hoặc luyện chế được loại bảo vật lợi hại nào đó.
140 Cô gái kia vốn chỉ muốn hăm doạ một chút, gỡ gạc lại mặt mũi thần tượng của nàng. Nhưng không ngờ bị người ta nói đến xanh xám mặt mài, ấp a ấp úng nửa ngày không nói ra được câu gì.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 25