701 Chỗ vốn bị lõm thoáng một cái đã hồi phục như thường. Trên mặt mấy ngưởi Vương Thiên Cổ khẻ biến, nhưng lão giả họ Vân sắc mặt vẫn không đổi nói:“Mấy vị không cần lo lắng, hắn chỉ là thi triển bí thuật tạm thời khống chế thương thế mà thôi.
702 Kết quả ngay cả cơ hội tránh né hắn cũng không có, lam diễm cực nhỏ liền đánh tới trên cổ hắn. “Bụp” một tiếng, lam băng bỗng nhiên xuất hiện, trong một hô hấp tiếp theo, đem cả người hắn hóa thành một pho tượng băng màu xanh trong suốt.
703 Chỉ thấy Ngọc Ki Các phía sau lại đột nhiên vỡ tung ra, tiếp theo một vòng sáng màu vàng như mặt trời cỡ một trượng tại trong đống đổ nát hiện lên, mà trong trung tâm lại mơ hồ có nhân ảnh chớp động, xem bộ dáng chính là Nam Lũng Hầu tựa hồ đã thi triển bí thuật gì đó.
704 “Không đề cập qua sao? Có lẽ lão phu nhất thời khinh thường sơ sẩy việc này. Bất quá, vị lão hữu này cũng chưa thật sự gia nhập Thiên Cực Môn. Hai vị nếu có chút lo lắng, đại thể có thể gia nhập bổn môn.
705 Sau khi bay được hơn ngàn dặm thì hắn nhìn thấy phía dưới xuất hiện đội ngũ vài vạn người Mộ Lan, trong lòng vừa động dừng lại. Lúc còn ở Lạc Vân Tông, hắn cũng cùng lão giả tóc bạc trò chuyện qua về tình hình giao chiến giữa Mộ Lan pháp sĩ cùng Thiên Nam tu sĩ.
706 Đem lục bình mở ra, đặt ở dưới mũi nhẹ ngửi một chút, một luồng hơi thở cay độc dị thường xông vào mũi. Hàn Lập sắc mặt đại biến như thấy bọ cạp vậy, vội vàng đem bình một lần đậy nắp lại, sau đó vẻ mặt khác thường đánh giá lại cái bình nhỏ vài lần rồi mới cẩn thận đem thu vào Túi Trữ Vật.
707 "Ha ha! Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, làm cho bổn thượng sư mất công tốn sức, thật sự không biết sống chết" Đầu bóng pháp sĩ cười rộ lên vẻ đắc ý.
708 Lão giả mập đúng là vị Lôi sư bá đã từng cùng hắn trao đổi phương thuốc lấy linh dược trước kia nhưng không ngờ bây giờ lại gọi hắn là tiền bối. Tuy nhiên dựa theo quy củ của tiên giới thì điều này cũng chỉ là chuyện bình thường mà thôi.
709 Đối với tiểu nha đầu mình dắt lên Hoàng Phong cốc này, Hàn Lập có ấn tượng rất sâu nhưng sau khi nghĩ đến Mã sư huynh – sư phụ của nàng bất chợt trong lòng lại sinh ra cảm giác thê lương.
710 “Ha ha! Là Tiễn mỗ đã suy nghĩ quá xa xôi rồi. Nhưng nếu không xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì vị Hàn tiền bối này trong vòng ngàn năm tới đây cũng đủ để thành một đại nhân vật ảnh hưởng đến toàn bộ tình thế của Thiên Nam.
711 Nhưng khi ba người cách thành thị hơn mười dặm đột nhiên không trung phía trước chợt lóe lên ánh sáng, một thiếu phụ kiều mị đột nhiên xuất hiện, cười xinh đẹp với bọn họ.
712 “Tiền bối? Là tu sĩ Kết Đan kỳ?” Tu sĩ trắng trẻo nghe thế thì ngẩn ra, kinh nghi hỏi. “Cái này sư điệt không biết. Tiền bối ấy tự xưng là bạn cũ của Nam Cung sư thúc.
713 Một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp xuất hiện trước mặt Hàn Lập. Chiếc cằm trái xoan, sóng mũi thanh tú, đôi mắt trong suốt say lòng người, mọi thứ đối với Hàn Lập quen thuộc như thế, động tâm như thế, trong lòng hắn tự nhiên sinh ra một loại cảm giác ấm áp nói không nên lời.
714 Hàn Lập nghe Nam Cung Uyển từ từ kể lại, thần sắc theo đó biến đổi mấy lần, năm đó nữ tử này vì hắn mà làm nhiều chuyện như vậy nhưng hắn lại không biết chút gì, ánh mắt hắn bây giờ nhìn Nam Cung Uyển càng ôn nhu hơn.
715 “Việc này. . . Được rồi! Thiếp mặc dù không biết thần thông của chàng lớn bao nhiêu, nhưng thấy chàng tự tin như thế, hẳn là có chút thủ đoạn. Bất quá chàng cũng không cần chủ động đi tìm nàng ta, cấm chế Lạc Vân Điện ở chỗ sư tỷ rất mạnh hay là để thiếp dụ nàng ta tới nơi này, sau đó hai người chúng ta mượn lực của cấm chế, xuất kỳ bất ý bắt giữ.
716 Lúc này một đạo hào quang dài khoảng một thước từ xa bay đến, sau khi xoay quanh vài vòng bên ngoài cấm chế của đại điện, liền “xoạt” một tiếng, tiến vào bên trong điện mà không hề bị ngăn trở.
717 Công kích âm ba (sóng âm) của ngân chung cũng lập tức đánh tới trước mặt nàng ta. Thần sắc nữ tử không thay đổi, điểm chỉ vào hai thanh phi kiếm trước người, hắc bạch quang mang chớp động, sau đó phi kiếm nhẹ nhàng xoay tròn một vòng, hàn khí cùng sóng nhiệt trong nháy mắt bộc phát ra, hình thành một cái quang tráo hai tầng trắng đen.
718 “Không tạo nên uy hiếp?! Ngươi có biết Huyết Ma kiếm là vật gì không mà dám khoa trương như thế! Cũng tốt, ta giết ngươi trước thì Nam Cung sư muội có thể sẽ hồi tâm chuyển ý.
719 "Bụp" một tiếng, hồng quang lại không có xuyên thủng ra mà trần nhà chỉ rơi ra một chút đá vỡ mà thôi. Băng lãnh nữ tử ngẩn ra, đang không rõ chuyện gì thì chợt thấy quang mang chợt lóe, một đàn tam sắc phi trùng từ phía trên bay xuống, sau đó kêu lên một tiếng bén nhọn, nhanh chóng tụ tập lại ở giữa, tạo thành một cái thuẫn lớn ba màu.
720 Đống đồ vật còn lại mặc dù có cả Ngưng Quang Kính và vài món Cổ Bảo khác nhưng hiển nhiên Nam Cung Uyển cũng không có ý muốn lấy đi, dù sao cũng muốn cấp cho vị sư tỷ này một chút mặt mũi.