101 Lặng yên ngồi trên xe, không nhúc nhích nhìn chằm chằm phía trước cửa sổ xe, Duy Nhất đột nhiên phát hiện, hôm nay anh không lái chiếc Bugatti của anh.
102 Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn“Vậy anh có tư cách gì nói quan tâm tôi?” Cô lướt qua ngăn cản của anh, cúi đầu tiếp tục tiến lên. Lần này, anh không ngăn cản, khi cô sắp ra cửa đột nhiên nói sau lưng cô, “Ngày hôm qua anh đi thăm Đình nhi, sau đó…”“Tôi hiểu! Điều này không liên quan đến tôi!” Cô vội vàng cắt đứt anh, chỉ sợ mình tiếp tục ở lại nhất định sẽ không nhịn được mà khóc thút thít, cô không cần rơi lệ trước mặt anh… Đình nhi…Cô ghét cái tên này, trong đầu đảo mấy câu: “Anh yêu Đình nhi sao?”“Yêu!”“Yêu nhiều?”“Rất yêu rất yêu, khi nhìn cô ấy mực kimono màu trắng như tuyết nằm trong quan tài thủy tinh, anh thậm chí muốn đi cùng cô ấy…”“Không người nào có thể thay thế được Đình nhi…”“Thiếu gia… Đêm thất tịch hằng năm đều… Đi lên núi nhìn… Thiếu phu nhân, không, không phải… Thiếu phu nhân trước, không ngồi tới nửa đêm chắc sẽ không trở về…”Cô bịt miệng, vọt vào phòng mình, quyết định lqd không gào khóc, nhưng vì cái gì mà làm khó vậy? Lãnh Ngạn, tôi hận anh! Trong lòng anh chỉ có bà xã của anh, cần gì tới trêu chọc tôi!Cô ném mình vào bồn tắm, tẩy rửa mạnh mẽ dấu vết và hơi thở mà anh lưu lại, bọt nước bắn ra, nước mắt văng khắp nơi…Mãi cho đến khi nước trong bồn tắm trở nên lạnh lẽo, cô mới ra ngoài, chỉ cảm thấy mệt mỏi quas, mệt mỏi đến mức không còn hơi sức lau khô nước trên người mình, cuốn chặt mình vào trong chăn, tiện tay ôm gấu tiểu Bố ở trên đầu giường, ngủ thật say…Ngủ thẳng tới sáng hôm sau, cô biết, mình lại bị bệnh, cơm tối không ăn, đầu đau như muốn nổ tung, sờ trán, bỏng đến dọa người.
103 Duy Nhất bị đám người mãnh liệt mà đến và ánh đèn flash lóe lên không ngừng dọa sợ, nắm chặt tay Mỹ Mỹ, không biết làm sao. “Duy Nhất đi mau!” Doãn Tử Nhiên vừa gọi vừa chen về phía cô.
104 Cảm giác tốt hơn nhiều! Tia ánh sáng mặt trời đầu tiên lúc sáng sớm khiến cho cô cảm thấy ấm áp. Duy Nhất đưa mắt nhìn Dịch Hàn vẫn chăm sóc mình cả đêm, hết sức cảm kích, “Cám ơn anh! Dịch Hàn!”Nếu không phải Dịch Hàn đưa cô vào bệnh viện, cô đã không biết mình bị sốt cao đến gần bốn mươi độ.
105 Đáy lòng Duy Nhất khẽ run rẩy, một luồng khí lạnh bò qua từ sống lưng, phút giây đó, đầu óc của cô lại nhảy ra một chữ “Sợ”…Dịch Hàn thấy tình hình này, đứng lên, tao nhã đưa tay phải ra, “Xin chào, Lãnh tiên sinh, tại hạ * là Dịch Hàn.
106 “Duy Nhất, Duy Nhất…” Trong hôn mê anh thì thào nói nhỏ. Duy Nhất vội vàng cầm tay của anh, “Em ở đây, Lãnh Ngạn, em ở đây!”Trong hôn mê, anh vẫn nắm chặt tay cô, “Đừng đi, Duy Nhất, đừng rời khỏi anh…”“Ông chú ngốc! Em không đi, Duy Nhất ở đây!” Nước mắt Duy Nhất lại tuôn ra, đã hôn mê một ngày, sao vẫn còn chưa tỉnh! Sờ trán của anh, giống như đã không còn nóng, trên người rất nhiều mồ hôi, bác sỹ nói nếu như ra mồ hôi thì chứng minh chuyển biến tốt đẹp, Duy Nhất âm thầm vui mừng.
107 Cô kỳ kèo mè nheo nằm bên cạnh anh, lập tức bị anh cuốn vào trong ngực. “Bảo bối, mấy ngày nay em đã chịu khổ rồi!” Anh ấn đầu cô vào trong lòng, hôn sợi tóc mềm mại của cô.
108 Editor: Puck Sau khi ở trong bệnh viện mấy ngày, Tần Nhiên lại đón anh xuất viện, đồng thời giao một phần tài liệu đã điều tra cho Lãnh Ngạn. “Tôi không xem, cậu nói một chút đi.
109 Trước khi đi nghĩa trang, Duy Nhất không quên đặt một cây dù trên xe. “Trời hôm nay sẽ mưa sao?” Lãnh Ngạn nhìn cô. Duy Nhất liếc nhìn anh, “Không biết, chỉ đề phòng trước, nhỡ đường lún, em không muốn như tên ngốc đội mưa về nhà!”Lãnh Ngạn im lặng, cô nhóc này càng ngày càng lớn mật, lại dám công khai mắng anh là tên ngốc, một ngày nào đó phải trừng trị cô thật tốt! Nghĩ đến hai chữ trừng trị lại bắt đầu phiền muộn, cũng không biết phương pháp Doãn Tiêu Trác dạy có áp dụng được không…Một lúc sau, Duy Nhất đứng trước mộ Đình nhi, lẩm nhẩm trong lòng, “Chị, em tới thăm chị, chị sẽ trách em sao? Lại không thích em sao? Nhưng mà, em quyết định thay chị, chăm sóc người đàn ông này, làm bạn với người đàn ông này cả đời, hy vọng chị ở trên trời cao có linh thiêng phù hộ chúng em, Lãnh Ngạn nói chị dịu dàng hiền thục, chị nhất định sẽ chúc phúc cho chúng em, đúng không?”Lãnh Ngạn cũng lặng lẽ nói với Đình nhi ở trong lòng, “Đình nhi, ngày trước em thường hay nói càn, nếu có một ngày em đi trước anh, muốn anh nhất định phải quên em, tìm một người khác làm bạn với anh.
110 Editor: PuckTrong nhà hàng sang trọng nhất thành phố, nóc nhà trong suốt như thủy tinh, có thể nhìn thấy sao khắp trời, trong không khí, tiếng đàn như có như không lặng lẽ chảy xuôi.
111 Editor: PuckDuy Nhất khoác tay Lãnh Ngạn đi chầm chậm ra khỏi phòng ăn nguy nga lộng lẫy trên tầng cao nhất, vào thang máy khách quý mà đi xuống, xe của bọn họ đã chờ sẵn ở cửa.
112 Editor: Puck “Sao cậu không chết luôn đi!” Lãnh Ngạn hung dữ cúp điện thoại, trong lòng dâng lên một ý niệm, đúng vậy, không ngủ được sao không đi tìm bà xã dây dưa, quản làm gì quy tắc trò chơi khỉ gió đó, đánh ngã là vương đạo…Ánh trăng màu bạc chiếu vào từ cửa sổ, chiếu nghiêng lên Duy Nhất hồng hào ở trên giường, trong không khí thoang thoảng hương thơm hoa tulip, đêm yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở đều đều của cô.
113 Editor: Puck Lãnh Ngạn suy nghĩ một chút, lắc đầu, “Cái này còn phải nói sao? Tôi không yêu cô ấy sao lại quan tâm cô ấy như vậy?”Doãn Tiêu Trác lắc đầu liên tiếp, “Lãnh Ngạn ơi Lãnh Ngạn, uổng công chỉ số thông minh của cậu đứng thứ nhất, nhưng chỉ số EQ lại đếm ngược, khi ở trước mặt phụ nữ lại càng ngu ngốc, chẳng lẽ cậu không biết phụ nữ thích nghe nhất chính là người yêu của cô ấy nói yêu cô ấy cả ngày lẫn đêm sao?”(*) Chỉ số EQ: là chỉ số trí tuệ cảm xúc (Emotional Quotient) – là chỉ số thể hiện khả năng nhận biết, đánh giá và kiểm soát cảm xúc của bản thân cũng như thấu hiểu và chế ngự cảm xúc.
114 Editor: Puck Duy Nhất sắp xếp lại báo chí mỗi ngày theo lệ thường, chuẩn bị mang vào phòng làm việc của Doãn Tử Nhiên, nhưng phát hiện hình của mình trên vài tờ báo, gần đây cô thật sự nổi bật, luôn xuất hiện trên đầu đề trang giải trí, tỉ lệ xuất hiện trên ống kính của những người được gọi là ngôi sao lớn cũng không cao hơn cô đi?Chỉ có điều, lần này là hình cô và Lãnh Ngạn hôn mãnh liệt ở nhà hàng.
115 Editor: Puck Vô số ánh sao lấp lánh, rơi đầy trên boong thuyền màu trắng, cũng rơi đầy trên thân hai người đang ôm nhau mà ngồi. Duy Nhất xoa cái bụng phình to khẽ duỗi lưng, “Lãnh Ngạn, đầu bếp nhà chúng ta có thể sa thải rồi, món ăn anh làm còn tốt hơn dì ấy! Không ngờ đại thiếu gia như anh lại có thể nấu ăn!”“Khi anh ở Nhật Bản học đều tự mình nấu ăn đó! Anh xuất sắc như vậy đương nhiên làm gì cũng xuất sắc!” Lãnh Ngạn tỏ vẻ rất đắc ý.
116 Editor: PuckCuộc sống cứ ngọt ngào giống như mật vậy chứ?Tóm lại, sắc mặt ửng hồng sáng bóng của Duy Nhất đã nói rõ tất cả, ngay cả Doãn Tử Nhiên cũng không thể không cảm thán, bây giờ anh hoàn toàn rút lui, bởi vì phụ nữ hạnh phúc có thể nhìn thấy rõ từ trên mặt…Duy Nhất nhìn đồng hồ, còn năm phút nữa là tan tầm, hơi đứng ngồi không yên, Lãnh Ngạn bảo hôm nay sẽ tặng cô một món quà, cô nhất định sẽ thích.
117 “Sao vậy?” Khắp người Duy Nhất đầy cát mịn, dựa vào bả vai anh. “Duy Nhất, anh muốn trở về một chuyến! Đã xảy ra chuyện!” Anh khẽ đẩy Duy Nhất ra, vội vã sửa lại quần áo xốc xếch.
118 “Duy Nhất! Duy Nhất! Em còn đứng ngây ở đó làm gì? Lấy đồ cho anh!” Trong phòng tắm, anh đang gọi to. “A! Đến rồi!” Duy Nhất trĩu nặng tâm sự đặt áo sơ mi xuống, tìm áo ngủ trong tủ quần áo đưa cho anh, trong lòng giống như có một tảng đá nặng nề đè xuống.
119 Editor: Puck Vốn Duy Nhất định để lái xe về trước, mình và Mỹ Mỹ từ từ đi dạo, nhưng như thế nào thì tiểu Thôi cũng không đồng ý, Mỹ Mỹ đành kêu cậu ta đưa bọn họ đến thẳng trung tâm thương mại Cầu Thế.
120 Editor: Puck “Tôi tới tìm Cầu Chí Dương!” Duy Nhất đánh bạo nói ra cái tên khiến cho cô hồi hộp, nhớ tới đủ chuyện lúc tuổi thơ, cô hận anh ta đến ngứa ngáy hàm răng, nhưng bây giờ cô không ngại sử dụng tên tuổi của anh ta thay cho thẻ hội viên.