Động tác bất ngờ của Niếp Quân Hạo làm mọi người tại đây không hẹn mà cùng sững sờ, từng người một đều kinh ngạc quay đầu nhìn lại.
An Cẩn Du cũng ngẩn ra, khuôn mặt cứng lại nhìn về phía Niếp Quân Hạo nói: "Tôi sao?"
"Tôi cái gì mà tôi...cô chỉ cần nói một câu, cô có cắt hay không?" Niếp Quân Hạo nhíu nhíu mày, trực tiếp cắt đứt lời nói của An Cẩn Du, hơi có vẻ không vui hỏi.
An Cẩn Du nhẹn lời, có hơi khó xử nói: "Cắt cũng được, nhưng. . ."
Trước đây vì trả tiền mướn phòng cực kì độc ác kia, cô từng làm một học việc ở tiệm uốn tóc này, mặc dù cắt tóc không tốt bằng trưởng tiệm Diệp Tĩnh Thành, nhưng cũng khá hơn những học việc khác không ít, cũng chính vì vậy nên cô mới có thể quen thuộc Diệp Tĩnh Thành như vậy. Nhưng cô cũng không phải là nhân viên tiệm uốn tóc này từ lâu rồi, đột nhiên Niếp Quân Hạo nói như vậy, thật sự làm cho cô có hơi bất ngờ không kịp chuẩn bị.
"Cắt thì cắt, đừng nói nhảm." Niếp Quân Hạo quay đầu nhìn An Cẩn Du một cái, có hơi cường ngạnh cắt đứt lời An Cẩn Du, buồn bực nói.
Trên mặt An Cẩn Du càng lúng túng, nhìn Diệp Tĩnh Thành một cái nói: "Nếu không, để anh Diệp cắt cho anh, anh Diệp là chủ tiệm của quán này, thủ nghệ cũng tốt nhất trong cửa tiệm này, nếu anh không thích để nữ giới cắt cho mình, vậy để cho anh Diệp. . ."
An Cẩn Du còn chưa nói hết đã thấy sắc mặt của Niếp Quân Hạo càng khó coi hơn vừa rồi, còn chưa có nói xong, đã nghe thấy Niếp Quân Hạo kéo cô lại bên cạnh lần nữa, cắn răng nghiến lợi nói: "Cắt tóc cho tôi phải khó khăn như vậy hả?"
"Ặc, cũng không phải như vậy." An Cẩn Du giựt giựt khóe miệng, cầu cứu nhìn về phía Diệp Tĩnh Thành ở sau lưng.
Diệp Tĩnh Thành thấy thế cười đến càng dịu dàng, tiến lên hoà giải nói: "Nếu Niếp tiên sinh cố ý để Tiểu Du cắt cho anh, vậy thì